*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chủ đề:??????
Nội dung:????????
Lầu 1:??? Sao lại thế này chớ.
Lầu 2:??!!!!
Lầu 3:?? Tôi không hiểu nổi…
Lầu 4: Tôi là tấm chiếu chưa trải??
Lầu 5: Cho nên, trận cược này tính sao đây.
Lầu 6: Cái quái gì thế, sao các cậu hiểu tiêu đề được vậy, đang “?” gì đấy.
Lầu 7: Lầu trên, cậu không ở trường à?
Lầu 8: Ấy, sao cậu biết thế, tôi đang làm một dự án tốt nghiệp ở bên ngoài.
Lầu 9: Chạy ngay đi, đừng về nữa.
Lầu 10: Bởi vì hôm nay có xảy ra một sự kiện lớn, ai mà ở trường thì đều hiểu được.
Lầu 11: Thế rốt cuộc là chuyện gì?
Lầu 12: Chấn động cả nhà tôi luôn, đến giờ tôi vẫn không dám tin đó là sự thật.
Lầu 13: Tôi ngu người luôn rồi.
Lầu 14: Nói mau đi, có chuyện gì! Người không ở trong trường như tôi sắp khóc tiếng mán rồi, nhanh đi, đừng kỳ thị tôi nữa mà.
Lầu 15: Anh trai tốt nghiệp, thế tôi sẽ nói cho anh biết vậy, chắc anh cũng biết là đại hội thể thao năm nay đăng cai ở trường chúng ta chứ, hôm nay là trận chung kết đấu võ tự do theo đội, không có gì bất ngờ, bé Thơm dẫn đội giành chức vô địch. Sau đó, khi trao giải, bé Thơm tự dưng ngậm một đóa hoa lên tặng cho Du 7, lúc ấy tôi không hiểu chuyện gì, nhìn nửa ngày, là hương liệu hả? Không phải đâu, đó là một đóa hoa sơn trà. Đừng chê tôi dông dài, sau đó tới trọng điểm rồi nè, Du 7 nhận hoa xong liền ôm lấy bé Thơm bắt đầu hôn môi, ít nhất một phút sau tôi mới hoàn hồn lại, thậm chí còn thấy sốc hơn cả ngày mà bé Thơm rơi áo giáp* nữa đó.
(*掉马甲: rơi áo giáp, là thuật ngữ mạng, chỉ việc như là lộ acc clone, ở đây có thể hiểu là bị lộ thân phận, mình để nguyên là tại phía sau còn dùng.)
Lầu 16: Còn gọi là bé Thơm gì nữa chứ, gọi là anh Mộ.
Lầu 17: Đừng nhắc nữa, giáo viên của tôi là một con cún cỡ nhỏ, lúc đó tròng mắt cũng rớt ra ngoài luôn (nghĩa đen).
Lầu 18: Nói đến chó, lúc đó tôi ngồi cạnh đàn anh Tiểu Hao, đàn anh thoạt nhìn rất là bình tĩnh. Tôi nghi ngờ là nó đã nhận được thông tin từ trước nhưng lại không nói cho mọi người biết đó. Có hơi đau lòng, tôi đã đặt cược là Du Kỳ sẽ bị ăn trước, các cậu nói xem, rốt cuộc là ăn kiểu đó thì có được tính hay không?
Lầu 19: Tính gì nữa chớ, không ai thắng cả [hút thuốc][hút thuốc], anh Mộ giết hết.
Lầu 20: Mờ mịt, chờ chút, tôi vẫn chưa theo kịp, bé Thơm là chỉ Châu Mộ à? Còn rơi áo giáp nghĩa là gì, cậu ta khoác áo giáp* đi bình luận trên diễn đàn hả? Du 7 không phải là thường hay ôm cậu ta sao, cậu ta bắt đầu ăn từ miệng hở?
(*披马甲: khoác áo giáp, ở đây thì nghĩa là xài clone.)
Lầu 21: …Dự án mà anh trai tốt nghiệp đang làm cũng cách biệt với xã hội quá nhỉ.
Lầu 22: Trước khi bại lộ thân phận tôi đã quen gọi là bé Thơm rồi, hơn nữa tôi là Nguyệt Nương tinh, không kiềm được sắc tâm mà QAQ, dù sao tôi cũng nghe ngóng được là bé Thơm chưa có coi diễn đàn trường bao giờ hết á.
