Ảnh Đế Truy Thê!

Chương 80: Chụp ảnh



Vì cả Cung Huyền Thương lẫn Iris đều trực tiếp xem Lôi Hòa Nghi và Vincent quay phim cho nên để phòng tránh đoàn phim chìm trong biển dấm, đạo diễn Macxen quyết định chỉnh sửa đoạn kết một chút. Ban đầu theo kịch bản thì hai nhân vật chính sẽ có một hôn lễ ngọt ngào nhưng sau đó đạo diễn đã rút ngắn lại, thay vào đó là cảnh hai người nắm tay nhau đi dạo dưới ánh hoàng hôn trên cánh đồng hoa oải hương. Đối với kiến nghị này cả Vincent lẫn Lôi Hòa Nghi cầu còn không được, nhất mực đồng ý.

Một tuần sau đó bộ phim «Người tình Paris» chính thức đóng máy. Mọi người nhao nhao chúc mừng và chục ảnh cùng nhau để làm kỷ niệm. Tối đó đạo diễn lại đưa mọi người đi ăn mừng, Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương cũng không tiện từ chốt nên cũng đi luôn.

Sau hôm đó Lôi Hòa Nghi rảnh rỗi hơn không ít, chỉ ngồi ở nhà chờ tin của Olearn và Iris.

Không để cô đợi lâu, hai ngày sau đó Olearn nhận được tin từ tập đoàn mẹ đã hối thúc Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi làm việc. Mà trang phục của Ninh Mẫn lẫn Iris cũng được chuyển đến. Sắp xếp mọi thứ ở studio xong, Lôi Hòa Nghi, Cung Huyền Thương và hai người Ninh Mẫn, Lantana đi đến studio để chụp ảnh.

Olearn, Vincent và Iris đã đến studio trước để làm quen, không bao lâu sau thì đám người Cung Huyền Thương cũng đến.

Vincent và Lantana ngồi trên ghế còn Iris và Ninh Mẫn thì đi đến giá treo quần áo chọn trang phục cho Lôi Hòa Nghi. Khi nhân viên mang từng hộp trang sức đến, Lantana và Olearn bảo Lôi Hòa Nghi lẫn Cung Huyền Thương đến xem rồi chọn.

Bốn người loay hoay chọn trang sức xong thì Iris và Ninh Mẫn cũng dựa vào đó chọn trang phục phù hợp. Lôi Hòa Nghi mang theo váy đi vào phòng thay đồ sau đó là đi đến bàn trang điểm để chuyên gia trang điểm giúp cô.

Khoảng một tiếng sau thì mọi thứ hoàn thành, Olearn đưa hộp trang sức đầu tiên cho Cung Huyền Thương để anh mang đến đeo cho Lôi Hòa Nghi.

Cung Huyền Thương nhận lấy đi đến đứng sau lưng Lôi Hòa Nghi, đè lại đôi vai ngăn cô đứng dậy, Lôi Hòa Nghi nhìn thấy hộp trang sức thì liền hiểu, ngoan ngoãn ngồi xuống, sau đó Cung Huyền Thương mở hộp lấy từng món trang sức cẩn thận đeo lên cho cô. Từ dây chuyền, bông tai, vòng tay đến nhẫn, không thiếu thứ gì. Lôi Hòa Nghi bị hơi thở của Cung Huyền Thương không ngừng khả vào gáy làm cho đỏ mặt, hiệu quả còn tốt hơn cả trang điểm, trái tim đập nhanh bất thường. Cung Huyền Thương đeo xong còn tỉ mỉ chỉnh lại để không bị lệch rồi đưa tay ra trước mặt Lôi Hòa Nghi, cô đặt tay mình vào cùng anh đi vào vị trí chụp ảnh.

Nhiếp ảnh gia đã sớm vào vị trí chỉ đợi hai người kia mà thôi. Ngay khi nhìn thấy Cung Huyền Thương lẫn Lôi Hòa Nghi, mắt rõ ràng sáng lên một cái, nhiệt huyết sôi trào.

