[ABO] Tổng Tài Gặp Gỡ Cún Con

Chương 26



Ngày mùa đông càng thêm lạnh, tuy bên ngoài mặt trời lên cao nhưng gió tây bắc lạnh lẽo vẫn thổi làm không khí thêm khô lạnh.

Cũng may là xe cách đó không xa, Hề Hòa mặc áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác thêm 1 chiếc áo lông màu hồng, tự biết là không khí ngoài trời sẽ khác xa trong phòng, vì vậy dự định là mặc như vậy rồi sẽ chạy thật nhanh ra ngoài rồi bước lên xe, như vậy sẽ không lạnh. Nhưng trên thực tế, cậu đã đánh giá thấp khí trời mùa này, vừa mới mở cửa thang máy đã làm cậu rùng mình một cái. Thật lạnh, không khi bên ngoài so với sự ấm áp trong phòng khác nhiều lắm, chỉ hít thở mấy hơi thôi cũng đã cảm giác lạnh tận trong phổi, còn nhả ra từng mảng hơi sương nhỏ, Hề Hòa xoa xoa tay. Cậu không dám ra ngoài một mình, cũng như không có việc gì để ra ngoài, ngoại trừ lúc Bùi Nhược Mộc mang cậu theo đi gặp bác sĩ Trình hoặc là đi chơi, thì hầu như là không có việc gì để ra ngoài, cho nên khoảng thời gian được ra ngoài rất quý giá.

Dì Trần cũng có dẫn cậu đi siêu thị một lần, lúc đi đến khu đồ uống, cậu đang lựa sữa chua thì ở quầy rượu đối diện có một khuôn mặt Alpha âm u nhìn chằm chằm cậu đến mấy phút, làm cậu hoảng sợ ngay lập tức, sau đó cũng không dám đi nữa.(đọc tại Watt @salad-days-06)

Bùi Nhược Mộc lái xe đến trước mặt cậu, Hề Hòa kéo cửa ngồi vào xe, lặng lẽ đem cửa sổ mở hé ra một chút. Lúc chở Hề Hòa ra ngoài, Bùi Nhược Mộc sẽ dùng chiếc Caien trắng, bên trong xe còn cố ý làm lại, chuẩn bị đồ ăn vặt và một chiếc nệm cùng thảm len, chỗ ngồi phía sau còn có 1 cái tủ lạnh nhỏ, vì vậy đây là một chiếc xe vô cùng thích hợp để chở con nít. Chờ khi kỳ nghỉ đông qua rồi thì đến mùa hè, nếu như tình hình của Hề Hòa tốt rồi, liền có thể tìm một tài xế để dùng chiếc xe này đưa đón cậu đi học. Bùi Nhược Mộc hết sức vui vẻ mà nghĩ ngợi.

Hắn cũng đã nêu ý kiến này cho bác sĩ Trình nghe rồi, và bác sĩ cũng cảm thấy có thể, bác sĩ Trình vốn là một bác sĩ nhân hậu, nên ông cảm thấy để một Alpha trưởng thành bên cạnh 1 Omega có hơi không yên tâm, dù sao thì A và O vốn sẽ hấp dẫn nhau,(đọc tại Watt @salad-days-06) đó là thiên tính được định sẵn trong gen. Nếu Hề Hòa có thể đi học, được gặp nhiều người cùng trang lứa thì hoàn toàn có thể tốt hơn rồi.

Khi Hề Hòa vào nói chuyện cùng bác sĩ thì Bùi Nhược Mộc sẽ đứng chờ bên ngoài, tiện tại mở mail ra xử lý công việc, đợi đến khi buổi nói chuyện sắp xong thì nghe được cuộc điện thoại của Tiết Đông gọi tới, Tiết Đông báo cáo về việc có một phương án đã được lên kế hoạch không biết vì sao bị một đối thủ cạnh tranh chặn ngang. Bùi Nhược Mộc đứng dậy.

“Chuyện gì vậy?”

Tiết Đông cũng gấp gáp, một bên điện thoại liên tục phát ra âm thanh lật tài liệu, một bên liên tục giải thích cho Bùi Nhược Mộc, nhưng nếu chỉ 1 người báo cáo sẽ không hiểu hết được tình hình, nên tốt nhất là tổ chức một cuộc họp, mọi người cùng bàn bạc, vì vậy Bùi Nhược Mộc trước hết là phải nhanh chóng chạy đến công ty.

Nhưng nếu đón Hề Hòa, rồi lại cùng hắn đến công ty thì có hơi phiền toái. Hắn vội vã sắp xếp cho Tiết Đông chuẩn bị cuộc họp. Lúc này Hề Hòa và bác sĩ Trình cũng vừa bước ra, Bùi Nhược Mộc nhận lấy báo cáo của bác sĩ rồi ra hiệu là sẽ thảo luận cặn kẽ hơn trên điện thoại, sau đó mới giải thích tình hình hiện tại cho Hề Hòa, hỏi cậu là có muốn tự mình chờ tài xế đến đón không, hay là cùng hắn đến công ty.

Hề Hòa vốn còn bình thường, sau đó hơi căng cứng người rồi theo bản năng thốt lên – “Cháu muốn cùng chú…” – Sau đó ý thức lại là mình cần phải ngoan ngoãn về nhà, rồi lại lo sợ nhìn Bùi Nhược Mộc, sợ là mình gây ra phiền phức nên thuận theo mà nói – “Cháu nghe chú….”

Bùi Nhược Mộc lập tức mềm lòng rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.