Rất nhiều năm về trước có một vụ án gây ám ảnh ở Hàn Quốc và hung thủ có lẽ sẽ mãi mãi không bao giờ được tìm thấy
Diễn biến vụ án
1. Khởi đầu vụ án
Ngày 26/3/1991, vùng quê núi Waryong, tỉnh Daegu, một ngày trời Xuân nắng nhạt, các trường học đều cho học sinh nghỉ do một cuộc tuyển cử được tổ chức tại địa phương. Một nhóm học sinh tiểu học gồm 5 cậu bé độ tuổi từ 9-13 rủ nhau đi bắt ếch tại vùng núi Waryong. Cả 5 đứa trẻ đều cùng học tại trường tiểu học Seongseo, thành phố Daegu và nơi ở của các em chỉ cách khu vực núi 3,5 kilomet.
Những cậu bé bao gồm :
•Woo Chul-won: Sinh năm 1979, 13 tuổi, lớp 6 vào thời điểm đó. Nếu còn sống, bây giờ cậu đã 41 tuổi.
•Jo Ho-yeon: Sinh năm 1980, 12 tuổi lớp 5 vào thời điểm đó. Nếu còn sống, bây giờ cậu đã 40 tuổi.
•Kim Young-Kyu : Sinh năm 1981, 11 tuổi lớp 4 vào thời điểm đó. Nếu còn sống, bây giờ cậu đã 39 tuổi.
•Park Chan-In: Sinh năm 1982, 10 tuổi, lớp ba. Nếu còn sống, bây giờ cậu đã 38 tuổi.
•Kim Jongsik : Sinh năm 1983, 9 tuổi học lớp ba (đi học sớm). Nếu giờ còn sống, bây giờ cậu ấy đã đã 37 tuổi.
2. Nhân chứng thu thập được
Khoảng 8 giờ sáng, 6 cậu bé từ lớp 3 đến 6 đang theo học trường quốc gia Seongseo là Woo Chul Won, Jo Yeon Jo , Young Kyu Kim, Park Chan-in, Kim Jong-shik và Kim Tae-ryong đang chơi gần nhà của Jo Ho-yeon. Vào thời điểm đó, một người trong gia đình của Jo-yeon jo đã nói với các cậu bé rằng : ” Hãy ra ngoài chơi một chút “. Sau khi suy nghĩ về những nơi khác và những thứ để chơi, các cậu bé quyết định đi đến Waryongsan gần khu phố để thu thập trứng ếch
Trong số đó, Kim Tae-ryong (lớp 3) đã rời nhà mà không ăn sáng, vì vậy cậu quyết định về nhà và ăn sáng. 5 cậu bé còn lại mang theo một hộp sữa bột, một cây gậy và hướng đến núi Waryongsan. Vừa trở về ăn và dõi theo các bạn, Taeryong-gun nhìn thấu các bạn khác ở lối vào của núi Waryongsan. Những lời mẹ cậu nói :” Đừng đi quá xa, đừng theo các bạn đi chơi mà về nhà sớm ” đã cứu mạng Kim Taeryong
Cùng lúc đó, anh trai của Jo Ho-yeon tên là Jo Mo-yeon ( năm nhất ở trường trung học cơ sở ) đang đi xe đạp qua trước siêu thị Waryong ở ngã tư Witdongne ở lối vào núi Waryongsan trong Ssangma Dệt may, và nhìn thấy những cậu bé đi ngang qua.
Dì Kim Soon-nam, sống ở ngôi làng dưới chân Waryongsan đã chứng kiến 5 cậu bé vào khoảng 9 giờ. Dì Kim đã đến sở cảnh sát sớm để hoàn thành việc bỏ phiếu, và bắt gặp 5 cậu bé đi đến Waryongsan. Lúc đó còn nghe thấy các cậu bé trò chuyện với nhau: ” Có mất đến 2 tiếng không? “
Khoảng 9 giờ 4 phút, các cậu bé được bắt gặp đang đứng trước căn hộ của trường đại học hàng không phía trên siêu thị Waryong.
