Lạc Thiên Ngưng đi xuống lầu, Lạc Gia Thần vẫn ngồi trên sofa đợi cô.
Lạc Thiên Ngưng ngoan ngoãn đi tới ngồi bên cạnh Lạc Gia Thần, nhìn Lạc Gia Thần gõ nhanh bàn phím bằng đầu ngón tay. Không ngẩng đầu lên, anh ta nói, “Thiên Ngưng, trước tiên hãy xem tập tài liệu bên cạnh. Anh làm xong việc này sẽ nói cho em.”
Lạc Thiên Ngưng cầm tập tài liện bên cạnh, mở nó ra. Đó là lời giới thiệu về công ty hiện tại trong ngành giải trí.
Ba công ty lớn trong ngành giải trí, đều ở Đế đô. Đó là truyền thông Thiên Thành, truyền thông Hoa Lạc và truyền thông Cự Tượng. Ba công ty gần như phân chia ra các nghệ sĩ tuyến một tuyến hai trong nước hiện tại.
Lạc Gia Hân là nghệ sĩ của truyền thông Hoa Lạc, chỉ là làm việc ở các công ty khác, nhiều nơi sẽ bị hạn chế. Hiện tại Lạc Gia Hân muốn mở một công ty con, Lạc Gia Hân cũng coi là một nửa ông chủ, đợi năm sau hết hợp đồng với Hoa Lạc, liền trở về Lạc thị.
Mặc dù nói là ba công ty lớn, nhưng truyền thông Thiên Thành luôn dẫn đầu trong ngành bao gồm nhiều nghệ sĩ hàng đầu, tuyển người sẽ hơi nghiêm khắc, Hoa Lạc và Cự Tượng sẽ kém hơn một chút.
Lạc Thiên Ngưng tính toán trong lòng, bản thân làm thế nào tồn tại được trong 3 công ty này.
Tài liệu còn có thông tin một số ngôi sao thần tượng nổi tiếng, Lạc Thiên Ngưng xem qua, những người trong giới giải trí này xem tư liệu cả trăm lần cũng không bằng nhìn thấy người thật một lần.
Sót lại một vài truyền thông quan trọng, Lạc Thiên Ngưng không xem. Nếu truyền thông có thể nghe lời thì tốt, không nghe lời chỉ có thể tự phòng bị rồi.
Sau khi Lạc Gia Thần làm việc xong, anh ta đóng máy tính, nói: “Thế nào? Có hứng thú với ngành giải trí không?”
Lạc Thiên Ngưng gật đầu nói: “Xem ra cũng không tệ, nhưng sau kỳ thi đại học, em vẫn phải học đại học. Có phải hơi xa với những thứ này không?”
Lạc Gia Thần nói: “Không, nhiều người nổi tiếng bắt đầu đảm nhận công việc diễn xuất ở trường đại học. Sau khi dần nổi tiếng, họ có chỗ đứng trong làng giải trí, trường học sẽ không tạo áp lực quá lớn cho họ.”
“Những công ty này dường như không dễ dàng vào được.” Lạc Thiên Ngưng nói.
“Thiên Ngưng không muốn vào công ty của nhà mình sao?” Lạc Gia Thần hỏi.
“Nhìn Lạc Gia Tuyết như vậy. Em cùng công ty với cô ta, cô ta sẽ không trực tiếp ăn thịt em sao?”
Lạc Gia Thần cười nói: “Nếu là công ty em thích, anh có thể giới thiệu cho em, nhưng nổi tiếng, thì tùy thuộc vào năng lực của chính em.”
Lạc Thiên Ngưng gật đầu, hỏi: “Công ty con của Lạc Gia Hân không ở Đế đô. Sẽ không thiếu nhiều tài nguyên sao?”
