Chap 30 Bị bắt về địa phủ
Tiến kể từ ngày tra tấn, cậu bắt đầu sai đàn em đi làm một chuyện.
Hạo Nhiên và cùng hội Màu Nhiệm vẫn đi khắp nơi trong thành phố để trị bọn cướp cả ngày còn ai ngoài bọn xã hội đen đang ngang tàng lộng hành. Một dàn người mặt mũi bặm trợn đi đến trước mặt 4 người đang huýt sáo trong khi dân chạy trốn hết kia. Tên đầu xỏ cảnh cáo:
– Chúng tôi chỉ cần cô Hạo Nhiên! Những người không liên quan mau tránh ra.
Bảo che cho Hạo Nhiên rồi giương móng vuốt bảo vệ:
– Tại sao lại cần cô ấy! Tao đội trưởng nhóm đây!
Yellow và Red quay sang cùng một lúc đồng thanh hỏi:
– Anh là đội trưởng hồi nào! Từ lúc thành lập bảo bình đẳng mà!
– Cho anh ra oai tí! (Cậu ghé sát lại thì thầm)
Nhưng bọn kia không nói lời nào xông lên đánh nhau, trong khi bọn chúng cứ nhằm 3 người kia thì Hạo Nhiên bị bọn chúng chặn lại, rồi một tên ra sau vừa mới bịt miệng cô thì bị Hạo Nhiên dùng chiêu phá vây của sư phụ Minh Tự thúc vào sườn phải của hắn, dùng đầu lấy lực đập thật mạnh vào mặt hắn, khiến cho hắn lảo đảo đứng không vững. Nhưng bọn kia rất chuyên nghiệp một tên khác nhanh tay bịt khăn thuốc mê vào miệng cô, mấy tên khác giữ tay cô lại, thuốc mê ngấm dần làm cho sức mạnh giận dữ bị suy giảm, cô ngất đi, cái tên dùng khăn bịt miệng cô la oai oái:
– Tay tao bị cháy đen lòng bàn tay rồi! hu hu xót quá.
Bảo Không kịp ngăn bọn chúng đưa cô vào xe phóng đi mất. Rồi bọn kia cũng thôi đánh nhau tháo chạy hết, cậu bực mình dậm chân, lau mồ hôi nhễ nhại, ánh mắt lo lắng lẫn tức giận.
Một cô gái vẫn còn nhắm mắt ngủ, cậu trai ngồi bên cạnh dùng ngón tay di chuyển từ trán đến sống mũi rồi xuống môi thì dừng lại. Đúng lúc này Hạo Nhiên mở mắt, đôi mắt xanh trong veo làm cậu giật mình, Tiến tự dưng rút ngón tay lại.
Không thể nào lúc cậu gặp lại Hạo Nhiên vẫn thấy mắt cô đen bình thường mà.
Hạo Nhiên bật dậy sợ sệt lùi ra tận góc giường cảnh giác. Tiến lúc này nhìn thấy một thứ rơi từ túi quần của cô, hai cái mắt kính áp tròng, làm cậu ngạc nhiên.