Kim Kyung-Yeol và Lee Tae-Seok, những người bạn cùng lớp của Woo Chul-Won, đã làm chứng rằng : ” Cháu đã nhìn thấy các bạn ấy ở lối vào của Waryongsan vào khoảng 12 giờ “. Họ nói rằng ngay trước khi ăn trưa, Cheolwon Woo đã lên núi cùng các bạn và họ có nói chuyện một lúc.
Dì Kim Lee-soo, sống dưới chân núi Waryong, đã làm chứng rằng : ” Tôi thấy 5 đứa trẻ lên núi lúc 2 giờ.” Bà cũng kể thêm đã chứng kiến rằng những cậu bé đã trèo dọc theo con đường núi bên trái thung lũng Bulmi, nơi thường xuyên có người trèo leo
Vào khoảng 4 giờ chiều, Park Gu-hwan, một học sinh năm thứ nhất tại trường trung học Pyeongni, nhìn thấy 5 cậu bé xuất hiện ở suối tắm nước khoáng gần đền Muhaksa : ” Bởi vì tôi đang giữ một con ếch, tôi đã tiếp cận và yêu cầu một con, nhưng những cậu bé đã lên núi từ chối điều đó “
Những nhân chứng đặc biệt cần lưu ý khác
Ham Seung-hun (sinh năm 1981, hiện đã 39 tuổi), học lớp bốn cùng trường, tuy không gặp các cậu bé mất tích, nhưng để lại lời khai quan trọng. Ham, người đang sống trong một căn hộ ngay dưới Waryongsan, đã đến núi Waryongsan để tìm trứng ếch cùng với các anh em của mình. Cậu đã lạc các anh em của mình và đi đến gần ngôi mộ ở giữa Waryongsan, và sau đó cậu bé nghe thấy một tiếng hét sắc bén và khẩn cấp hai lần trên đỉnh núi cứ sau 10 giây : ” Tôi làm chứng. Tuy nhiên, những anh trai đi cùng tôi lại không nghe thấy. ” Đó là khoảng 11 giờ 30 phút ngay trước bữa trưa ” Ham nói.
Heo Sun-sun, mẹ của Kim Jong-shik, và Choi Kyung-hee, mẹ của Kim Young-gyu, nói vào khoảng 11:30 cùng lúc Ham đã nghe thấy một tiếng hét trên núi, cũng cảm thấy : ” Tôi cảm thấy trái tim như khủng hoảng “. Ngay cả sau bữa trưa, bọn trẻ vẫn không trở về , vì vậy tôi đã đi ra ngoài tìm con mình, tôi đi đến tới Waryongsan và nghĩ, ‘Nếu trở về nhà, tôi sẽ phải mắng thằng bé. “
Cuộc tìm kiếm những cậu bé
Gia đình người thân các cậu bé có lẽ sẽ không bao giờ tưởng tượng rằng đó là lần cuối cùng họ được nhìn thấy con mình. Đến chiều tối muộn nhưng vẫn không thấy 5 cậu bé quay về.