Lạc Gia Thần lắc đầu nói: “Địa chỉ công ty của Lạc Gia Hân sẽ ở Đế đô. Trong tương lai, trọng tâm kinh doanh của Lạc thị cũng sẽ chuyển đến Đế đô, vì vậy đừng lo lắng về điều này.”
Lạc Thiên Ngưng cười không nói, từng lời của Lạc Gia Thần đều đang nói với cô rằng trong nhà này chiều chuộng Lạc Gia Hân và Lạc Gia Tuyết như thế nào, thậm chí phương hướng phát triển của công ty cũng sẽ đi đến Đế đô, để hai người bọn họ có thể phát triển tốt hơn.
Vậy mà Lạc Thiên Ngưng là thiên kim tiểu thư danh chính ngôn thuận của cái nhà này. Rốt cuộc có địa vị gì?
Lạc Thiên Ngưng liếc nhìn một văn kiện bên cạnh, cầm lên nói: “Đây là gì?”
“Thiên Ngưng!” Lạc Gia Thần vươn tay ngăn cô lại. Nhưng đã muộn, Lạc Thiên Ngưng đã lật ra, thoáng thấy dòng chữ truyền thông Gia Hân.
Lạc Gia Thần vươn tay đóng tài liệu lại, đưa đến bên cạnh mình, nói: “Một số chuẩn bị cho công ty con mà thôi.”
Lạc Thiên Ngưng nhìn khuôn mặt của Lạc Gia Thần, nhếch khóe miệng cười.
Lạc Gia Thần nói rằng anh ta sẵn sàng dạy, nói cho cô nghe về chuyện sự nghiệp, nhưng khi nói đến truyền thông Gia Hân, nói đến hai em gái bảo bối, anh ta sẽ giữ kín, sợ rằng Lạc Thiên Ngưng sẽ biết một chút bí mật thương mại.
Nói trắng ra, anh ta phòng bị Lạc Thiên Ngưng, lo lắng cô sẽ làm hại họ.
Nếu Lạc Gia Thần từ trước đến nay không thể hiện thiện ý, vậy Lạc Thiên Ngưng sẽ trực tiếp xếp anh ta vào phe mẹ con Diêu Thục Phân, đối phó sẽ không chút nương tay.
Nhưng nhiều lần Lạc Gia Thần giúp cô, khiến Lạc Thiên Ngưng cảm thấy người anh trai này không giống với những người khác trong nhà, lần này lại giống như là phòng bị cô.
Sự thất thường như vậy sẽ khiến Lạc Thiên Ngưng cảm thấy rất khó chịu, cô không thể tàn nhẫn khi hạ gục hạ gục mẹ con Diêu Thục Phân cũng hạ gục Lạc Gia Thần. Bởi vì người anh hai này đã thiện ý giúp đỡ cô rất nhiều. ( Truyện được dịch bởi yuzhen lin tại webtruyen ).
Người như vậy, khiến người khó chịu nhất, cho bạn đường mật trước, sau đó cho bạn thạch tín sau.
Lạc Thiên Ngưng ánh mắt tràn đầy châm chọc, nói: “Cảm ơn ý tốt của anh hai, em ghi nhận.”
Lạc Thiên Ngưng đứng dậy, chuẩn bị lên lầu.
Lạc Gia Thần bị ánh mắt của cô chọc nhói đau, nói: “Thiên Ngưng, xin lỗi, anh không có ý tổn thương em.”
Lạc Thiên Ngưng quay đầu nhìn anh ta, cười tùy tiện nói toạc ra: “Tổn thương? Anh dựa vào đâu nghĩ mình có đủ tư cách tổn thương em?”
Lạc Gia Thần nghẹn lại: “Thiên Ngưng…”
“Anh hai, nếu đã muốn bảo vệ em gái tốt của mình, tốt vẫn là tránh xa em ra một chút. Anh kẹp ở giữa, cũng sẽ không phải là người tốt.” Lạc Thiên Ngưng thờ ơ nói rồi quay lên lầu.