Hắc Ám Vinh Quang

Chương 9: Hẻm Xéo Và Gặp Gỡ



Câu hỏi đầu tiên, nơi đâu là nơi phồn thịnh nhất giới phép thuật nước Anh?

Có lẽ khi nghe thấy câu hỏi này, người ta sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng, nơi phồn thịnh nhất nước Anh chính là Diagon Alley – Hẻm Xéo. Con hẻm huyền thoại của giới pháp thuật.

Câu hỏi thứ hai, nơi đâu là nơi dừng chân đầu tiên của các phù thuỷ nhỏ nước Anh?

Một câu trả lời rất dễ dàng, chính là Hẻm Xéo. Đối với những người từ lâu đã sống ở giới thuật bọn họ cũng sẽ không ngần ngại mà phủ định điều ấy, đó vốn là sự thật. Còn đối với những phù thuỷ nhỏ gốc Muggle thì điều ấy vô cùng chính xác, năm mười một tuổi, lần đầu tiên trong đời bọn họ biết mình không phải kẻ kì dị cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với nền văn hoá mới lạ, tạo nên tương lai của họ.

Hẻm Xéo đôi với rất nhiều người mà nói, giống như một phần trong cuộc sống của bọn họ vậy. Khác với ngôi trường Hogwarts, nơi đó là thanh xuân, là nhà của tất cả phù thuỷ thì Hẻm Xéo chính là sân vườn đầy những điều kì thú.

Lạc vào chốn đông người của con hẻm, có thể thấy rất nhiều người đang tụ tập lại nơi đây chuẩn bị những món đồ cần thiết khi bước vào ngôi trường ngàn năm, Hogwarts.

“Thật đông!”

Daphne Greengrass cảm thán, cô nhìn hàng người đang tấp nập đi lại. Những biểu cảm vui tươi cùng mới lạ ngắm nhìn như lần đầu được nhận một món quà vô cùng yêu thích.

“Mình biết bây giờ là thời điểm mọi người chuẩn bị đồ cho năm học mới nhưng có cần thiết phải đông đến vậy không?”

Blaise Zabini chán nản thở dài, đã lựa một ngày gần cuối thời hạn trước khi nhập học thế mà vẫn đông người.

“Còn đứng đây nữa sẽ chậm trễ mất, nhanh đi thôi.”

Draco Malfoy lên tiếng, cậu chàng chán ghét cảnh đông người này, thật không hề hợp một chút nào với quý tộc cao quý như cậu.

“Ngừng ngay cái suy nghĩ cậu đang nghĩ đi Draco, nó đang hiện lên hết gương mặt của cậu đấy.”

Pansy Parkinson chán ghét nhìn gương mặt của cậu bạn bạch kim, cô nàng để chiếc quạt cầm tay che đi nửa gương mặt.

“Các con mau chóng đi thôi, ta cùng Severus sẽ mua đi mua những dụng cụ học. Các con đi tới tiệm trang phục của phu nhân Malkin được chứ? Khi xong đợi chúng ta ở đó, rồi mọi người sẽ cùng nhau đi lựa đũa phép.”

Phu nhân nhà Malfoy – Narcissa Malfoy từ phía sau bước tới nhóm người nhỏ tuổi, đi bên cạnh bà là vị Bậc Thầy Độc Dược – Severus Snape.

Cả bọn không từ chối, nhanh chóng bước đến tiệm may của phu nhân Malkin. May mắn tiệm hiện tại không đông người như những tiệm khác của Hẻm Xéo.

*Leng Keng*

“Học sinh năm nhất sao? Vào đây, vào đây.”

Nghe được tiếng chuông cửa kêu lên, phu nhân Malkin tươi cười ló đầu ra nhìn những cô cậu thiếu niên mới bước đến

“Xin chào, phu nhân tôn quý.”

Bước chân vừa vào thèm cửa, Pansy và Daphe nhanh chóng thực hiện một lễ nghi quý tộc cổ xưa, chào hỏi nữ nhân đang tất bật với những cuộn thước dây bên trong.

Không kém cạnh bên hai cô nàng. Ba chàng cùng Harry và Asher cũng thực hiện lễ nghi quý tộc cổ xưa.

“Những đứa nhỏ lễ phép, thân ái.”

Phu nhân Malkin xoay người, bước ra từ bên trong căn phòng. Cả bọn đón nhận nụ người dịu dàng.

“Chào mừng các con đã tới tiệm trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin, tiệm của ta chuyên may đồng phục Hogwarts.”

Phu nhân Malkin tươi cười, bước chân chậm rãi đi tới những cô cậu thiếu niên.

“Chúng con đã chuẩn bị sẵn số đo của từng người và đã ghi rõ yêu cầu cho những trang phục ấy, mong phu nhân nhận cho.”

Asher đưa một mảnh giấy đã ghi rõ cho phu nhân Malkin.

“Thật chu đáo.” Phu nhân Malkin mỉm cười dịu dàng nhận lấy tờ giấy mà Asher đã đưa. “Các con đợi hay là đi mua đồ rồi về lấy?”

“Chúng con ngồi đợi, thưa phu nhân.”

Theodore cười nhẹ. Phu nhân Malkin gật đầu rồi tiến vào bên trong phòng. Bên ngoài tiệm chỉ còn bảy con người.

Vì đợi một khoảng thời gian khá lâu nên tất cả tự động kiếm cho mình một việc để tiêu phí thời gian, người đọc sách, người chơi cờ, người thì bàn luận về những mẫu thời trang đang hot.