Một bên đám người Lantana tụm lại ngay laptop kết nối với máy ảnh để xem, Vincent và Iris thì bình tĩnh hơn nhưng dáng vẻ tò mò của họ cũng không kém hơn Lantana.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi lần đầu chụp bìa tạp chí cùng nhau nên vẫn chưa rõ phải làm thế nào. Sau khi nghe nhiếp ảnh gia hướng dẫn mới dần được khai sáng. Hai người đứng đối diện nhau, để sườn mặt đối diện với máy ảnh. Cung Huyền Thương choàng tay qua eo Lôi Hòa Nghi kéo cô sát vào người mình, còn Lôi Hòa Nghi cũng phối hợp đặt tay lên ngực phải của anh, để lộ vòng tay và nhẫn cho máy ảnh. Đôi mắt hai người đắm đuối nhìn nhau, dịu dàng cưng chiều là Cung Huyền Thương, mềm mại long lanh là Lôi Hòa Nghi.

Nhiếp ảnh gia liên tục ấn chụp, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi cũng từ từ thay đổi tư thế, từ nhìn nhau chuyển sang Lôi Hòa Nghi quay mặt nhìn máy ảnh. Sau đó hai người đổi tư thế, Lôi Hòa Nghi đứng trước mặt Cung Huyền Thương, anh ôm cô từ phía sau, Lôi Hòa Nghi vươn tay sờ lên má Cung Huyền Thương, ngước mặt nhìn anh còn anh cúi đầu nhìn cô. Tư thế này vừa ái muội lại vừa để lộ được hình dáng của dây chuyền lẫn bông tai, vẹn cả đôi đường. Chụp thêm vài bức nữa thì nhiếp ảnh gia tạm dừng để Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương đi thay đồ. Trong lúc đó bản thân sẽ đi đến chọn những tấm ảnh đẹp nhất.

Lantana, Ninh Mẫn và Iris lại tiếp tục vào việc để chọn trang sức và váy cho Lôi Hòa Nghi. Bên phía Cung Huyền Thương tuy cũng có trang sức chẳng hạn như khuy măng sét, kẹp cà vạt, nhẫn,… nhưng so ra vẫn kém hơn Lôi Hòa Nghi nên thời gian chuẩn bị sẽ ngắn hơn.

Suốt cả ngày hôm nay cả hai liên tục thay đồ lẫn trang sức, phối hợp ăn ý chụp hàng trăm bức ảnh. Lôi Hòa Nghi cũng chẳng còn ngại ngùng mỗi khi tiếp xúc gần gũi với Cung Huyền Thương nữa ngược lại cử chỉ tự nhiên hơn nhiều, hiệu ảnh của ảnh cũng ngày càng tốt lên. Tuy nhiên thời gian thay đồ lẫn chỉnh sửa phong cách trang điểm chiếm dụng quá nhiều thời gian nên chỉ mới chụp được hơn mười bộ trang sức. Số còn lại vẫn còn nhiều nên việc chụp ảnh sẽ còn tiến hành thêm vài ngày.

Sau buổi chụp hình hôm nay, Lôi Hòa Nghi mệt lả cả người, thay đồ xong thì thoải mái vươn vai thả lỏng cơ thể. Cung Huyền Thương cũng vừa thay đồ xong đi ra, nhìn thấy dáng vẻ mặc kệ sự đời đó của cô thì bật cười, tiến tới giữ hai vai cô dẫn đến ghế ngồi sau đó giúp cô bóp vai.

– Cung Huyền Thương, làm gì vậy?

Lôi Hòa Nghi được anh bóp vai cho mà thụ sủng nhược kinh. Đây là người đứng đầu Cung thị, là Ảnh đế vạn người mê lại hạ mình bóp vai cho cô, diễm phúc này Lôi Hòa Nghi nào dám nhận. Nhưng cô lại quên mất trước kia Cung Huyền Thương còn giúp cô dưỡng da thậm chí là bóp chân, bóp vai đã là gì.