Lầu 23: Anh trai tốt nghiệp không có bạn bè thật lòng nào chịu thông báo tin tức ở trường cho anh hả?
Lầu 24: Rốt cuộc là anh trai thiếu bao nhiêu tiết học thế?
Lầu 25: Không ai nói với anh hết sao? Được rồi, kể lại từ đầu, Châu Mộ là một con Thao Thiết lai, lúc đấu vòng tuyển chọn thì lộ thân phận, điên cuồng ăn đồng đội ngay tại chỗ, sau đó lại đi ăn đối thủ, tôi ở cách đó cực xa mà chân cũng mềm nhũn không dám nhúc nhích, lúc ấy chỉ có một cảm giác, có lẽ hôm nay phải xong đời tại đây rồi.
Lầu 26: Đừng dọa tôi, Châu Mộ là Thao Thiết??! Không phải, Cậu ta là Thao Thiết mà bạn học lầu trên kia còn gọi là bé Thơm á? Thế nên không phải là Du Kỳ ăn môi cậu ta, mà là cậu ta ăn môi Du Kỳ? Mỗi một câu mà các cậu nói đều khó bề tưởng tượng quá đi mất!!
Lầu 27: Không phải ăn, nghĩa trên mặt chữ đấy, hôn môi, mổ mỏ, thơm nhau. Nực cười ha, bọn tôi đều cảm thấy cực kỳ nực cười.
Lầu 28: Đừng có mà không tin, lúc về anh có thể xem video, toàn bộ quá trình đều được ghi lại, hơn nữa trước đó cậu ta còn bị nghi ngờ là gây sự ở Kim Uyển, trận sóng gió này e là phải ghi vào lịch sử trường học luôn đó.
Lầu 29: Còn vụ của cậu ta và Du 7 thì tôi cũng không hiểu, theo lý thuyết thì đây là quan hệ yêu đương phải không? Trừ khi hai người họ có lai dòng máu của cá hôn nhau*.
(*接吻鱼: cá hôn nhau, hay còn gọi là cá hường. Nhiều người khi trông thấy chúng nó chu mỏ hôn nhau sẽ tưởng rằng chúng đang thể hiện tình cảm với nhau. Tuy nhiên, sự thật là chúng đang trong trận chiến ác liệt tranh giành lãnh thổ.)
Lầu 30: Cũng khá có lý đấy chứ, xét thấy thì cá hôn nhau cũng không phải vì yêu nên mới “hôn nhau” mà.
Lầu 31: Nhưng sao Châu Mộ lại đi yêu đương với nguyên liệu nấu ăn chứ? Giờ cậu ta vẫn đang sống ở phòng của Xuân Mười Chín, tôi có một suy đoán, có phải là thật ra cậu ta đều sẽ “hôn môi” với nguyên liệu nấu ăn của mình không, chủ yếu là vì để ăn mất lưỡi người ta?
Lầu 32: Suy đoán này cũng rất hợp lý, nhưng theo tin tức mới nhất từ tòa số 5, Châu Thơm Thơm đã chuyển về 1203 rồi.
Lầu 33: Hơn nữa đầu lưỡi của Du Kỳ cũng có mất đâu, khung cảnh lúc đó cũng hài hòa lắm, thầy Tay còn trực tiếp che mắt cậu học sinh tiểu học dâng hoa lại mà.
Lầu 34: Thầy Tay không hổ là thầy Tay, lúc đầu khi thấy Du Kỳ tiến lại gần, tôi còn cho rằng là muốn đánh nhau, còn thầy Tay người ta đã biết là sắp có chuyện không phù hợp với thiếu nhi rồi.
Cho nên, rốt cuộc thì từ khi nào mà chúng ta đều bắt đầu học Châu Mộ gọi đại thần trấn trường là thầy Tay vậy…
Lầu 35: Tôi không tin, tôi vẫn không dám tin!!
……
Lầu 88: Báo, tin sốt dẻo đây, Du Kỳ đi học với Châu Mộ, cứ xà nẹo xà nẹo với nhau mãi thôi. Là lớp của vị ở đảo Chương Tử kia, ghê gớm lắm, lúc đầu sò tinh không thấy rõ hai người đằng sau là bọn họ, đứng đó lải nhải sao lại có người yêu đương nhăng nhít trên lớp chứ.
Lầu 89: Há? Cười chết tui, vậy sau khi thấy rõ thì như nào.
