Về đến nhà, Mã Thiệu Huy bấu chặt vào cánh tay Tiết Nhiên Ly, anh dùng lực thô bạo kéo cô về phòng.
Anh là đàn ông, sức dài vai rộng, chỉ dùng một nắm tay cũng có thể bẻ gãy cái cổ nhỏ đáng thương của cô.
Mã Du ngồi coi phim ở phòng khách. Nghe thấy tiếng động mạnh ở trước cửa nhà. Cậu bé chậm chạp đưa mắt nhìn sang, sau hai ba giây lại bình thường quay đầu về nhìn tiếp màn hình tivi.
Chị Vân giúp việc lần đầu thấy vợ chồng cậu chủ xích mích nên có chút rối loạn. Sợ bị họ giận cá chém thớt nên chị ngồi xích lại gần xe lăn của Mã Du, giả vờ như đang xem tivi cùng cậu.
Kéo Tiết Nhiên Ly vào phòng, Mã Thiệu Huy đánh Tiết Nhiên Ly một cái bạt tai rõ to. Cô điếng người khó tin. Lần thứ hai anh đánh cô….!
Tiết Nhiên Ly thực sự tức giận, cô trợn mắt nói:
– Anh Mã, anh đừng có hở tí là động tay động chân với phụ nữ có được hay không? Anh đừng quên, tôi cũng là vợ trên danh nghĩa của anh!
– Cô còn dám cãi lời? Đã biết mình làm vợ mà còn không biết thân biết phận. Nói đi! Cô đã làm tình với ai hả?
Bị sỉ nhục bởi chính người mình yêu, Tiết Nhiên Ly bùng phát, hệt như những lúc cô cãi nhau với Tiết Chính.
– Anh im miệng. Chính anh và tôi đã ký hợp đồng rõ ràng rồi còn gì. Anh không đụng tôi, tôi cũng không đụng vào anh, thoả thuận đã ghi rõ. Nhớ kỹ chưa??
Dù biết trong hợp đồng đã ghi rõ ràng như vậy, nhưng Mã Thiệu Huy vẫn cố chấp mà làm ầm ĩ lên. Có lẽ như đó là sĩ diện đàn ông của anh. Đã có chồng mà còn lăn loàn bên ngoài với mấy tên bịp bợm.
Kinh tởm!!
Tiết Nhiên Ly mệt mỏi không muốn chấp nhất cùng anh, giải thích cô cũng phiền. Dẫu sao anh đâu hề yêu cô, chỉ cần cô sinh cho anh một đứa con ruột là được.
Nghĩ vậy, Tiết Nhiên Ly thở dài bất lực, cô xoay người dự định rời phòng, cánh tay bị Mã Thiệu Huy bắt lấy, cô mặc kệ mà dùng sức giãy ra và bước đi khỏi phòng ngủ không chút do dự.
Bị Tiết Nhiên Ly bỏ lại, Mã Thiệu Huy càng tức giận hơn nữa. Tự dưng trong người như có dòng máu sục sôi lên, anh lướt mắt nhìn khắp phòng để tìm vật gì đó có thể hạ hỏa trong người.
Cơ thể cao lớn chuyển động đến bàn học nhỏ của Tiết Nhiên Ly. Anh vô tình gạt đồ trên bàn xuống.
Tiếng đổ ầm ầm trong phòng ngủ của mình. Tiết Nhiên Ly ở dưới lầu có nghe thấy, nghĩ chắc anh đang phát điên vô cớ nên là thôi. Cô biết tâm lý của người nổi nóng rất khó kiểm soát, đặc biệt là sau khi tiếp xúc mấy ngày gần đây với Mã Thiệu Huy, cô nhận ra anh rất dễ tức giận, lại hay tự ái chính mình.
Trong đầu cô một mảnh hỗn độn. Rõ ràng cô quen biết anh từ năm cô 10 tuổi, ở trước mặt cô anh thường hay cười dịu dàng, chút nổi nóng nhỏ nhặt đều chưa từng xuất hiện.
Cho dù có phải tự mình đạp xe chở cô từ nhà anh đến xuống cuối đường Tây Đô ở giữa trưa nắng, anh vẫn không nói gì, còn ngọt ngào mua cho cô ly trà sữa mát lạnh.
Kỳ lạ… Có lẽ bắt đầu từ lúc anh kết hôn cùng chị Bình Nhu thì tính cách mới dần thay đổi đi. Nhưng cô biết, anh sẽ không bao giờ nổi cáu với chị ấy, ánh mắt anh nhìn chị ấy luôn đặc biệt chan chứa nét yêu thương vô cùng.