Cung Huyền Thương đưa quẹt mũi Lôi Hòa Nghi một cái khiến cô chun mặt lại, cười cười nói:

– Không nỡ thấy em mệt mỏi!

– Được rồi, tôi không sao, anh cứ như vậy, fan của anh mà biết tôi nhất định khó sống.

– Sợ gì chứ, trời sập tôi chống cho em!

– Lại nói bậy!

– Thế nào, thoải mái hơn chưa?

Ngại thì ngại nhưng Lôi Hòa Nghi vẫn gật đầu, vẻ mặt hưởng thụ.

– Lát nữa đưa em đi ăn tối, được không?

– Được!

– Bên phía đạo diễn Macxen có nhắc chúng ta chụp poster tuyên truyền. Mặc dù lúc trước đã chụp một ít rồi nhưng hiện tại vẫn chưa có poster của em với Vincent nên hai người cần tốn chút thời gian để chuẩn bị.

– À, tôi sẽ liên hệ với chú ấy để sắp xếp thời gian, cảm ơn anh đã nhắc nhở.

– Không có gì, đúng rồi, đạo diễn nói poster sẽ lấy ngoại cảnh ở Provence để em đỡ mắc công đi đi lại lại giữa Provence và Paris.

Lôi Hòa Nghi yên lặng một lúc rồi gật đầu.

– Olearn có nói cho anh biết việc chụp ảnh bìa quảng bá này còn bao lâu không?

– Hẳn vài ngày nữa là xong, sau đó không còn việc gì nữa em có thể về nước, tôi còn một số việc liên quan đến Cung thị cần giải quyết nên không về cùng em được. Nhưng có đám người Ninh Mẫn đi cùng em, tôi cũng yên tâm.

– Ừm!

Cung Huyền Thương nắm hai tay Lôi Hòa Nghi đỡ cô đứng lên.

– Không còn sớm nữa, chúng ta đi ăn tối thôi!

– Được!

Hai người ra ngoài chào hỏi mọi người một hồi rồi lên xe đi đến một nhà hàng nhỏ dùng bữa rồi về nhà. Lôi Hòa Nghi theo thường lệ tắm rửa sạch sẽ rồi lên giường ngồi, Lantana và Ninh Mẫn còn ở chỗ Iris một lúc nên sẽ về muộn một tí, cô cũng không khóa cửa để hai người đó trở về đỡ mắc công gọi cô mở cửa.

Còn Cung Huyền Thương, sau khi dùng Kỷ Tuyên thảo luận công việc qua máy tính xong thì đi lấy bữa tối cho Bánh Bao. Sau đó đắn đo một hồi rồi lấy điện thoại ra gọi cho Olearn, cả hai thương lượng một lát rồi anh mang vẻ mặt chiến thắng gọi tiếp cho đạo diễn Macxen.

Sáng hôm sau đúng giờ Cung Huyền Thương đợi Lôi Hòa Nghi trước nhà cô để đón cô đi đến studio. Dĩ nhiên Lantana và Ninh Mẫn cũng đi theo nhưng hai người đi xe khác cùng với Olearn.

Tiến trình vẫn diễn ra như hôm qua, thay đồ, mang trang sức, chụp hình.

Nhưng nhờ có màn khởi đầu từ hôm qua nên hôm nay sự phối hợp giữa Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi đã trở hài hòa nhịp nhàng hơn. Giống như có thần giao cách cảm, chỉ cần nhìn nhau là biết cần phải dùng tư thế nào để chụp. Ngay cả cảm xúc trong ánh mắt cũng chân thực hơn rất nhiều, Lantana ngồi bên ngoài nhìn mà kích động không thôi.

Trong lúc đó, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi đều đang tập trung tạo dáng chụp ảnh.