Lầu 90: Còn có thể như nào nữa, nói thêm một chút rồi liền chạy đi mất, chuyện thường ở huyện mà, còn chưa giảng hết bài nữa cơ.
Lầu 91: Sau hai ngày bình lặng, các bạn học phát rồ hình như đã bình tĩnh lại rồi?
Lầu 92: Còn có thể không bình tĩnh nữa sao, tôi và bạn cùng phòng đã mất hết cả một ngày, định coi lại toàn bộ sự việc lần nữa, xem rốt cuộc là nó bắt đầu không đúng từ lúc nào.
Lầu 93: Coi lại +1, sau khi khiếp sợ xong thì càng nghĩ càng thấy không đúng, còn phải lật lịch sử trò chuyện lại xem, đã có hơi sai sai từ lâu rồi. Mới đầu nói Châu Thơm Thơm bị thương, Du Kỳ là bạn cùng phòng cứ luôn ôm cậu ta đi tới đi lui, còn chăm lo cho người ta nữa, khi đó có người nói là nhìn giống gay, mọi người liền phản đối, đó không phải là đơn giản là vỗ béo chờ ngày ăn sao. Sau đó tôi cũng không nhớ rõ chân cậu ta lành hồi nào nữa, nhưng bọn họ vẫn ôm ôm ấp ấp, mà bởi vì nhìn quen rồi nên cũng không ai dị nghị gì hết [cười gớt nước mắt].
Lầu 94: Thay vì nói không biết là chân lành vào lúc nào, không bằng nói là chân Châu Mộ căn bản không bị thương đi, ngược lại là răng của đàn anh, vẫn luôn bị đồn là do chủ nhiệm Thôi đánh gãy, về sau chân tướng mới sáng tỏ, căn bản là cắn Châu Mộ đến rụng cả răng luôn.
Lầu 95: Theo lời em họ đang học tiểu học của tôi, lúc huấn luyện nhập học Châu Mộ bảo Du Kỳ học theo chó, Du Kỳ cũng học thật luôn. Tôi chỉ có thể nói là tôi phục rồi, bảo sao người ta là hung thú, bảo sao người ta có thể thoát ế, tay không thuần hóa Du Kì chớ.
Lầu 96: …Cho nên bọn họ vẫn luôn thông đồng với nhau, chúng ta thấy được nhưng lại không để tâm?
Lầu 97: Thế còn Xuân Mười Chín thì sao? Cậu ta sống đối diện 1203, nhưng tôi thấy trước khi đại hội thể thao diễn ra thì cậu ta vẫn còn đào góc tường đó.
Lầu 98: Chúng ta không để trong lòng, còn Xuân 19 thì có lẽ là không để trong não?
Lầu 99: Mạnh dạn lên, là không có não.
……
Lầu 203: Lật lại rất nhiều ảnh cũ, phần lớn là ảnh lén chụp ở căng tin, tôi là một trong những người ngửi thấy mùi của Thơm Thơm đầu tiên ở Truyền Phương Lâu, cho nên vẫn âm thầm dòm ngó cậu ấy.
[Châu Mộ ăn thịt.jpg] [Châu Mộ há to miệng ăn thịt.gif] [Châu Mộ uống nước.gif] [Du Kỳ bế Châu Mộ kiểu công chúa.jpg] [Châu Mộ nhìn chằm chằm vào ống kính.jpg] [Nhật ký trò chuyện chủ lầu khóc rống, hôm nay lại tưởng tượng đồ mình đang ăn là Thơm Thơm.jpg]
Lầu 204: Nhiều ảnh ghê, đệt, lầu trên, sao cậu còn gửi cả nhật ký trò chuyện vào đây nữa, cười chết tui, ngày nào cậu cũng rống với người khác hết à?
Lầu 205: [Đổ mồ hôi] Bị phát hiện rồi, đúng đó, khoảng thời gian đó hôm nào tui cũng tuồng vài đoạn văn học cuồng loạn*.
(*发疯文学: Hysterical Literature, tui chỉ biết đây là thể loại văn học dùng những từ ngữ rất điên cuồng để trút cảm xúc của người viết, mọi người muốn tìm hiểu thêm thì có thể tra bằng tiếng Trung hoặc tiếng Anh.)
Lầu 206: Chủ lầu biết cách chụp ghê đó, như này nhìn gay quãi đạn! Cứu mạng!
