Trở về phòng riêng, Tiết Nhiên Ly đi vòng vòng bên trong. Vẻ mặt cô đầy lo lắng và nhiều phần lưỡng lự.
Nhìn trên giường đặt một cái bao cao su và bên cạnh là đôi đũa to bằng 2/3 ngón tay út. Sắc mặt Tiết Nhiên Ly tái mét, cô run rẩy chậm rãi vươn tay đến chỗ hai vật trên giường.
Cứ đến gần chút xíu, cách cỡ 10cm là lại rụt tay về. Phòng ngủ có bật điều hoà mát mẻ vẫn không thể che giấu được mồ hôi mẹ mồ hôi con rỉ ra từ vầng trán nhỏ.
Một giọt mồ hôi nhiễu vào mắt nhỏ của Tiết Nhiên Ly, cô đưa tay chùi đi, cuối cùng mới lấy hết can đảm từ lúc mẹ đẻ ra cho tới bây giờ, cô cầm lấy hai dụng cụ kia rồi chạy tọt vào nhà vệ sinh.
Tiết Nhiên Ly ngồi dựa lưng trong bồn tắm lớn. Khớp tay gầy nhỏ xé vỏ bọc bao cao su, nước bôi trơn trên bao nhớp nháp dính vào tay cô. Lần đầu sử dụng có chút hồi hộp.
Cô dùng bao phủ lên cây đũa, khi thọc sâu vào cây đũa, cô dùng các ngón tay cố định miệng bao để nó dính chặt vào cây đũa.
Miệng thì thầm đếm ba, hai, một.
– A…
Cô dùng hai dụng cụ tự đâm vào nơi riêng tư, tay dùng lực không có khống chế nên lỡ đâm mạnh sâu vào. Một tia máu từ bên trong chảy ra ngoài. Thấy đạt được mục đích cô liền rút dụng cụ khỏi nơi riêng tư.
Cơn đau nhói âm ỉ truyền tới, nước mắt nước mũi Tiết Nhiên Ly làm lấm lem cả khuôn mặt trái xoan điển hình.
Tiết Nhiên Ly nắm chặt thành bồn tắm, cô gắng sức đứng dậy nhưng cơn đau khiến cả người cô bủn rủn. Cô trượt tay khiến cả người ngã ra ngoài bồn tắm.
Rầm!!!!
Đầu đập xuống đất, Tiết Nhiên Ly chau mày, môi mím chặt chịu đựng, sợ phát ra tiếng lớn xíu là sẽ bị phát hiện.
Nằm bệt dưới sàn khoảng chừng mười phút, Tiết Nhiên Ly không choáng đầu nữa mới bắt đầu chống tay đứng dậy.
Tự mình dọn dẹp chiến trường. Miệng thì cứ lẩm bẩm nói:
– Con gái lúc phá màng trinh tiết đều đau đến vậy sao? Nếu không phải đi làm kiểm tra thụ tinh thì cô đâu phải tự mình làm liều như vậy.
Tiết Nhiên Ly thở dài, tự an ủi số phận bất trắc của mình.
Sáng ngày hôm sau, Tiết Nhiên Ly đưa địa chỉ bệnh viện cho Mã Thiệu Huy. Anh nhìn theo chỉ dẫn trên điện thoại, tay lái thuần phục điều khiển vô văng.
Xe chạy tốc độ nhanh chóng, Tiết Nhiên Ly cảm giác anh không muốn ở cạnh cô nhiều hơn một phút.
Tiết Nhiên Ly tự cười khẩy chính mình. Rốt cuộc bản thân đã thấp.kém đến mức nào trong mắt anh.
Tốc độ lái xe cực nhanh, khi đến thành phố Du Vãn thì cũng chỉ mất gần có hai giờ đi. Thường thường theo lộ trình của cả nước, thì từ Tây Đô đến Du Vãn phải mất tận ba tiếng hơn.