Lôi Hòa Nghi mặc một bộ lễ phục lộng lẫy không dây, mái tóc xõa dài dịu dàng, trên cổ, tay và tai là bộ trang sức quý giá đính kim cương màu hồng nhạt cùng màu với bộ váy. Cô nhồi bắt chéo chân trên sofa, một tay đặt lên vai kia, một tay giơ lên chạm vào má, phô diễn toàn bộ chi tiết của trang sức. Mà Cung Huyền Thương ngồi trên thành ghế phía sau Lôi Hòa Nghi, trên tay đeo chiếc nhẫn nạm đá hắc diệu thạch và khuy măng sét, Lôi Hòa Nghi nhìn vào máy ảnh còn anh từ đầu tới cúi chỉ nhìn một mình cô.

Mặc kệ hai người thay đổi dáng như thế nào thì ánh mắt của Cung Huyền Thương vẫn luôn lấy Lôi Hòa Nghi làm mục tiêu, chưa từng thay đổi. Giống như lúc này, Lôi Hòa Nghi vẫn ngồi trên sofa nhưng tư thế thoải mái tự nhiên hơn, Cung Huyền Thương đứng phía sau đặt tay lên hai vai cô, từ trên cao nhìn xuống cô gái đang ngồi với ánh mắt yêu chiều, miệng mỉm cười. Cái này không giống chụp ảnh bìa mà giống chụp ảnh cưới nhiều hơn, đám người Olearn ngồi ngoài vô duyên vô cớ bị nhồi một đống cơm chó mà không biết nguyên nhân thậm chí hai người Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi cũng không nói gì sến sẩm.

Qua mấy đợt chụp ảnh trọn bộ trang sức thì hiện tại nhiếp ảnh gia chuyển sang chụp riêng từng chi tiết.

Sau khi nghỉ ngơi chỉnh trang một lúc, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi lại tiếp tục vào việc. Đầu tiên là vòng tay và nhẫn, chụp cận cảnh hiếm khi thấy mặt nên cả hai người cũng không cần điều chỉnh cơ mặt cho phù hợp mà cứ thoải mái.

Đầu tiên nhiếp ảnh gia tiến tới gần rút ngắn khoảng cách, hướng dẫn hai người tạo dáng. Nhẫn lẫn khuy măng sét trên tay Cung Huyền Thương cũng đã được đổi mới nên anh vẫn phối hợp với Lôi Hòa Nghi như thường.

Hai người giơ tay lên chạm vào nhau, mười đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào. Khoảnh khắc đó cả hai không hẹn cùng run rẩy một trận trọng lòng, hai đôi mắt cũng nhìn nhau chăm chú không rời. Lôi Hòa Nghi căng thẳng còn Cung Huyền Thương là bình tĩnh khiến cô có cảm giác anh thì đang nghiêm túc với công việc còn cô thì có suy nghĩ bất chính với anh vậy.

Nhiếp ảnh gia vẫn chụp còn hai người vẫn nhìn mãi đến khi giọng nói của nhiếp ảnh gia vang lên bảo hai người đổi dáng thì Cung Huyền Thương lẫn Lôi Hòa Nghi mới hoàn hồn.

Vì hai người giơ tay đã lâu nên cũng có chút mỏi, nhiếp ảnh gia liền để hai người hạ tay xuống đổi thành đứng song song, tay giơ ra nắm lấy tay đối phương.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi như hai cỗ máy được lập trình mà nghe theo, tâm trí hai người sớm đã không còn bình tĩnh mà bay đi phương trời nào rồi cho nên cũng chẳng có thời gian suy nghĩ.

Nhiếp ảnh gia nhìn thành quả gật đầu hài lòng, nhìn Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi đã căng thẳng đến đổ mồ hôi thì để hai người nghỉ ngơi, bản thân anh ta thì đi đến chỗ Olearn.

Lantana nhìn lại một lượt những tấm ảnh đã chụp lại nhìn sang món trang sức tiếp theo, là nhẫn cặp, trong đầu lập tức lóe lên một ý xấu. Cười cười vẫy tay với nhiếp ảnh gia:

– Quý ông thân mến, có thể nhờ anh một việc được không?