Lầu 207: Cái bức Châu Mộ nhìn ống kính ấy, cậu ấy đang nhìn ai đấy, là Du Kỳ sao… Ánh mắt cậu ấy thâm tình thật đó, cái này thì chắc là nói được nhỉ? Chẳng lẽ lúc đó Châu Mộ đã đối với Du Kỳ…
Lầu 208: Í, bức nào? Để tôi tìm lại xem.
Lầu 209: Tìm được rồi, xin lỗi nha, bức đó là đang nhìn Quy Hữu Kỳ, không phải Du Kỳ.
Lầu 210: ……
Lầu 211: Thâm tình lộn chỗ rồi ha lầu trên.
Lầu 212: Cứu mạng, lúc trước rốt cuộc tại sao mà giáo viên và học sinh cả trường có thể thuyết phục bản thân rằng quan hệ của hai người họ là bình thường được đấy, đều vờ như không thấy kiểu ôm tới ôm lui này, đây là chuyện mà cụ Kim ở thư viện nhìn cũng phải đỏ mặt đó.
Lầu 213: Cụ Kim mà nhìn thấy là sẽ làm thơ tại chỗ luôn.
Lầu 214: Nói không chừng còn sẽ vẽ lại hình ảnh đó nữa, tôi nhớ cụ Kim là “Kim Bình Mai” bản tranh vẽ đó.
Lầu 215: Lầu trên trên trên, là vì Châu Mộ thật sự rất thơm, đến mức mà lúc ấy mọi người vừa nhìn liền muốn nói là tui cũng muốn ôm nữa đó! Đừng vì Thơm Thơm biến thành Hung Hung mà bắt đầu mất trí nhớ được không!
Lầu 216: Gửi ảnh tiếp đi, tôi muốn kiểm chứng xem Du Kỳ, người ôm người ta tới tới lui lui, bắt đầu sai sai từ lúc nào.
Lầu 217: Từ lúc nào mà Du Kỳ sai sai thì tôi không biết, tôi lật ảnh cũ thì thấy được ảnh Châu Mộ nằm trong ngực Du Kỳ, điên cuồng ngửi mùi của cậu ta [hoảng sợ] [hoảng sợ] Nếu không các cậu đi kiểm chứng lại từ lúc nào mà Châu Mộ bắt đầu sai sai đi.
Lầu 218: Tòa nhà (ý chỉ topic) này sẽ được xây thành tòa nhà chuyên dụng cho Châu Mộ và Du Kỳ hả?
Lầu 219: Được đó, tòa nhà chuyên dụng, chỗ tôi còn nhiều hình lắm. Thật không dám giấu gì, hồi trước tôi cũng lén ship đó, còn vẽ truyện tranh đồng nhân nữa, đáng tiếc là…
Lầu 220: Muốn xem [đen tối] [đen tối] có rọ mõm hong, có cái này cái kia hong?
Lầu 221: Đáng tiếc gì chứ, nói thẳng đi, có ảnh màu vàng* hay không, tôi là cụ Kim đây, ra lệnh cho cậu nhanh chóng gửi cho tôi thưởng thức, nếu không sau này không cho cậu vào thư viện.
(*Màu vàng là màu chỉ mấy thứ không trong sáng, văn hóa phẩm đồi trụy này kia kia nọ ó.)
Lầu 222: Không phải là em không muốn gửi, thực sự là thời gian em vẽ có hơi sớm, bây giờ tất cả đều OOC* hết rồi [túm tóc][phát điên] Sao em biết được là thiết lập nhân vật có thể biến đổi lớn đến vậy chứ! Không gửi được đâu, bây giờ mà gửi, em sẽ bị người ta cười là đồ nhà quê đó!
(*OOC có nghĩa “Out Of Character”, dịch sang tiếng Việt là “Không hợp với tính cách”. Từ này là từ thường dùng để đề cập đến lĩnh vực diễn xuất, diễn viên. Khi nói OOC là nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó.)
Lầu 223: Hahahahahahaha, đậu mớ, thảm vãi! Vì nhân vật chính nào đó OOC rồi!
……
Lầu 404: Tui mù rồi, có người ngoài kia đang điên cuồng bình luận trên các topic cũ.
Lầu 405: Sau khi Châu Mộ lộ thân phận thì việc đào bới topic cũ vẫn chưa dừng lại nhỉ… Quản trị viên cũng bó tay cả rồi.
