nó tỉnh dậy liền đi tìm gia anh
bác quản gia thấy nó dậy
-cô chủ đi đâu vậy;bác quản gia hỏi nó,nó nhìn bác quản gia
-cháu đi tìm gia anh;nó nói
-cô chủ à cô vào ngỉ đi;bác quản gia nói,đỡ nó
-còn gia anh,anh ấy thì sao;nó nói yếu ớt
bác quản gia buồn bã
-cậu chủ………………………;
-sao bác nói đi;nó hỏi
-cậu chủ trong…đám cháy đó ko thấy cậu ấy đâu;bác quản gia nói
nó như ngã khụy suống nước rơi suống ko ngưng.quản gia vội ra đỡ nó
-cô chủ bình tĩnh;quản gia nói
nó ngồi thụp suống thềm nhà,khóc lớn
-ko anh…ấy…ko sao….c..ả;nó nói nhìn quản gia mong có câu trả lời ko
bác quản gia nhìn nó lắc đầu
-huhu ko thể……;nó khóc ngất lịm đi
-cô chủ tỉnh dậy đi;bác quản gia lay nó
————————————————————————————————————–
bác quản gia gọi bác sĩ
10’sau bác sĩ ra
-cô ấy ko bị sao chỉ bị chấn động tâm lí thôi nên ko cho cô ấy quá búc xúc; bác sĩ nói
-dạ vâng;bác quản gia nói