Nhìn vẻ mặt xấu xa của Lantana, nhiếp ảnh gia có hơi sợ dệt nhưng nhìn sang Olearn thấy anh gật đầu thì bản thân lập tức đồng ý với Lantana. Cô ấy cười càng tươi hơn, cúi đầu thầm thì với nhiếp ảnh gia một hồi. Nhiếp ảnh gia nghe xong chỉ lặng im một lúc rồi bật ngón cái gật đầu.

Sau khi Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi thay đồ trở ra, nhiếp ảnh gia lập tức đi đến thảo luận với hai người một hồi. Nghe xong vẻ mặt Lôi Hòa Nghi khó xử, đưa tay chống càm suy tư còn Cung Huyền Thương bề ngoài tỏ vẻ không tình nguyện nhưng trong lòng đã sớm vui như mở hội, lâu lâu nhìn Lôi Hòa Nghi, ánh mắt nóng bỏng như thể chỉ hận không được thay cô đưa ra câu trả lời.

Nhìn vẻ mặt hi vọng cùng sự bình tĩnh của Cung Huyền Thương, Lôi Hòa Nghi nắm tà váy gật đầu nhẹ.

Ngay sau đó Lantana cầm hộp nhẫn đi đến đưa cho hai người, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi đánh giá một lúc trong khi chờ nhân viên sắp xếp lại đạo cụ chụp ảnh.

Xong xuôi hai người tiếp tục công việc, nghĩ tới những gì nhiếp ảnh gia đề xuất, hai má chậm rãi đỏ lên, Lôi Hòa Nghi đưa tay sờ để giảm nhiệt độ sau đó điều chỉnh cảm xúc.

Cung Huyền Thương nhìn cặp nhẫn trong tay, hít sâu đợi nhiếp ảnh gia nhắc nhở có thể bắt đầu thì lập tức ổn định tâm tình.

Anh một tay cầm lấy chiếc nhẫn của nữ bên trong hộp, một tay cầm tay Lôi Hòa Nghi ở đối diện rồi quỳ một chân xuống. Động tác nhẹ nhàng chậm rãi đeo nhẫn vào tay cô, bên kia nhiếp ảnh gia chụp lia lịa sau đó tiến lại gần để chụp cận cảnh chiếc nhẫn. Không chỉ vậy, Cung Huyền Thương còn tùy tiện thêm vào kiểu khác, sau khi đeo nhẫn còn cúi đầu đầy trân trọng hôn lên tay Lôi Hòa Nghi khiến nhiếp ảnh gia lẫn những người bên ngoài hít vào một ngụm khí lạnh. Lôi Hòa Nghi thì bị dọa cho sắc mặt cứng đờ, hai mắt mở to nhưng chợt nhớ ra bản thân đang làm việc bèn bình tĩnh lại nhưng hai gò má đã đỏ bừng.

Mà Lôi Hòa Nghi cũng không ở không, sau khi Cung Huyền Thương hôn lên tay cô, nhiếp ảnh gia cũng đã chụp xong cô bèn lấy chiếc nhẫn còn lại đeo lên tay anh. Nhìn Cung Huyền Thương mỉm cười, cầm lấy tay anh áp lên má mình.

Những khoảnh khắc đẹp rung động này đều được nhiếp ảnh gia thu lại mà Lantana bên kia nhìn cả người đều kích động như thể đang thật sự nhìn thấy hai người đính hôn, ngay ngày mai được đi dự lễ kết hôn của Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi không bằng.

Vì chỉ có một cặp nhẫn nên thời gian chụp tương đối ngắn, rất nhanh đã kết thúc. Lôi Hòa Nghi chạy ào vào phòng thay đồ, thở hồng hộc, đưa tay lên ngực cảm nhận nhịp đập bất thường của trái tim. Còn Cung Huyền Thương, anh cũng không ngờ Lôi Hòa Nghi lại có dũng khí lớn đến vậy, học theo anh tùy ý thêm cảnh. Những không sao, đối với anh chẳng những không có hại mà còn có lợi. Trên tay dường như vẫn còn vươn lại hơi ấm trên gò má cô, Cung Huyền Thương nhìn tay mình bật cười.