Nghĩ rằng các con mình mất tích, gia đình các cậu bé lập tức tới sở cảnh sát địa phương để trình báo. Một cuộc tìm kiếm trên quy mô lớn, với sự tham gia của dân làng cùng phụ huynh. Họ xới tung từng tấc đất nơi ngọn núi cạnh đó, dò tìm từng ngõ ngách nơi khu vực xung quanh nhưng vẫn không một manh mối nào được phát hiện. Cuộc tìm kiếm diễn ra từ 7 giờ tối cho đến tận rạng sáng 3 giờ sáng hôm sau, họ đã đi thông qua ngọn núi Waryongsan, những vẫn không thể tìm thấy 5 cậu bé
( hình ảnh bản đồ khu vực xung quanh núi Waryongsan )
Vụ án mất tích bí ẩn đã tạo được sự chú ý trong dư luận. Tất cả báo chí, truyền thông đều vào cuộc đưa tin trong khi cuộc tìm kiếm của cảnh sát vẫn diễn ra trong vô vọng. Vụ án rúng động và tạo nhiều áp lực đến mức tổng thống lúc bấy giờ là Roh Tae Woo cũng phải điều động hơn 300.000 nhân viên cảnh sát, quân đội và người dân tình nguyện viên tham gia vào quá trình tìm kiếm. Cả nước đều mong ngóng dõi theo và cầu nguyện những cậu bé sẽ bình an trở về
( hình ảnh trường học giương tấm phông cầu các cậu bé bình an trở về )
Khoảng thời gian tìm kiếm đó, đã có khoảng 8 triệu tờ rơi được phân phát trên toàn quốc gia, thậm chí chính quyền còn treo thưởng 42 triệu won (khoảng 35 nghìn đô la) cho ai tìm được tung tích của các cậu bé ếch. Các cuộc gọi báo tin giả ngày một nhiều, có lần cảnh sát còn nhận được một cuộc gọi nặc danh của một gã đàn ông nói rằng: ” Tôi đã bắt cóc bọn trẻ để lấy tiền chuộc nhưng chúng đã chết vì suy nhược cơ thể hết cả rồi “
Cụ thể là khoảng hai hoặc ba ngày sau khi 5 cậu bé mất tích, một người đàn ông ngoài 30 tuổi, được nghi là thủ phạm, đã thực hiện một loạt các cuộc gọi đến nhà của Kim Jong shik. Người này yêu cầu 4 triệu won tiền mặt để được đưa lên đỉnh núi Waryong, nhưng cảnh sát không tiết lộ vì họ sợ rằng tội ác giả sẽ xảy ra nếu đó đúng là kẻ bắt cóc. Theo cuộc điện thoại đe dọa đầu tiên, Kim Jong Shik đã đến nơi hẹn với tiền, nhưng tên tội phạm đã không xuất hiện. Đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho cha của Kim Jong Shik trở thành nghi phạm về sau
Một số gia đình nạn nhân đã bỏ hẳn mọi thứ từ công việc đến cuộc sống của mình vì muốn dành hết tất cả thời gian và sức lực để tìm kiếm con mình.
( Hình ảnh phác hoạ lúc các cậu bé lớn lên )
Tìm thấy thi thể các cậu bé
1. Cuộc gọi bí ẩn
Mọi sự tìm kiếm, điều tra đều đi vào ngõ cụt khiến tâm trí các gia đình câu bé trở nên tuyệt vong. 11 năm sau, tức tháng 9 năm 2002, cảnh sát tiếp tục nhận được một cuộc gọi nặc danh. Lần này, người phía bên kia điện thoại vào thẳng vấn đề: ” Tìm xác bọn trẻ ở núi Waryong “
Ban đầu, cảnh sát cho rằng đây chắc hẳn lại là một kẻ rảnh rỗi muốn trêu đùa cơ quan chức năng. Tuy nhiên vài ngày sau, một người đàn ông 55 tuổi đang nhặt quả thông trên núi Waryong thì bất ngờ phát hiện thấy vài bộ quần áo rách rưới cùng giày trẻ con được vứt rải rác trên con đường mòn. Nghi ngờ có chuyện chẳng lành người này lập tức báo cảnh sát.
Hàng ngàn người lại vào cuộc, xới tung mọi chỗ khả nghi trong khu rừng. Và cuối cùng họ đã tìm thấy hài cốt của 5 “cậu bé bắt ếch” trong một cái hố cạn. Các em nằm quây tròn lại với nhau, quần áo quấn lên đầu. Các cậu bé cũng được cho là chết từ lúc bị mất tích và bị chôn sau 6 tháng bị giết
2. Địa điểm nơi tìm thấy thi thể
Ban đầu, cảnh sát cho rằng rất có thể 5 cậu bé bị lạc nên phải nằm quây tròn lại như thể tìm kiếm một chút hơi ấm giữa nền đất lạnh lẽo. Bởi vì vào thời điểm các cậu bé chết điều kiện thời tiết tại thời điểm mất tích ở 3,3 ° C, từ khoảng 6 giờ 20 phút tối đến nửa đêm. Trên trời có những vệt mưa nơi mưa (mưa 5,7mm) rơi, gió khá nặng và có rất ít người trên đường. Các cậu bé có thể đã đi lang thang xuống, ngồi xổm trong những hang đồi của sườn núi và gục xuống vì đói cả ngày. Họ cho rằng nhiệt độ núi vào tháng 3 đã gây ra cái chết tự nhiên do hạ thân nhiệt hoặc do đất và cát sụp đổ, gây ra tai nạn.
