Bởi vì quần áo trên người Đái Nạp quá rách rưới, Nicole không thể chịu đựng được bảo vật hoàn hảo của mình cứ khoác quần áo như vậy trở lại Nhân giới, nên nàng định đi Nhân giới trộm về mấy bộ quần áo tốt hơn.
Trước lúc rời đi, Nicole nói với những con rồng trên đảo, ai dám xông vào địa bàn của nàng đụng vào người của nàng, nàng quyết không nương tay.
Mặt khác để đề phòng Đái Nạp chạy đi lại bị thương, Nicole tăng thêm mấy tầng kết giới, cho dù Đái Nạp góp nhặt máu nàng, cũng phá không được.
Chờ đến lúc Nicole trở về, đúng là Đái Nạp vẫn ngoan ngoãn mà đợi ở hang động, hắn đang dùng vải rách chà lau kiếm của hắn.
Nicole nhìn thấy vải rách kia dính vết máu của nàng, Đái Nạp đang dùng máu rồng cho kiếm hắn ăn.
Nhưng nàng không biết kiếm nhuộm máu rồng lâu dần sẽ có sức mạnh rất cường đại, cho dù thân rồng được che kín bởi vảy cứng, đao thương bất nhập, nhưng cũng không chắc sẽ có thể ngăn cản được kiếm có dính máu rồng.
Nhìn thấy Nicole vào sơn động, Đái Nạp không có đem kiếm giấu vào phía sau, mà là nắm chặt kiếm, đôi mắt đề phòng nhìn Nicole.
Miệng Nicole cắn mấy bộ quần áo, vuốt rồng câu lấy hai rương châu báu. Nàng dừng trước mặt hắn, mở rương châu báu ra, rồi bày từng cái quần áo, ra hiệu hắn chọn quần áo để mặc.
Đái Nạp nhìn thoáng qua hai rương châu báu, lại nhìn quần áo trên mặt đất, rồi ngó Nicole một cái, có chút nghi ngờ.
Nicole dùng ngôn ngữ nhân loại kém cỏi của mình nói với hắn: “Châu báu, cho ngươi, quần áo mới, cho ngươi.”
Đái Nạp ngẩn người, nói: “Đây là quần áo nữ nhân.”
Nicole nghe hiểu hai chữ “Nữ nhân”, liền rõ được ý tứ hắn. Nàng rất ngạc nhiên: Quần áo nhân loại còn phân ra nam nhân và nữ nhân nữa sao?
Nàng dùng móng vuốt lật quần áo qua lại, lặng lẽ nghĩ, nàng còn đặc biệt chọn quần áo thật xinh đẹp. Nàng cảm thấy Đái Nạp mặc vào nhất định rất đẹp.
Bởi vì Nicole đứng rất gần Đái Nạp, Đái Nạp có thể nhìn thấy đôi mắt màu vàng óng của Nicole phản chiếu bóng dáng của hắn, đây là một đôi mắt vô cùng trong suốt không tì vết.
Đái Nạp nắm chặt kiếm trong tay, hắn biết, đôi mắt là nơi yếu ớt nhất, chỉ cần đâm trúng, gần như nó sẽ không còn sức chiến đấu.
Mặc dù hiện giờ hắn cần sự bảo vệ của nàng, để chữa khỏi vết thương trước đó, không có ý định đánh nhau với nàng.
Nhưng hắn cầm vũ khí, cách nàng gần như vậy, nàng vẫn như cũ không có cảnh giác đối với hắn, ác long này cũng quá ngây thơ. Huống chi, hắn còn từng đã thương nàng mấy lần.
Nicole còn đang xem quần áo, vô cùng rối rắm, rồng thích nhất đồ vật xinh đẹp, quần áo đẹp như vậy, Nicole không nỡ vứt đi.
Nàng đầy phấn khởi mà hóa thành hình người, cầm lấy một cái váy, mặc vào.
Nàng lấy váy mặc lên người, xoay hai vòng trước mặt Đái Nạp, vui vẻ nói: “Đẹp không?”
Dưới hình dạng con người, Nicole là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, tóc xoăn tự nhiên chấm mông, dáng người phập phồng quyến rũ.
Ác long rối rắm này, phải chăng đầu óc Đái Nạp không được tốt lắm, tận mắt nhìn thấy ác long biến thành một nữ nhân trần trụi xinh đẹp, lại tận mắt nhìn thấy nữ nhân mặc váy trước mặt hắn, đây rõ ràng là phá nát thế giới quan của hắn.
Vẻ mặt Đái Nạp khiếp sợ, trợn tròn đôi mắt.
Nicole nhìn đôi mắt tròn tròn xinh đẹp của hắn, lại bị hắn thu hút.
Tâm trạng Nicole rất tốt, ôm lấy Đái Nạp, không ngừng dùng đầu cọ cằm và cổ hắn.
Toàn thân Đái Nạp cứng đờ, không thể nhúc nhích.
Nicole buông hắn ra, vui rạo rực mà xoay người chạy ra hang động.