Editor: Salad days
Đồng hồ báo thức trên điện thoại vừa vang lên, Bùi Nhược Mộc vốn cũng không có ngủ sâu, lập tức nghiêng người tắt đi. Sau đó mới chậm rãi ngồi dậy, cần thận nhích tay Hề Hòa ra, còn kéo một cái gói ôm hình cá heo nhét vào thế chỗ, chỉnh lại cánh tay cho cậu.
Nhưng mà hắn rất nhanh đã phát hiện, dù hắn rón rén đến vậy cũng không có tác dụng gì, vì Hề Hòa đã tỉnh rồi, hoặc có thể nói là cậu căn bản cũng không có ngủ, giờ phút này đang nằm trên gối khóc, sờ một cái đã thấy trên gối ướt một mảng rồi.(đọc tại Watt @salad-days-06)
Bùi Nhược Mộc cũng bất đắc dĩ nhưng mà hắn không thể làm được gì, chỉ biết dụ dỗ nói – “Chỉ 3 đêm thôi, rất nhanh chú sẽ về, chút nữa đến sáng là dì Trần lại đến ở với cháu rồi, không phải sợ”
Hề Hòa vẫn còn khóc thút thít, không trả lời lại.
“Nghe lời nào, chú về sẽ mang quà về nha, bánh chỗ bên kia cực kỳ ngon luôn đó”
“Mỗi ngày chú đều gọi điện cho con mà, có được không, chúng ta cùng chọn thời gian sẽ gọi video call nhé”
“….” (đọc tại Watt @salad-days-06)
Giờ lên máy bay không thể lùi được, Bùi Nhược Mộc thực sự là hết cách, chỉ xoa xoa đầu Hề Hòa rồi xách ổ A Hoàng đến mới đi chuẩn bị thay quần áo.
Hề Hòa nãy giờ vẫn đang rút trong chăn nhìn theo hắn, chỉ đến khi Bùi Nhược Mộc thay quần áo xong, chuẩn bị ra khỏi cửa thì mới nghe một âm thanh nức nở phía sau – “Chú ơi, ôm con một chút đi”
Bùi Nhược Mộc nhìn biểu cảm làm nũng như đang từ biệt hắn của cậu làm trong lòng cũng có chút khó chịu, vì vậy liền quay lại ôm cậu mà vỗ vỗ – “Ngoan”
Hề Hòa vẫn chưa chịu – “Hôn nữa”
Bùi Nhược Mộc liền hôn nhẹ lên trán cậu – “Ngoan”
————-(đọc tại Watt @salad-days-06)—————-
Tài xế chạy băng băng trên đoạn đường vắng tanh lúc 2 giờ sáng mới miễn cưỡng đến sân bay trước 10 phút cất cánh, Bùi Nhược Mộc nhanh chóng kéo hành lý lên máy bay rời đi.
Bùi Nhược Mộc chỉ kịp chợp mắt một chút trên máy bay, sau đó đã phải giằng co cả ngày ở công trường, còn phải chạy tới chạy lui, dù là tuổi trẻ cũng không chịu nổi. Buổi tối hơn 10 giờ mới về tới nơi, tắm rửa rồi uống canh giải rượu,(đọc tại Watt @salad-days-06) sau đó nhanh chóng mở máy lên gọi video cho đứa nhỏ ở nhà, gọi được chừng 2 giây thì bên kia đã bắt máy, Bùi Nhược Mộc hai mí mắt vốn đang nặng trịch đột nhiên mở to trong giây phút.
“Mặc xong quần áo trước đã”
Hắn quả thực là có chút nóng lên, đôi mắt cũng không biết nên nhìn đâu, buồn ngủ sớm đã tan biến, hiện tại trong mắt hắn chỉ toàn là hình ảnh lồng ngực trắng mịn của Hề Hòa.
Hề Hòa là vì lo lắng Bùi Nhược Mộc sẽ gọi lúc mình tắm, nên cậu đi tắm cũng không hề đóng của nhà tắm, còn đặt điện thoại di động ngay trên ghế gần với nhà tắm, mà đúng là Bùi Nhược Mộc đã gọi tới, Hề Hòa vội vội tắt nước xong đã đi tới bắt máy ngay. (đọc tại Watt @salad-days-06) Nên Bùi Nhược Mộc đã nhìn thấy hết, mái tóc cậu còn hơi ướt, trên má, trên cổ cậu cũng còn đọng nước, thậm chí là trên xương quai xanh.
Bùi Nhược Mộc nhắm mắt lại nghiêng đầu sang một bên, lồng ngực hơi chập chùng, dù gì hắn vẫn là một alpha mới hơn 20 mấy tuổi, làm sao không nổi lên phản ứng được, nhưng phản ứng này lại làm hắn vô cùng xấu hổ – Đây là người gọi hắn bằng ”chú’ đó, lại là đứa con trai của Hề Thành giao lại cho hắn.
Hề Hòa lại căn bản không biết tâm tình của hắn, hơn nữa là cậu không cố ý. Bé omega nhỏ xinh vô cùng đơn thuần, nếu yêu thích 1 người thì tất nhiên là phải theo đuổi, còn theo đuổi làm sao à, tất nhiên là đối xử tốt với người ta, vô cùng tốt, đặc biệt tốt. (đọc tại Watt @salad-days-06) Còn có theo đuổi được hay không thì không biết.
Cho nên cậu vẫn vui vẻ mặc quần áo, lại cầm khăn lau qua tóc một chút, trong miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm – “Xong liền, xong liền”
Vài cái ‘xong liền’ phát ra là trong màn hình Bùi Nhược Mộc lại xuất hiện một gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, vì hơi nước nóng mà ửng đỏ, tóc tai thì hơi rối bời, áo tắm cũng không buộc chặt lắm, vẫn còn lộ ra một mảng nhỏ trước lồng ngực.