Trong lúc hai người thay đồ, Lantana lại chạy đi chọn mấy món trang sức hay ho để Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi chụp. Dùng trang sức đã nhiều rồi bây giờ cô ấy chọn vòng chân cho Lôi Hòa Nghi. Trong đầu thầm suy đoán không biết Cung Huyền Thương lại làm ra hành động kinh hồn bạt vía gì nữa đây.

Không bao lâu sau Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi trở ra. Cô diện một bộ váy dạ hội màu đen nạm những viên kim cương nhỉ như bụi khiến bộ váy trở nên lấp lánh rực rỡ hơn dưới ánh đèn, phần tà váy bên trái xẻ đến đùi để lộ đôi chân thon dài, phần áo trễn vai đính lông vũ kiêu xa. Mái tóc được xõa dài, lớp trang điểm cũng được chỉnh sửa trở nên sắc sảo quyến rũ hơn. Trên tay Lôi Hòa Nghi còn mang theo một đôi bao tay màu đen, nhìn dáng vẻ của cô lúc này không khác gì một nữ vương cao cao tại thượng. Còn Cung Huyền Thương lại mang dáng vẻ của chàng kỵ sĩ điển trai lạnh lùng hết mực trung thành.

Tại vị trí chụp ảnh, nhân viên đã sắp xếp lại mọi thứ, ngay trung tâm có một chiếc ghế phong cách hoàng gia đặt đó, xung quanh là rèm màu đỏ rượu, dưới sàn la liệt cánh hoa hồng.

Lantana mang vòng chân tới cho Cung Huyền Thương, sau đó lại nhìn hai người như nhớ ra gì, đi đến bàn để hộp trang sức, vòng qua vòng lại mấy hồi rồi mang đến hai hộp nhung một đen một đỏ. Hộp đầu tiên màu đỏ, bên trong là một bộ trang sức quý giá, lấy kim cương đỏ làm chủ đạo. Cung Huyền Thương nhìn Lantana, cô ấy gật đầu, anh liền cầm lấy dây chuyền và bông tai giúp Lôi Hòa Nghi đeo vào còn cô cũng lấy nhẫn, vòng tay tự mình đeo. Đến chiếc hộp thứ hai, Lantana nhẹ nhàng mở ra, bên trong là một chiếc vương miện đính kim cương đỏ rực rỡ, những chi tiết khác được là kim cương trắng bình thường và kim cương màu hồng nhạt, vương miện rất xinh đẹp, cũng rất phù hợp với phong cách nữ vương này của Lôi Hòa Nghi.

– Chiếc vương miện này chính là vật phẩm đắt giá nhất trong bộ sưu tập, Cung thiếu, Nghi bảo, phải nhờ hai người rồi!

Nói xong nhét hộp vương miện vào lòng Cung Huyền Thương, nhìn hai người cổ vũ rồi đi sang một bên, tiếp tục chọn trang sức, quả thật phong cách này của Lôi Hòa Nghi khiến ý chí của Lantana bừng bừng nổi dậy, muốn tìm ra những bộ trang sức sa hoa đẹp đẽ nhất cho cô. Cung Huyền Thương ôm hai chiếc hộp ra hiệu cho Lôi Hòa Nghi đi đến ghế.

Trước tiên anh đặt hộp đựng vòng chân sang một bên, lấy vương miện trong hộp ra, đi đến đứng sau lưng Lôi Hòa Nghi, dùng ánh mắt ra hiệu cho nhiếp ảnh gia.

Sau khi nhiếp ảnh gia gật đầu, Lôi Hòa Nghi cũng chỉnh tư thế ngồi, cô vắt chéo chân, tay chống lên thành ghế tì cằm, gương mặt hờ hững lạnh nhạt mang phong thái lạnh lùng cao ngạo của bậc quân vương. Còn Cung Huyền Thương cầm vương miện, chậm rãi đội lên đầu Lôi Hòa Nghi một cách ngay ngắn. Nhiếp ảnh gia bấm máy lia lịa, gật đầu hài lòng.