Tuy nhiên, gia đình các cậu bé đều một mực phản đối kết luận này. Họ khẳng định các cậu bé tuy còn nhỏ những rất tinh ranh, lại thông thạo địa hình khu vực. Không thể có chuyện các cậu bé lại bị lạc trong khu vực cách nhà mình có 3,5 km được, chuyện ấy là quá sức vô lý. Hơn nữa nếu trời lúc đó đang mưa lạnh thì sao bọn trẻ lại phải cởi quần áo ?
Vào thời điểm đó, Waryongsan là một sân chơi dành cho trẻ em trong làng, và nơi đây chính là nơi trẻ em trong làng hay tụ tập. Thật vô lý khi các cậu bé ếch ngồi xuống ôm nhau vì bị lạc. Ngoài ra, ngay cả khi dân làng bị lạc ở Waryongsan, họ vẫn nhìn thấy ánh đèn từ ngôi làng hoặc đường cao tốc ngay bên dưới. Có 3-4 nhà riêng và đường cao tốc Kuma, tương ứng, cách điểm mất tích khoảng 250m và 600m.
Đặc biệt, trong chương trình ‘Tôi muốn biết’ phát sóng năm 2002, đó là một nhóm thử nghiệm bao gồm trẻ em tại Waryongsan vào giữa đêm. Kết quả của thí nghiệm cho thấy cái chết tự nhiên do hạ thân nhiệt thực tế là không thể xảy ra.
Cho nên những giả thuyết trên đã bị bác bỏ
Khám nghiệm tử thi
-Woo Chul-won : Các góc của các lỗ thủng ở đầu bên trái và bên phải của hộp sọ có hình chữ U với đường kính 2-3cm, và các lỗ nhỏ là dấu vết gây ra bởi một vật rất sắc nhọn tác động từ đỉnh đầu xuống. Xuất hiện 25 vết thương của hộp sọ và vết lõm của vùng bên trái cũng cho thấy vết thương hình chữ U và một cạnh sắc nhọn của cho thấy một vật sắc nhọn gây ra
( Hình hộp sọ của Woo Chul won )
-Kim Jong-shik : Có một vết thương xuyên qua tóc mái và rêu bị mắc kẹt làm mòn, có thể chết do bị đá. Chấn thương cũng được gây ra bởi vật sắc nhọn giống Woo Chul-won, và hộp sọ bên phải có dấu hiệu vỡ nhẹ và chấn thương nhỏ ở phía sau hộp sọ là do sốc trước khi chết.
-Kim Young-gyu : Một vết thương được tìm thấy ở vùng thái dương bên phải bởi một vật bằng một nắm tay và cùn. Quần áo bị hư hỏng, nút áo bị rách được cho là do lực mạnh.
-Park Chan-in : Thi thể bị hỏng nghiêm trọng nhất. Điều này có nghĩa là hộp sọ đã tiếp xúc với mặt đất và bị hủy hoại, do sự ăn mòn hoặc phong hóa tự nhiên. Vì vậy không thể xác định nguyên nhân cái chết.
-Jo Ho-yeon : Trong số các hộp sọ của các cậu bé thì tình trạng của cậu bé là tốt nhất và không có dấu hiệu bị giết hại
=> Woo Chul Won và Kim Jong Shik đã bị đánh và có một vết thủng xuyên qua đầu do đạn hoặc búa đục gỗ gây ra. Kim Jong Gyu bị đánh bởi một vật giống như hai cậu bé trên. Hai cậu bé còn lại bị giết hại theo những cách khác nhau
Hiện trường vụ án
Năm 2002, cảnh sát lại tiếp tục đào xới quanh khu vực tìm thấy thi thể các cậu bé. Tại nơi khai quật hài cốt của một cậu bé ếch, bất ngờ là cảnh sát đã phát hiện 100 khẩu súng, trong đó có một khẩu súng cối. Cách nơi khai quật hài cốt vào thời điểm đó 250-300m vì phát hiện ra những viên đạn, đầu đạn và vỏ đạn thật, đó cũng là khoảng cách sử dụng M16 hiệu quả. Tất cả 145 đầu đạn được tìm thấy đều bị ăn mòn rất cao, có lẽ được sử dụng từ 20-30 năm trước.