Thời gian thấm thoát trôi qua, cửa tiệm mở ra, giọng nói của những con người mới tới làm thu hút ánh mắt vài con người đang ngồi đợi bên trong.

“Herry, bên này, bên này!”

“Từ từ đã nào, Ron.”

“Cậu chậm thật đó.”

“Là cậu chạy nhanh thì có! Tớ cùng Chân Nhồi Bông xem những cây chổi mới!”

“Nào nào, hai đứa. Chúng ta đến đây không phải cãi nhau.”

Âm thanh của những con người mới tới vang lên khắp cửa tiệm, bọn họ dường như không chú ý đến bên trong tiệm đang có người.

“Từ xa, đã có thể nghe thấy âm thanh của Weasley nghèo nàn không lẫn vào đâu được.”

Draco châm chọc, đôi mắt xám tro hiện lên tia khinh thường.

“Câm ngay, tên Tử Thần Thực Tử chết tiệt!”

Weasley được điểm danh, khuôn mặt tàn nhan đỏ bừng, tức giận.

“Ha, cả thế giới phù thuỷ nước Anh này ai mà không biết gia đình Weasley đông con lại nghèo nàn tới mức không thể sắm cho từng đứa con một bộ đồ thích hợp, chỉ có thể theo từng năm truyền lại.”

Draco Malfoy không một chút tức giận nào khi bị gọi là Tử Thần Thực Tử, cậu chàng còn nhếch môi, giọng mỉa mai không thôi.

Gương mặt Weasley đã sắp đỏ như mái tóc của mình, cậu bé đi cùng cậu ta trong khá bực bội khi bạn của mình bị nói như thế.

“Câm mồm, Malfoy. Weasley như thế nào cũng không cần mày phải bàn luận!”

“Ô, thì là Cứu Thế Chủ vạn người ngưỡng mộ đây mà? Làm sao lại chơi với đám nghèo nàn Weasley thế? Như thế không phải đang chứng minh sự thật rằng, gia tộc Potter không thể nào ngóc đầu vào danh sách những gia tộc thần thánh sao?”

Từng câu chữ của Draco như chọc trúng chỗ ngứa của những người mới đến tiệm trang phục của phu nhân Malkin. Vài vị phụ huynh đứng phía sau trong lòng không khỏi nổi thương tâm.

“Mày là miệng chó đấy à? Mỗi lần gặp bọn tao không thể nào ngừng mỉa mai khinh thường được hay sao?”

Cậu thiếu niên mái tóc đen xoăn rối bời như một cái tổ quạ siết chặt bàn tay mình, trừng đôi mắt màu hổ phách nhìn Draco.

“Nếu như bọn mày sủa một tiếng, có lẽ tao sẽ nhân nhượng thì sao?”

Lần này cậu thiếu niên tóc đen không kiềm chế được mà vung nắm đấm tới nhưng chưa kịp đánh được tên Malfoy đã bị một bàn tay ngăn cản.

“Cậu có biết hành động bây giờ của cậu sẽ gây ra hậu quả gì chứ, cậu Potter?”

Asher ngăn cản nắm đấm của cậu thiếu niên tóc đen, giọng nói trầm thấp lãnh lẹo cùng đôi mắt mang sát ý.

Người phụ nữ tóc đỏ khi kịp thấy được hành động của Asher can ngăn, cô đi tới giải vay không cho có mộ sự cố nào xảy ra.

“Herry Potter! Ta đã bảo bao nhiêu lần rồi! Ngưng cái hành động như cha con!”

Giọng người phụ nữ tóc đỏ cáu gắt, cậu thiếu niên tóc đen được điểm tên rút tay lại nhanh chóng, sợ sệt nhìn người phụ nữ.

“Mẹ…là Malfoy chọc tức! Mẹ cũng nghe thấy mà!” Herry Potter cố gắng giải thích.

“Đã nghe! Nhưng Malfoy không làm ra hành động tay chân nào!” Lily Potter trừng mắt tức giận nhìn đứa con trai lớn của mình.

“Nhưng….” Herry Potter muốn giải thích điều gì đó nhưng bị một giọng nói cắt ngang.

“Thật ồn ào.”

Harry mở ra đôi mắt xanh lục của mình, thời gian lấy trang phục khá lâu nên cậu đã chợp mắt một chút. Nhưng vì cung quanh quá ồn ào, phá rối giấc ngủ của cậu.

Nhưng con người ở đó khi nghe thấy một tiếng nói lạ đều đổ dồn về một phía, bọn họ thấy thiếu niên tóc đen dài được cố định bằng một sợi dây vải mền mại màu xanh lục gần đồng màu với đôi con ngươi xanh lục tuyệt đẹp kia. Giọng nói của cậu có chút tức giận vì bị quấy phá.

“Xin lỗi, Harry. Làm cậu thức giấc.” Draco cúi người xin lỗi, cậu chàng thật không ngờ Harry lại tỉnh giấc nhanh như vậy.

“Chuyện gì đang xảy ra?”

Đôi mắt xanh lục quét một vòng, ánh mắt mang tia sắc lạnh khiến không ít người ngay ở đó không tự chủ được mà phải rùng mình một cái.

“Thật xin lỗi vì đã làm phiền con say giấc, không có việc gì đâu.”

Lily Potter rất nhanh đã lên tiếng, đôi mắt xanh của cô nhìn vào cậu thiếu niên tóc đen cùng màu mắt xanh lục y hệt cô. Bỗng có một cảm giác khó tả lăn lăn trong người.

——————

1651 từ

08/02/2022


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.