Mã Du tự mình lăn xe đến cạnh Tiết Nhiên Ly. Cô ngồi thấp xuống hỏi cậu:
– Con có muốn cùng dì xem “Chú cừu thông minh” không?
Mã Du chớp chớp mắt, bàn tay nhỏ bé đưa lên áp lòng bàn tay vào một bên má sưng tấy. Bàn tay Mã Du ấm áp đặt lên vết thương. Sự đau rát trên mặt có cảm giác nhẹ nhàng hơn, ngay cả trái tim cũng như được sưởi ấm.
– Đa..u
– Không, dì không đau.
Tiết Nhiên Ly lắc đầu, sợ cậu sẽ lo lắng thêm, cô vội vàng đứng dậy đẩy xe cậu đến phòng khách.
Lần này không để cậu ngồi trên xe nữa, cô gắng sức bế cậu và đặt lên ghế sô pha mềm mại.
Mã Du có vẻ rất thích, cậu thoải mái ngả lưng ra phía sau, đầu nhỏ tựa lên lưng ghế, gáy dụi dụi. Lần đầu tiên cậu mỉm cười vui vẻ.
Tiết Nhiên Ly ghi nhớ điểm yêu thích của cậu.
Sau đó cô xin phép Mã Du và nâng một bên chân bị khuyết của cậu. Từ phần đầu gối trở xuống bị cụt đi. Phần đùi phía trên vẫn có thể hoạt động được bình thường. Nhưng vì thường không di chuyển nhiều nên nó có chút nặng nề.
Tiết Nhiên Ly mát xa cho Mã Du, cô nhẹ nhàng điểm những huyệt chủ yếu để khai thông máu giúp cậu. Bên chân lành lặn cô cũng điểm huyệt. Huyệt ủy dương, huyệt ủy trung,….
Cô thuần phục làm những động tác bấm huyệt đơn giản để máu lưu thông và giãn gân cốt. Mặc dù học y phương Tây, nhưng mà cô vẫn tìm hiểu thêm về y học cổ truyền.
Có lẽ điểm huyệt xong Mã Du cảm thấy thoải mái, cậu bé híp mắt ngủ ngon lành.
Tiết Nhiên Ly nhẹ nhàng đặt cậu xuống ghế, chân tay nằm thẳng, cô tới phòng cậu lấy ra thêm chiếc chăn ấm áp.
Hôm nay có hứng, đồng hồ chỉ mới điểm 3 giờ chiều, vì vậy cô xuống bếp dự tính làm món ăn vặt cho Mã Du. Đến tối ăn cơm xong còn có thể tráng miệng.
Cô dự định sẽ làm bánh tart trứng, đây cũng là món yêu thích của Mã Thiệu Huy. Vừa hay làm món này vừa thích hợp để dỗ dành lại anh trai đầy tự tôn kia.
Mang tâm tình phấn khởi đi làm bánh, Tiết Nhiên Ly chưa bao giờ nghĩ rằng khoảng thời gian sắp tới sẽ là những ngày tồi tàn của cô. Có phúc cũng có hoạ, nhưng chung quy vẫn lành ít dữ nhiều…
Mã Thiệu Huy đẩy sách vở trên bàn Tiết Nhiên Ly xuống đất, vô tình có quyển nhật ký cũ kỹ bị lẫn vào trong và rớt xuống. Còn vô tình hơn đến mức nó rơi vào ngay chân Mã Thiệu Huy.
Bị vướng chân, anh bực dọc đá văng nó ra xa. Quyển nhật ký bị lật ngửa lên, trang giấy viết phủ đầy ba cái tên quen thuộc “Mã Thiệu Huy”.
Mã Thiệu Huy giật mình, nghĩ mình nhìn nhầm nên cầm lên thử để xem. Không phải do anh cố ý nhìn đồ riêng tư của Tiết Nhiên Ly, mà là vì quyển nhật ký chứa đầy tên anh, coi như nó là của anh đi.
Anh nhặt đồ ở dưới đất để lại lên bàn Tiết Nhiên Ly. Đặt xong liền đi, anh không có ý định dọn dẹp đống lộn xộn mà mình gây ra.
Quyển nhật ký mang theo nhiều dấu vết của năm tháng đã nằm gọn trong tay Mã Thiệu Huy. Anh nhấc chân vội vàng đem về phòng, tự bản thân anh sẽ giải đáp mối nghi vấn này.
Dưới bếp Tiết Nhiên Ly vẫn còn hăng hái nấu bánh, trong đầu tự mộng tưởng khung cảnh Mã Thiệu Huy hài lòng nếm thử vị bánh mà cô nấu. Anh sẽ hết giận cô? Sẽ khen cô tài giỏi chứ…?