Lầu 406: Tui cũng thấy nè, mặc dù là spam nhưng mà mấy nội dung bị đào lên thật sự là mắc cười quãi đạn, tui đọc tiêu đề mà cười muốn chớt luôn. [Loại như Châu Mộ này một bữa tôi có thể ăn năm phần [chảy nước miếng]] [Người nào đó rốt cuộc là có ăn hay không? Không muốn ăn thì có thể đưa đến phòng tôi] [Du Kỳ và Thơm Thơm đã cạch mặt, bây giờ thành lập đại đội bắt rắn, trộm thơm cắp bảo!*] [Sắp thi đấu rồi, lo cho Thơm Thơm quá đi mất, lỡ như bị vận động viên bên ngoài trường chiếm hời ăn mất mấy miếng thì sao giờ]… nhiều quá chừng, trước kia không để ý, bây giờ những chủ lầu này chắc bị quật thi** điên cuồng rồi nhỉ.
(*偷香窃宝: mình nghĩ gốc là 偷香窃玉 trộm hương cắp ngọc, ý chỉ việc dụ dỗ phụ nữ, hoặc là nam nữ gian díu với nhau. Không biết là tác giả typo hay là do mình không hiểu ý nữa.)
(**鞭尸: đào mộ người chết lên và lấy roi quất người đó, ở cổ đại, đây là sự xúc phạm lớn nhất đối với người chết. Còn quật thi ở đây mình nghĩ là sau khi topic bị đào lên thì mấy chủ lầu đó bị vả mặt.)
Lầu 407: Tôi thật sự cảm ơn bọn đào topic lên nha. Tôi thấy bài đăng trước kia của mình rồi, xấu hổ quá đi mất, tôi ở trong đó nói mớ rằng lúc lên lớp mình được động chạm chân tay với Châu Mộ, Châu Mộ cũng cực kỳ thẹn thùng, nhiều lần lén nhìn tôi, chẳng lẽ là phải lòng tôi rồi sao.
Lầu 408: Lầu trên, tôi vừa ra khỏi bài viết của cậu, lúc đó cậu thật sự là rất dám nghĩ đó.
Lầu 409: Hahahahahaha lén nhìn cậu, có vẻ như cậu cũng khá là ngon miệng đó.
Lầu 410: Tôi bấm vào xem một lượt, phía dưới toàn là cười nhạo các chủ topic cũ đó, rồi tâng bốc lực chiến của Châu Mộ các kiểu, mới qua có mấy ngày, biến kiểm* cũng không có nhanh đến vậy được đâu… Trường các cậu cái gì cũng không được, chỉ có sùng bái cái mạnh là không ai bì được.
(*变脸: Biến kiểm (đổi mặt) là một kỹ thuật trong kịch Tứ Xuyên (Xuyên kịch). Diễn viên mặc trang phục sặc sỡ, di chuyển theo tiếng nhạc, đeo mặt nạ nhiều màu khắc họa các nhân vật kịch tiêu biểu, khi nhạc lên đến cao trào, diễn viên phất quạt hoặc tay áo qua mặt, trong tích tắc đã thay đổi từ mặt nạ này sang mặt nạ khác.)
Lầu 411: Tâng bốc lực chiến của Châu Mộ thì tính làm gì, đó là ăn ngay nói thật, cậu đoán coi vì sao Hoa Linh không dám ép Châu Mộ đeo rọ mõm?
Lầu 412: Đoán coi vì sao Tạ Như Lâm lại tránh động tác chân tay của Châu Mộ?
Lầu 413: Tôi vừa nhìn thấy một bài viết mới rất hề, chủ topic đang tự khoe khoang bản thân, nói rằng hôm nay Châu Mộ khen mình có mùi tươi mới ra phết.
Lầu 414: Thế cũng khá đáng để đăng bài đó, chín bỏ làm mười thì chủ lầu cũng đạt trình độ của á quân đấu võ tự do rồi.
Lầu 415: Mất mặt không? Không mất mặt, đổi lại là tôi, tôi sẽ viết câu này vào hồ sơ tuyển sinh của trường luôn.
Lầu 416: Cậu cười chủ lầu quá sùng bái cái mạnh, chủ lầu cười cậu không đủ thơm.
……
Chủ lầu: [ôm quyền] [ôm quyền] Tôi thật sự rất bội phục việc hai biệt đội là Đòi hàng màu vàng và Tâng bốc lực chiến các cậu có thể tán gẫu qua lại trên cùng một topic nhưng lại không ảnh hưởng gì đến nhau đó.