( hình ảnh viên đạn được tìm thấy tại hiện trường )
Điều này càng khiến bố mẹ các cậu bé mất tích tin rằng con họ đã bị ai đó giết hại dã man
Vào ngày 28 tháng 8 năm 2002, Hanmo, một cư dân của Dalseo-gu, Daegu (vào thời điểm đó, 43 tuổi) đã đến thăm trụ sở điều tra và tự thú : ” Tôi đã giết các cậu bé và tôi làm điều đó.” Theo Han nói: ” Trong vụ nổ súng 5 cậu bé đã xuất hiện trong khi hai người bị bắn và một người bị giết và một người bị thương “. Gã đã thú nhận vô tình bắn trúng một đứa khi đang tập bắn và thủ tiêu những đứa còn lại bằng cách bóp cổ, sau đó chôn chúng xuống lòng đất. Tuy nhiên sau khi cảnh sát điều tra họ phát hiện thì ra người đàn ông này là một kẻ điên, thất nghiệp và vô gia cư, cũng như không có bằng chứng nào cho thấy ông ta là thủ phạm của vụ giết người
Vậy kẻ giết những cậu bé là ai ?
Các giả thuyết liên quan đến vụ án
1. Các cậu bé đã trúng đạn ?
Thực tế là hài cốt của các cậu bé ếch đã được chôn gần trường bắn của quân đội Mỹ vào thời điểm đó, và cơ thể bị trói bởi quần áo một cách chuyên nghiệp. Rất khó để một tên tội phạm có thể trấn áp 5 cậu bé cùng lúc nên giả thuyết này càng đáng tin
Đầu tiên có thể 5 đứa trẻ đã đi nhặt đạn thay vì bắt ếch như mọi người nghĩ, chúng đã đi lạc vào trường bắn. Một đứa vô tình bị trúng đạn, những đứa còn lại đã chạy trốn và bị thủ tiêu ở những nơi khác nhau. Sau đó để che giấu hung thủ đã chôn chúng lại một chỗ
Trường bắn cách đó 200-300 m thuộc là nơi huấn luyện của các sĩ quan quân đội thuộc Sư đoàn 50 của Mỹ kể từ những năm 1978
Tuy nhiên, Sư đoàn 50 nhấn mạnh rằng : ” Ngày các cậu bé biến mất là một kỳ nghỉ tạm thời, vì vậy không có lịch trình hoạt động của các sĩ quan cho ngày hôm đó “. Và mọi người đều hiểu khi một các cậu bé bị bắn chỉ nghe thấy tiếng hét thôi là chưa đủ, nhất định phải có cả tiếng súng, vì vậy, trường bắn vô tình là không đáng tin. Phía bên quân đội Mỹ cũng đã bác bỏ giả thuyết này
Thời điềm đó cảnh sát trưởng Choi đã báo cáo rằng có một sĩ quan đã bắn súng trường vào ngày hôm đó, và người này đã sử dụng hết những viên đạn còn sót lại, ông nói. Nhưng đáng tiếc cho đến hiện tại vẫn chưa rõ danh tính của sĩ quan.
Trường bắn sau này cũng được chuyển đến một nơi khác, thị trấn cách đó không xa vào năm 1994
2. Bị giết bởi một trong số các phụ huynh
Ga-won Kim, một nhà tâm lý học, thông báo cha của Kim Jong-sik là thủ phạm. Ga won Kim là ai ?
( hình ảnh ông Ga Won Kim )
Ông sinh ra ở Jeonju, tỉnh Bắc Jeolla, sau khi hoàn thành bằng cử nhân và thạc sĩ tâm lý học tại Đại học ENM ở Hoa Kỳ. Sau khi theo đuổi chương trình tiến sĩ, ông chuyển đến Đại học Nevada, người Hàn Quốc đầu tiên nhận bằng tiến sĩ về tâm lý học vật lý, và trở về Hàn Quốc vào năm 1993.
