Chiều hôm đó Lôi Hòa Nghi cùng hai người bạn của mình và Quang Tuấn đi đến một nhà hàng đồ nướng nổi tiếng ăn mừng.
Lúc ba người tới nơi thì Quang Tuấn đã đến và đang đợi bọn họ.
Lôi Hòa Nghi áy náy xin lỗi một tiếng rồi giới thiệu bọn họ làm quen nhau.
– Quang Tuấn, đây là bạn học của em ở nước ngoài: Lantana và Ninh Mẫn. Còn đây là bạn đồng nghiệp của mình ở đoàn làm phim.
Ba người mỉm cười chào hỏi nhau sau đó cùng ngồi xuống. Lantana và Lôi Hòa Nghi ngồi cùng nhau, đối diện là Ninh Mẫn và Quang Tuấn.
Quang Tuấn và Ninh Mẫn lần đầu gặp nhau nên còn có chút ngại ngùng, chỉ biết cười trừ, lúc phục vụ đưa thực đơn hai người mới thoát khỏi tình cảnh khó xử.
Bốn người trẻ tuổi nên sức ăn rất lớn, gọi một bàn toàn đồ nướng tẩm ớt cay. Mặt bàn vốn rộng thoáng chốc đã bị cả trăm cây xiên thịt và xiên hải sản chiếm chỗ.
Đợi than bén lửa thì mọi người bắt đầu đặt xiên lên bếp, Lantana thỏa mãn nhìn những xiên thịt của mình rồi cùng nhìn mọi người.
– Chụp một tấm ảnh chứ?
Lôi Hòa Nghi vì chuyện lần trước mà đắn đo một lúc sợ ảnh hưởng đến Quang Tuấn nhưng nghĩ đi nghĩ lại bọn họ đi bốn người, sợ gì chứ. Huống chi có chuyện thì cũng có Lôi Lăng Quân xử lý.
Quang Tuấn vừa nhìn đã biết Lôi Hòa Nghi đang lo điều gì.
– Hay để anh chụp cho.
– Được!
Quang Tuấn và Ninh Mẫn xoay người lại cho cùng hướng với Lôi Hòa Nghi và Lantana. Vô tình mái tóc dài của Ninh Mẫn lại quẹt vào mặt của Quang Tuấn. Cô áy náy giữ lấy tóc của mình, nhìn anh:
– Xin lỗi, tôi không cố ý!
Quang Tuấn ngẩn ngơ nhìn cô gái trước mặt, xúc cảm mềm mại và mùi hương dịu nhẹ do mái tóc của cô mang lại dường như vẫn còn, trái tim bỗng thịch một cái.
Lôi Hòa Nghi hắng giọng một cái Quang Tuấn mới ho khan lấy lại bình tĩnh, nhìn Ninh Mẫn:
– Không sao!
Sau đó mọi người chụp vài tấm ảnh, Quang Tuấn chọn ra vài tấm đẹp rồi up lên kèm với dòng trạng thái đại khái là cùng bạn bè đi ăn mừng bộ phim đóng máy.
Quang Tuấn trong giới tuy không phải sao hạng A nổi tiếng hàng đầu nhưng vẫn có độ nổi tiếng nhất định, lượng fan duy trì ở mức độ tốt. Bài đăng rất nhanh đã thu hút mọi người đặc biệt là trong bài còn xuất hiện ba đại mỹ nữ mà một trong số đó còn là Lôi Hòa Nghi vừa lên hot search với Cung Huyền Thương hôm trước.
Fan của anh lập tức rần rần lên, suy đoán quan hệ của hai người. Mặc dù Quang Tuấn cũng đã nói trước chỉ là bạn bè nhưng một câu nói đâu dễ thuyết phục người khác.
Lôi Hòa Nghi biết mọi chuyện sẽ không yên bình cho nên kéo Lantana và Ninh Mẫn vào chia sẻ bài đăng của Quang Tuấn và cũng ghi một dòng cap tương tự.
Có như vậy dư luận mới ổn định hơn một chút.
Bên phía Lôi Phong dường như cũng đã biết nên đã viết bài đính chính mối quan hệ của hai người còn kèm theo một số bức ảnh hậu trường hai người thân thiết choàng vai bá cổ nói chuyện thoải mái như hai anh em, bầu không khí không có chút gì tình tứ.
Bên đoàn làm phim cũng vào bình luận, thẳng thắn nói hai người trong sạch, không hề có quan hệ yêu đương mờ ám.
