– Sao mới sáng sớm mà người đã đến đây!- An Vy giật mình, nhìn vị thái tử.- Ta đói bụng! Ta muốn ăn!- Hắn trả lời với cái lí do lãng xẹt.
– Muốn ăn thì tự kêu người làm! Hà cớ gì mà ngài qua đây!- Nguyệt Cầm nhìn hắn lạnh lùng.
– Ta không biết! Ta muốn ăn đồ ăn chỗ muội. Ta về phòng chờ đây!
– Sao chứ?- Nguyệt Cầm nhìn theo dáng hắn. An Vy khẽ cười:
– Để muội làm cho!
– Không! Để ta tự làm!
An Vy lại khẽ cười. Tỷ ấy thật giỏi nha! Hôm qua tỷ ấy cho mình cái kẹo thật ngon phải biết!
Chợt bên ngoài truyền đến.
– Linh Hoa cô nương đến!
Sắc mặt của An Vy lập tức xám xịt.
– Không ổn rồi!- Cô bé lẩm bẩm.