Đội xong vương miện, anh lại cầm lấy vòng chân, quỳ một chân xuống cầm lấy cổ chân Lôi Hòa Nghi, giúp cô tháo giày cao gót ra rồi đặt lên đùi mình. Vòng chân từ từ được đeo vào, nhiếp ảnh gia chụp từ xa đến gần, Cung Huyền Thương vẫn giữ nguyên tư thế đó, ánh mắt lướt qua một ý nghĩ. Giống như đọc được suy nghĩ củ anh, nhân lúc nhiếp ảnh gia xem lại thành quả, cô nhẹ giọng nhắc nhở.

– Cung Huyền Thương, anh đừng làm bậy!

Nghe cô nói vậy, anh bật cười, ngẩng đầu nhìn Lôi Hòa Nghi, ánh mắt cưng chiều, mỉm cười gật đầu, nếu cô không lên tiếng anh thực sự có loại xúc động hôn xuống. Cảnh tượng đó vừa hay bị nhiếp ảnh gia vừa xoay người chụp lại, anh ta không khỏi suýt xoa biểu cảm quá đỉnh. Mặc dù Cung Huyền Thương hiện tại như một kỵ sĩ nhưng so ra anh lại cành giống như một chàng trai nhìn cô gái mình vừa tôn sùng vừa trân trọng, ánh mắt bất lực lại đầy dung túng. Còn Lôi Hòa Nghi tuy là nữ vương nhưng bởi vì ánh mắt của Cung Huyền Thương mà trở thành một nàng công chúa trẻ tuổi kiêu ngạo, tùy hứng bướng bỉnh.

Linh cảm đạo diễn trong người nhiếp ảnh gia như được thức tỉnh, nhìn Cung Huyền Thương, ánh mắt nóng bỏng. Ngay lúc này, Cung Huyền Thương như thể hiểu được suy nghĩ của nhiếp ảnh gia, đỡ Lôi Hòa Nghi đứng dậy, ôm lấy eo cô kéo sát vào người mình làm thành tư thế như đang khiêu vũ. Ánh mắt quỷ quái, nụ cười nửa miệng, mê hoặc chết người, nào còn dáng vẻ của một kỵ sĩ trung thành, trông giống một con sói già phúc hắc hơn. Còn Lôi Hòa Nghi vừa bất ngờ vừa sợ hãi, vô lực phản kháng mặc kệ Cung Huyền Thương muốn làm gì thì làm hệt như con thỏ nhỏ ngây thơ đang trong miệng sói. Tuy không đúng với địa vị của hai nhưng hiệu ứng lại tốt đến lạ.

Cung Huyền Thương chốt hạ bằng một tư thế khiến mọi người kích động không thôi. Anh kéo Lôi Hòa Nghi sát vào người mình hơn, trán chạm trán, mũi chạm mũi, hai đôi môi cách nhau chưa tới năm xenti, hơi thở giao thoa. Hai tay Cung Huyền Thương giữ eo Lôi Hòa Nghi còn tay cô đặt lên gò má anh, bốn đôi mắt nhắm tịt lại nhưng khóe môi cả hai đều cong lên như đang cười. Tư thế như sắp hôn nhưng lại không hôn này dù là người bình tĩnh như Vincent và Iris cũng bị kích thích cho đỏ cả mặt, đưa tay lên miệng trông chờ hành động tiếp theo nhưng không có. Hai người chỉ ôm như vậy mà không hôn à? Quá thất vọng rồi!

Nhiếp ảnh gia đối diện với sườn mặt hai người, tay bấm liên hồi để máy ảnh hoạt động hết công sức. Có thể nói hai ngày nay đây là tư thế đẹp nhất, hiệu quả tốt nhất khiến người khác dù không muốn cũng phải ngoái đầu nhìn. Bầu không khí giữa hai người này quá mức mờ ám, nói không có gian tình có kẻ ngu mới tin. Nhìn thì không giống một cặp tình nhân lãng mạn nhưng ai nói hai người này không có gì với nhau thì chỉ có thể trách mắt bị mù.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.