“Ta không ăn thịt người.” Nicole nói, nàng đã ở thế giới loài người hai năm nên trình độ ngôn ngữ cũng tốt hơn rất nhiều.
Có lẽ trời sinh công chúa vốn có lực hấp dẫn đối với ác long, cho dù công chúa không đẹp như Đái Nạp, nhưng Nicole thích nàng, nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của công chúa, Nicole mềm lòng đến rối tinh rối mù, nàng dùng đầu rồng cọ vào bờ vai công chúa.
Nicole cướp công chúa trở về, Đảo Ác Long sôi nổi tới chúc mừng.
Lão Long nhìn Nicole, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Nếu nàng tổn thương ngươi thì sao?”
Nicole khẽ nhìn công chúa đang ngồi xổm trên mặt đất lựa trái cây, vui rạo rực trả lời: “Nàng và Đái Nạp không giống nhau, nàng vô cùng đáng yêu.”
Không giống Đái Nạp khó lấy lòng như vậy, cũng không lạnh lùng, thậm chí khi công chúa nghe Nicole nói “Không ăn thịt người”, còn cười với nàng, vuốt ve đầu nàng, lại không có bất kì hành động muốn chạy trốn nào.
Công chúa nói với Nicole, nàng tên là Alice. Nàng gọi Đái Nạp là ca ca, hắn muốn gả nàng cho một người chưa từng gặp mặt, nàng rất không hứng thú.
Nicole nghĩ, cho dù thật đáng tiếc vì không thể có được Đái Nạp, nhưng chỉ cần có công chúa bên cạnh, nàng sẽ cảm thấy rất thỏa mãn.
Rất nhanh, Đái Nạp thông qua ma pháp trận đã tới Đảo Ác Long để cứu Alice. So với hai năm trước, hắn còn mạnh hơn, tất cả ác long trên đảo đều bị hắn đâm bị thương.
Nicole nhìn thấy Đái Nạp đẫm máu, lại thấy rất nhiều ác long bị thương do đâm, có vẻ giận dữ.
Nàng hỏi lão Long: “Hắn giữ vai trò là hoàng tử, tới cướp công chúa, tiện thể tàn sát loài rồng phải không?”
Lão Long: “Đại khái là vậy!”
Nicole nói: “Ta sẽ không để mất công chúa, cho dù hắn giết ta.”
Thích đồ vật xinh đẹp là thiên tính của rồng. Cùng rồng tranh đoạt đồ vật nghĩa là một mực liều mạng với rồng. Còn nếu đâm bị thương đồng bọn của rồng trên địa bàn của chúng thì nhất định phải trả giá đắt bằng mạng sống.
Cho dù, người đang đối địch với nàng là Đái Nạp.
Nicole bảo nhóm ác long bị thương lui ra, bay đến trước mặt Đái Nạp, toàn thân đều căng thẳng, tùy thời chuẩn bị nghênh chiến.
Đái Nạp nhìn thấy Nicole xuất hiện, sát khí trên người ít đi mấy phần, hắn nói với Nicole: “Nếu ngươi hận ta đâm ngươi bị thương, ta mặc kệ cho ngươi xử lý, nhưng ngươi phải thả muội muội ta.”
Nicole: “Không cần.”
Đái Nạp trừng mắt Nicole, sắc mặt khó coi. “Con ác long này!”
Khi Nicole phun lửa về phía hắn, lúc tấn công hắn, hắn vội giơ đoản kiếm lên, ngăn cản sự tấn công của Nicole. Đoản kiếm của Đái Nạp hội tụ hàn băng khí, khiến ngọn lửa đỏ thẫm của Nicole bị đẩy lùi.
Nicole tức giận gào thét một tiếng, xông lên trước chuẩn bị xé Đái Nạp thành mảnh nhỏ. Móng vuốt nàng ngay cả núi cũng có thể chém làm đôi, chỉ là loài người, cho dù có thánh quang trong vũ khí diệt rồng thì cũng không thể uy hiếp nàng một chút nào cả.
Đái Nạp không thể đánh thắng ác long, hắn bị đuôi rồng của Nicole mạnh mẽ đánh bay, hắn đụng vào vách núi đá, nặng nề rơi xuống, gãy hết mấy cái xương sườn, nôn ra mấy ngụm máu tươi.
Nicole sửng sốt một chút, do tức giận nên mất kiểm soát chậm lại vài phần. Nàng đến gần hắn, nhìn hắn giãy giụa bò dậy, lại tiếp tục ngã xuống.
Đôi mắt Đái Nạp ửng đỏ, lại cắn răng không chịu nhận thua: “Kế tiếp là muốn giết ta sao?”
Ác long trước mặt phát ra sự uy hiếp đủ sức để tiêu diệt sức mạnh của hắn, móng vuốt nàng có thể dễ dàng xé nát hắn với tình trạng trọng thương như hiện giờ.
Nicole chậm rãi đến gần hắn, vẻ mặt Đái Nạp có mấy phần tự giễu, hắn nhắm mắt lại, chờ đợi ác long đánh đòn cuối cùng.
Lại không nghĩ rằng, hóa ra ác long hung tợn từ từ bình tĩnh lại, nàng dừng lại cách Đái Nạp không đến một bước, thu lại móng vuốt sắc nhọn, dùng mu bàn tay lau giúp hắn lau đi máu trên khóe miệng.
Lông mi Đái Nạp run rẩy, đột nhiên trợn mắt. Hắn nhìn thấy đôi mắt ác long đã chuyển từ màu đỏ như máu trở về màu vàng óng.
Ác long nói: “Không giết ngươi, ngươi trở về đi.”
Đôi mắt Đái Nạp đỏ lên, hắn cắn răng nói: “Bất quá là ác long thôi, không cần ngươi đồng tình, hoặc là thả muội muội ta, hoặc là giết ta.”
Alice thoát khỏi sự khống chế của lão Long, hoảng sợ chạy đến bên cạnh Đái Nạp, nâng Đái Nạp dậy, khóc dầm dề, van xin Nicole buông tha cho Đái Nạp.
“Không được cầu xin nàng!” Đái Nạp lạnh giọng quát lớn Alice, hắn vừa kích động vì giận đã nôn ra máu. Nhưng đôi mắt hắn vẫn luôn trừng trừng nhìn Nicole, ánh mắt không chỉ có tức giận, thất vọng, mà còn không thể che giấu được sự tổn thương.
Nicole cũng đang nhìn hắn, hồi lâu, nàng nói: “Ngươi mang Alice rời đi đi.”
Đái Nạp đột nhiên ngước mắt nhìn về phía Nicole, nhưng Nicole mang theo nhóm ác long rời đi.