Lôi Hòa Nghi nhìn mà thấy ngại, lúc nào cũng khiến mọi người ở Lôi Phong phải xử lý giúp cô vào ban đêm thế này. Mặc dù đó vốn là việc Lôi Lăng Quân giao cho bọn họ.
Nhưng cô không biết rằng Cung Huyền Thương ở nơi nào đó trong nhà mình nhìn điện thoại mặt đen như đáy nồi. Tay ôm Bánh Bao của mình, hai con cẩu độc thân ngồi đó tâm sự suốt đêm. Bánh Bao vì tâm trạng Cung Huyền Thương không tốt bị anh làm phiền mà chẳng thể ngủ.
Mấy ngay sau mọi người bắt đầu chụp poster, đúng giờ thì xe bảo mẫu của Lôi Hòa Nghi đã đậu trước cửa nhà đợi.
Cô nhanh chóng thay đồ trang điểm rồi lên xe đi đến địa điểm chụp.
Vì bộ phim chủ yếu xoay quanh cuộc đời của nam chính cho nên poster sẽ tập trung vào nam chính nhiều hơn, nữ chính và những nhân vật nhỏ khác chỉ là phụ.
Buổi sang chụp poster giới thiệu từng nhân vật và chụp một poster chính gồm tất cả, buổi chiều là thời gian chụp poster cho riêng nam nữ chính và cho những nhân vật phụ quan trọng.
Công việc vào buổi sáng rất nhanh đã hoàn thành, vì thời gian eo hẹp và địa điểm chụp có thay đổi cho nên Lôi Hòa Nghi quyết định không về nhà. Cung Huyền Thương cũng như cô, thế là hai người quyết định đặt đồ ăn ngoài.
Cung Huyền Thương ngồi dùng bữa cùng Lôi Hòa Nghi, cố gắng hòa nhập và làm quen với những sở thích của cô. Còn Lôi Hòa Nghi vì nghĩ rằng dù sao cũng không còn hợp tác nhiều nữa nên cũng rất thoải mái trò chuyện với Cung Huyền Thương.
Hai người nghỉ ngơi xong thì chuẩn bị mọi thứ lên xe đi đến địa điểm tiếp theo.
Mọi người đi đến một rừng cây nhỏ gần ngoại ô, poster lần này lấy bối cảnh nam nữ chính gặp nhau lần đầu cho nên ưu tiên dùng cảnh thật, chỉ cần chỉnh sửa một chút thôi.
Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi nhanh chóng đi thay y phục, những diễn viên khác chưa tới lượt thì ngồi đợi. Bao gồm cả Từ Mộng và Ngọc Gia Tuệ đã lâu không gặp.
Từ Mộng ngồi dưới bóng mát khó chịu nhìn hai người Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi thảo luận với nhau.
Cô ta đanh mặt dặn dò trợ lý bên cạnh để ý hai người, nếu cảm thấy có gì mờ ám thì phải chụp lại. Dù sao Lôi Hòa Nghi cũng là người mới, vừa ra mắt mà dính scandal quá nhiều cũng không tốt huống chi là liên quan đến Cung Huyền Thương.
Bên kia, hai nhân vật chính thảo luận xong thì đi đến chỗ đạo diễn.
Vương đạo để cả hai đi làm quen bối cảnh một lúc, trong khi đó nhân viên hậu kỳ cũng đã vào vị trí.
Lôi Hòa Nghi từng bước giẫm lên bãi cỏ, Cung Huyền Thương phía sau cô, có lẽ vì tối qua ở đây có mưa nên mặt đất hơi ẩm, cây cối xung quanh cũng đọng nước.
Đang đi thì đột nhiên Lôi Hòa Nghi giẫm phải gì đó, nghi ngờ nhìn xuống thì sắc mặt lập tức trắng bệch, những ký ức kinh khủng xưa kia ùa về. Hai tay Lôi Hòa Nghi đưa lên ôm đầu, khó chịu rên lên một tiếng. Cung Huyền Thương lo lắng nhìn cô, tiến lên, Lôi Hòa Nghi cả người như bị rút hết sức lực, ngã xuống nhưng hai chân vẫn cố gắng vùng vẫy lùi về sau.
Cung Huyền Thương tiến lên chạm vào cô, Lôi Hòa Nghi run bắn một cái sau đó như bắt được cọng rơm cứu mạng, quay người ôm chặt Cung Huyền Thương, vùi đầu vào ngực anh. Cả người run bần bật, hơi thở rối loạn, không ngừng thì thào một cách yếu ớt:
– Có rắn, Thần ca ca, có rắn… cứu em, cứu em, Thần ca ca, Nguyệt nhi sợ…
Cung Huyền Thương nghe cô gọi Thần ca ca thì cả người đờ đẫn đứng hình trong chốc lát nhưng vẫn đưa tay lên ôm cả người Lôi Hòa Nghi vài lòng, trấn an cô.