Và đây là kết luận của ông ta sau 3 năm điều tra
Vào tháng 1 năm 1996, cha của Kim Jong-shik bị coi là nghi phạm và cảnh sát đã khám xét ngôi nhà. Cảnh sát đã tới xét nghiệm nhà Jong Shik, họ phá dỡ bức tường, lật tung các sàn nhà nhưng không thể tìm thấy dấu vết gì. Cuối cùng, cha của Kim Jong-shik, người bị nghi là hung thủ đã uống rượu và cuối cùng bị ung thư và qua đời vào năm 2001.
Kết quả là ông Ga-Won Kim bị sa thải khỏi KAIST. Ông cũng bị trục xuất khỏi Hiệp hội Tâm lý. Tuy nhiên, ông vẫn tiếp tục khẳng định, ” Kim Chul-kyu là thủ phạm “
Để hiểu rõ hơn về giả thuyết này mới mọi người xem phim Children (2011)
3. Bị bắt cóc và giết hại bởi điệp viên Bắc Triều Tiên ?
Gần nơi xảy ra vụ việc cũng gần căn cứ quân sự. Cho nên rất có thể có một điệp viên Bắc Triều Tiên đã tới thăm dò và bằng cách nào đó, đám người này đã tiếp xúc với các cậu bé và giết chết tất cả. Nếu vậy, lời giải thích cũng được đưa ra cho việc lực lượng nào có thể áp đảo năm học sinh tiểu học mạnh mẽ, không chút do dự ? Và nhất là kẻ giết người còn thành thạo trong việc trói buộc các nạn nhân.
Giả thuyết trên càng có cơ sở khi những năm 1970 ở Hàn Quốc đã từng xảy ra những trường hợp người dân bị Bắc triều Tiên bắt cóc đưa về huấn luyện.
4. Kẻ giết người thái nhân cách
Theo một phát hiện gần đây của nhóm nghiên cứu, vụ giết người đã được lên kế hoạch, kẻ giết người rất thích thú trong việc giết người và chờ đợi những cậu bé đến đó.
Một giáo sư, Khoa Tâm lý Tội phạm, Đại học Bang California tiết lộ đặc điểm của tên sát nhân :
-Hắn đã sống quanh Waryongsan trong một thời gian dài.
-Người bình thường thành thạo các dụng cụ mà người xung quanh không biết
-Rời khỏi hiện trường trong vòng vài tháng sau vụ việc.
Một số nghi vấn chưa thể lý giải :
Đầu tiên, thi thể không được phát hiện cho đến 10 năm sau, mặc dù một số lượng lớn nhân sự đã được huy động vào thời điểm đó. Waryongsan, như đã đề cập trước đó, chỉ là một ngọn đồi nhỏ dài chưa đến 300m, nhưng không tìm thấy xác.
Thứ hai, các nhà khoa học pháp y từng cho rằng những đứa trẻ đã bị giết và chôn cất mà không bị trễ thời gian. Nhưng nơi tìm thấy thi thể là một nơi nhiều bụi rậm, và cơn mưa sẽ khiến ở đó biến thành hố nước, có thể ảnh hưởng đến khả năng khám nghiệm tử thi.
Thứ ba, 5 cậu bé chứ không phải một hoặc hai bị giết chết. Người ta cho rằng cho dù người lớn có bao nhiêu đi chăng kẻ đi chăng nữa thì cũng khó có thể kiểm soát được chúng. Ngay cả khi ba cậu bé nằm trong tay họ, một hoặc hai cậu bé vẫn có khả năng trốn thoát. Tuy nhiên, cả 5 cậu bé đều hy sinh.
Thứ tư, kẻ giết người biết rõ địa lý của xung quanh, và và có thể mang theo vũ khí như súng hoặc cây búa. Nếu không biết rõ vị trí xung quanh, thì hắn sẽ đi lạc trên núi và có thể sẽ quyết định dừng chân tại thị trấn hay một cửa hàng nào đó nhưng không có dấu hiệu như vậy.
