Lạc Thần đưa tôi tới cửa hàng quần áo sang trọng gần đấy. Tôi bước xuống xe, hơi ngỡ ngàng khi thấy tên tiệm. Lạc Thần vỗ lưng tôi vài cái đau rát người. Tôi suýt nữa định đánh anh ta 1 trận mà, hôm nay là hơi bị điên với anh rồi đấy. Nhưng nể tình quần áo tôi tha cho anh cái mạng mất dạy lần này. Lạc Thần ra lệnh:
– Vào nhanh đi, đứng ngắm cái gì?
– Đây!
Tôi ngỡ ngàng vì sao anh ta lại đưa tôi đến cửa hàng này. Fashion Girl Shopping hay được gọi là “FGS”, đây là cửa hàng nổi tiếng với tất cả các cô gái. Ai mà không biết thì bị cho là không theo kịp thời đại.
Tại sao tôi lại ngỡ ngàng ư? Đây là cửa hàng mà tôi đã thiết kế khi lên 10, và chúng được bán rất chạy. Tất nhiên người thiết kế không ai được biết, chỉ nhân viên nơi đây biết mà thôi.
Hiện tại tôi không thiết kế nữa, nhưng nó lại mang cho tôi cảm giác thân thuộc. Không phải thân thuộc bình thường đâu mà cực kì thân luôn. Cảm giác như anh ta cố ý đưa tôi đến đây vậy.
Khi tôi vừa bước vào cùng Lạc Thần, 2 nhân viên gần cửa ra vào mặt mũi sáng láng, niềm nở chào:
– Chào mừng tới Fashion Girl, thưa Dạ Thiếu và Hà….
Tôi nhanh chóng phi tới chỗ họ, bịt miệng mang ra chỗ khác. Trời à! Từng ấy năm mà họ còn nhớ mặt mình đấy à!?! À mà mới 7 năm chứ mấy. Họ và Lạc Thần không hiểu tình tiết thế này cho lắm. Đảm bảo Lạc Thần ko nghe thấy, tôi mới lên tiếng:
– Hai cô thật sự vẫn nhớ ra cái người thiết kế này đấy hả?
– Tiểu thư đâu chỉ là nhà thiết kế đâu ạ. Người còn là nhà tài trợ, giúp chúng tôi phát triển, nổi tiếng như bây giờ. Chúng tôi cảm ơn không hết nữa ấy chứ sao lại có thể quên tiểu thư ạ?
– Nói chung là hiện tại mấy cô giả vờ không quen biết tôi hiểu chưa? Nói với mấy cô nhân viên khác nữa.
– Tuy không hiểu cho lắm nhưng tôi rõ rồi ạ!
Phù! Thế là qua cái gia cảnh. Ơ mà…lát nữa giải thích gì với tên ác ma kia đây… Trong lúc đi lại chỗ cái tên kia tôi cố tình đi chậm lại để nghĩ cái cớ. Nghĩ nát óc mà không nghĩ ra được, cuối cùng tên ác ma kia vẫn không hỏi han gì.
– Mang cho cô ấy vài bộ đồ mặc mau lên!
– Rõ rồi ạ!
– À bộ nào giản dị được rồi – Tôi huơ huơ tay
– Vậy giản dị – Lạc Thần nói theo tôi với giọng lạnh như băng
– Vâng!
Sau khi nhân viên chọn đồ cho tôi xong tôi nhanh chóng vào phòng thay đồ.