Mọi người xung quanh đều bị hành động của Lôi Hòa Nghi làm cho kinh hoảng, sau một phút bất động thì từ từ tiến tới. Theo tay Cung Huyền Thương chỉ mà dùng gậy lần mò dưới lớp cỏ Lôi Hòa Nghi vừa đi qua. Không ngờ lại phát hiện hai con rắn lục to nằm đó không ngừng thè lưỡi. Những cô gái xung quanh đều bị dọa hét toáng lên.
Cung Huyền Thương thở dài, đưa tay ôm cô gái vẫn còn run rẩy trong lòng. Đợi mọi người xử lý hai con rắn xong Cung Huyền Thương mới ôm Lôi Hòa Nghi lên, nhìn về phía đạo diễn Vương. Ông ấy hiểu ý gật đầu phất tay với anh.
Cung Huyền Thương ôm Lôi Hòa Nghi ra xe bảo mẫu của cô để đạo diễn xử lý những việc còn lại, Ngọc Khánh lo lắng chạy theo sau.
Trên xe, Cung Huyền Thương đặt Lôi Hòa Nghi xuống ghế nhưng cô vẫn nắm chặt vạt áo của Cung Huyền Thương không buông, hai mắt nhắm chặt, nước mắt không ngừng rơi.
Cung Huyền Thương dịu dàng nắm tay Lôi Hòa Nghi lập tức bị sự lạnh lẽo trên tay cô dọa sợ.
Gương mặt căng chặt, đưa tay lên sờ trán cô, mồ hồi lạnh không ngừng chảy ra.
Anh nhìn về phía Ngọc Khánh:
– Đi lấy khăn ấm và mấy túi chườm nóng lại đây.
Ngọc Khánh gật đầu chạy đi.
Cung Huyền Thương dùng tay mình sưởi ấm hai tay Lôi Hòa Nghi, thấy thân nhiệt đã ổn thì đưa tay lau nước mắt cho cô, dịu dàng dỗ dành.
– Nghi Nghi, đừng sợ, không có gì hết, em không sao cả? Có anh ở đây, mở mắt ra, ngoan nào…
Giọng nói dịu dàng như có ma lực, mí mắt Lôi Hòa Nghi run rẩy chầm chậm mở ra. Đập vào mắt là gương mặt dịu dàng khó nén nổi lo lắng của Cung Huyền Thương. Trái tim vừa yếu ớt vừa lạnh lẽo của Lôi Hòa Nghi bỗng chốc cảm thấy ấm áp. Cô đột nhiên tham luyến sự ôn nhu này, nhiệt độ ấm áp của lòng bàn tay trên má khiến cô không nỡ rời xa.
Lôi Hòa Nghi bất giác đưa tay lên nắm lấy tay Cung Huyền Thương đang áp má mình, không ngừng cọ vào.
Sau giây phút ngỡ ngàng là sự vui sướng, Cung Huyền Thương sắc mặt nhu tình mặc cô muốn làm gì thì làm.
Lúc Ngọc Khánh quay lại liền nhìn thấy chị Rachel nhà mình nắm tay Cung Huyền Thương không buông, còn anh sắc mặt còn rất thỏa mãn mặc người ta chiếm tiện nghi của mình.
Ngọc Khánh nhạy bén cảm nhận được trong không khí phản phất mùi gian tình.
Nhưng mà Cung Huyền Thương rất nhanh đã để ý đến sự hiện diện của cô nàng. Lôi Hòa Nghi cũng nhìn thấy, đôi tay lập tức thả tay Cung Huyền Thương ra, cúi gằm mặt xuống.
Ngọc Khánh lên xe, đưa đồ cho Cung Huyền Thương.
Anh nhận lấy bảo Lôi Hòa Nghi nằm ngửa ra ghế, cô ngoan ngoãn nghe theo. Sau đó Cung Huyền Thương lấy khăn ấm lau đi mồ hôi trên trán cô, làm xong thì đưa túi chườm nóng cho cô cầm. Đợi sắc mặt Lôi Hòa Nghi ổn hơn thì Cung Huyền Thương quay sang Ngọc Khánh:
– Cô giúp cô ấy thay đồ cho thoải mái đi! Tôi vào nói chuyện với đạo diễn một lát.