Xem ra Mã Thiệu Huy quả nhiên là chán ghét cô.
Đã hẹn sẵn người quen, Tiết Nhiên Ly gặp đàn chị khóa trước khi cả hai chung trường Đại Học.
Tiết Nhiên Ly chào hỏi, giả vờ choàng tay thân thiết với Mã Thiệu Huy và giới thiệu với đàn chị Tống Hoài.
Mí mắt Mã Thiệu Huy giật giật, anh làm trong kinh tế bao năm, xã giao là điều cơ bản nên vấn đề này không làm khó anh.
Sau đó Tiết Nhiên Ly được đưa vào phòng kiểm tra sức khoẻ. Cô tự mình nói dối Tống Hoài là bản thân kết hôn ngầm nhiều năm, nhưng cả hai vẫn chưa có con. Cuối cùng là quyết định thụ tinh nhân tạo.
Tống Hoài gật đầu hiểu lời tâm sự đáng thương của cô vợ nhỏ. Chị ấy bắt đầu siêu âm vùng bụng. Tiếp đến là dùng đầu dò kiểm tra bên trong.
May mà bản thân cũng học y nên hiểu về quy trình. Hôm qua Tiết Nhiên Ly tự làm rách màng trong trắng, nên bây giờ không lo lắng nữa.
Nhưng nhìn đến sắc mặt Tống Hoài căng thẳng, cô siết tay hồi hộp.
Tống Hoài kêu y tá gọi Mã Thiệu Huy đi vào trong.
Nghe xong Tiết Nhiên Ly giật mình, cô ngồi bật dậy dự tính khép chân vào. Có điều chưa kịp ngồi dậy thì Mã Thiệu Huy đã bước vào.
May mà cô nằm ngang cửa phòng, bộ quần áo chuyên dùng khám phụ khoa dài rộng, vừa đủ che đi nơi riêng tư của Tiết Nhiên Ly.
Lúc vừa vào phòng Mã Thiệu Huy cũng giật mình. May mắn anh diễn giỏi nên không bị phát hiện vẻ mặt thất thần của mình.
Tống Hoài nào có biết mối quan hệ sâu xa giữa hai người, chị ấy nói thẳng với Mã Thiệu Huy:
– Này em rể, cho dù mấy đứa có gấp gáp muốn sinh em bé thì cũng không nên lâm trận thô bạo vậy đâu. Em nhìn xem, bị rách một chỗ rồi này. Vòng ngoài còn có chút sưng đỏ.
Mắt Mã Thiệu Huy nhìn lên màn hình chiếu nhỏ treo trên tường. Lúc này sắc mặt anh trở nên thâm trầm hơn rất nhiều, tuy vậy đầu vẫn gật gật nói:
– Dạ vâng, về sau em sẽ lưu ý!
Câu chữ cuối anh cố tình gằn thật mạnh. Cặp mắt như muốn giết người nhìn sang Tiết Nhiên Ly.
Còn Tiết Nhiên Ly âm thầm nuốt nước miếng. Trong đầu thầm nghĩ giờ bản thân có nhảy xuống sông Hoàng Hà mười lần cũng chẳng đủ giải oan.
Ai đó giải cứu cô với!!! Tiết Nhiên Ly khóc ròng đau khổ.
Đợi đến khi Mã Thiệu Huy kiểm tra thân thể xong, anh dùng thái độ cộc cằn và có chút hờ hẫng đối với Tiết Nhiên Ly.
Cô cũng chẳng hiểu rõ, bản thân cô có quan hệ gì đáng để anh chú tâm sao? Chẳng phải miễn sao cô sinh cho anh đứa con nối dỗi là tốt rồi à?
Đàn ông còn khó hiểu hơn phụ nữ gấp ngàn lần.
Tiết Nhiên Ly bất đắc dĩ chịu sự lạnh giá mà anh ban phát cho. Ngồi trên xe suốt dọc đường đều không an tâm chút nào cả.