Những câu chuyện buồn xoay quanh vụ án
Vào ngày 27 tháng 9 năm 2002, sau khi tìm thấy hài cốt của 5 cậu bé bắt ếch, gia đình các cậu bé đã khóc rất nhiều. Đối với những người ở lại, 11 năm qua là một ngày dài và đau đớn. Có người từ bỏ kế sinh nhai và chạy đến hàng trăm nơi để tìm con, và có người chữa lành vết thương lòng bằng rượu.
Cha của Woo Chul-won, Woo Jong-woo (53 tuổi), nhớ lại những năm qua bằng cách phát tờ rơi màu vàng và tờ rơi ở điện thoại công cộng có in hình khuôn mặt trẻ em mà ông giữ : ” Tôi đã mất việc lần thứ hai và đã không làm việc được vài năm. Tôi không thể chịu đựng được, vì vậy tôi đã cố gắng sinh thêm một đứa con, nhưng tôi vẫn gặp rắc rối. . ” Gia đình Woo phải di chuyển vào năm 1998 do nhiều hoàn cảnh khác nhau, nhưng họ không thể rời khỏi chân Waryongsan. Vì khu vực này đang được phát triển, nhưng ngay cả khi bản thân muốn đi xa, họ có thể đi nổi không? Họ muốn ở lại đó …
Ngoài ra, cha của Kim Jong-sik (9 tuổi), Cheol-gyu (49 tuổi vào lúc chết), đã từ bỏ sinh kế để tìm kiếm con trai và lang thang khắp đất nước. Sau khi biết tin con mình đã chế, cha của của Kim Jong-shik, Kim Chul-gyu, cũng đã xoa dịu nỗi buồn khi mất đứa con trai duy nhất bằng rượu và đến với đứa con trai mà ông luôn tưởng nhớ vào tháng 10 năm ngoái. Bà Huh Do-sun, 44 tuổi, cho biết : ” Chồng tôi, người chưa bao giờ hút thuốc, đã từng chịu đựng nỗi đau với rượu vì không thể vượt qua nỗi đau ” Gia đình bà cũng đã bán những ngôi nhà và mảnh đất để cung cấp cho việc điều trị và chi phí sinh hoạt của người chồng mắc bệnh ung thư nhưng ông vẫn ra đi
Chú của Kim Jong-gyu, Kim Jae-gyu (42 tuổi) cho biết, ông đã phải trấn an trái tim mình mỗi khi nhận được báo cáo về tình tiết vụ án
Yunjung (26 tuổi), chị gái của Kim Young-gyu (lúc đó 11 tuổi), là một học sinh cấp hai vào thời điểm mất tích, tốt nghiệp Đại học Điều dưỡng Đại học Quốc gia Kyungpook, nghĩ rằng : ” Nếu tôi phục vụ những người già làm nhiều việc tốt, ông trời sẽ cho tôi tìm thấy em tôi “
Yoon Jeong, người đã bị tin rằng ’em trai sẽ khỏe mạnh trở lại trong thời gian mất tích’, đã gục ngã trước tin tro cốt của em trai mình đã được tìm thấy.
Chị gái của Jong-shik, Soon-ok, 23 tuổi, quyết định vào Sở cảnh sát Đại học Keimyung và tham gia kỳ thi cảnh sát năm nay, vì nghĩ rằng cô sẽ trở thành cảnh sát và tìm thấy em trai đã mất : ” Con đã không thể làm điều đó, vì vậy con rất xin lỗi “, cô khóc nói
Em trai của Jong-shik (9 tuổi), được sinh ra sau vụ mất tích, lớn lên không biết gì về câu chuyện của anh trai mình và hỏi gia đình : ” Cậu bé bắt ếch là gì? “
Bí ẩn về kẻ gây ra cái chết thương tâm cho “Những cậu bé bắt ếch” cho đến giờ vẫn nằm im trong bóng tối. Mong rằng một ngày nào chân tướng về vụ án sẽ được sáng tỏ, gia đình những cậu bé bắt ếch sẽ được an ủi phần nào