– Vâng!
Cung Huyền Thương xuống xe nhường chỗ cho Ngọc Khánh.
Cung Huyền Thương thảo luận với đạo diễn về tình hình của Lôi Hòa Nghi. Trạng thái vừa nãy của cô hoàn toàn không tốt cho nên việc chụp poster không thể tiếp tục tiến hành. Cung Huyền Thương muốn dời lịch lại vì dù sao poster hôm nay chủ yếu chỉ có nam nữ chính nên không phiền đến những diễn viên khác. Trong trường hợp không thể dời thì phải lấy cảnh trong phim sau đó lồng ghép bối cảnh và hiệu ứng.
Đạo diễn Vương dĩ nhiên đồng ý, trong thời gian tới nếu Lôi Hòa Nghi vẫn chưa khôi phục trạng thái bình thường thì sẽ lấy cảnh trong phim còn ổn rồi thì sẽ chụp poster.
Cung Huyền Thương chân thành cảm ơn sau đó đi thay đồ rồi ra xe bảo mẫu của Lôi Hòa Nghi.
Bước lên xe thì thấy cô đã thay đồ, ngoãn ngoãn ngồi trên ghế, anh đi đến đứng cạnh cô.
– Tôi đã xin cho em nghỉ rồi, việc chụp poster không gấp, em cứ nghỉ ngơi đi.
Gương mặt nhợt nhạt của Lôi Hòa Nghi hiện lên một tia áy náy.
– Xin lỗi vì lại làm phiền mọi người.
– Cái này không trách em, ngoan ngoãn nghỉ ngơi cho tốt.
Lôi Hòa Nghi ngoan ngoãn gật đầu, Cung Huyền Thương đắn đo một hồi rồi đưa tay xoa đầu Lôi Hòa Nghi. Sau đó xoay người rời đi, mới bước được một bước thì tay lại bị cô kéo lại, Cung Huyền Thương ngoái đầu nhìn, Lôi Hòa Nghi nhìn vào mắt anh:
– Hôm nay… cảm ơn anh rất nhiều!
– Lôi Lăng Quân đã giao em cho tôi, tôi dĩ nhiên phải chăm sóc em tốt nhất có thể rồi, cảm ơn gì chứ! Được rồi, em mau chóng quay về đi, tối… tôi sẽ đến thăm em.
Lôi Hòa Nghi buông tay Cung Huyền Thương ra, nói tạm biệt với anh. Cung Huyền Thương gật đầu xuống xe, Ngọc Khánh liền leo lên, gọi điện cho tài xế bảo ông ấy quay lại đưa Lôi Hòa Nghi về nhà.
Cung Huyền Thương nhìn xe bảo mẫu của Lôi Hòa Nghi rời đi thì lấy điện thoại gọi cho Lantana:
– Sức khỏe Nghi Nghi không tốt, cô ấy đang trên đường về, cô chú ý chăm sóc cô ấy giúp tôi.
Nhắc nhở Lantana xong Cung Huyền Thương cũng lên xe quay về nhà mình.
Chiều đó khi đã xử lý xong mọi việc ở Cung thị, anh gọi cho Lôi Lăng Quân.
– Có chuyện gì?
– Nghi Nghi từ trước tới giờ rất sợ rắn sao?
– … Là con gái thì ai chả sợ rắn dĩ nhiên có một phần nhỏ không sợ. Nhưng tôi dám cam đoan em gái xinh đẹp dịu dàng đáng yêu của tôi không biến thái tới mức nhìn thấy rắn mà bình chân như vại đâu. Nghi Nghi vẫn sợ rắn như người bình thường.
– Ý của tôi là cô ấy có từng bị rắn cắn chưa, hay là có ám ảnh tâm lý gì không?
– Cho xin đi, công chúa nhỏ nhà tôi được trên dưới Lôi gia cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa sao có thể bị rắn cắn chứ? Lúc học đại học ở nước ngoài cũng không bị và Nghi Nghi không hề bị ám ảnh tâm lý với rắn, về chuyện này tôi chắc chắn. Sao vậy, Nghi Nghi gặp chuyện?
– Một chút chuyện nhỏ thôi, đừng lo!
– Ừ,… có gì không ổn phải cho tôi biết.
– Được!
Cung Huyền Thương tắt máy, để điện thoại lên bàn, hai tay đan vào nhau, vẻ mặt vô cùng rối rắm.
– Nguyệt nhi… là ai?