Chap 4 Hình phạt 1
Hết giờ tan học, Hạo Nhiên đi xuống tầng thì nhận được cuộc gọi:
– Anh!
– Nhiên! Anh đang đợi em ở cổng trường đó.
– Vâng!
Chả là hôm nay cô đau chân không đi xe đến trường, cũng may không bị tên hách dịch kia sai bảo. Thế nên Hạo Thiên đến đón cô.
Mặc dù khá là nhức nhưng Nhiên vẫn cố đi không để chân đau chạm xuống đất. Vừa ra cổng trường đã nhìn thấy anh trai, nhưng có kịp mà gọi anh cô đâu thì bị một ai đó kéo lên xe ô tô phóng đi mất. Thiên cũng chỉ đứng hình mà nhìn rồi nhanh chóng vào xe đuổi theo chiếc xe kia.
– Bánh gạo!
– Sao cậu lôi mình vào xe!
Cái tên quỷ thần làm chân đang đau của cô chạm xuống đất một cái rõ mạnh. Hạo Nhiên xoa xoa chân khiến Tiến chú ý.
– Hôm nay muốn rủ bạn cùng bàn đến một nơi!
Hiện tại cô chỉ là thú vui của Tiến nên cậu không quan tâm đến chân đang đau của cô mà đầu chỉ toàn lửa giận.
‘’ Bảo ta là Xuân tóc đỏ! Chết chắc rồi’’.
– Để mình về nhà được không?
– Đi tí rồi về!
Cái nơi mà cậu ta đưa cô đến là nơi ‘’bay’’ của giới trẻ. Chính xác là quán bar.
Ban ngày thì ắt hẳn quán không hoạt động rôm rả, nhưng Tiến vừa đến thì y như thượng đế xuất hiện. Cậu được chuẩn bị sẵn một phòng riêng trên lầu. Mặc cho Hạo Nhiên bảo cho cô về, Tiến cứ kéo cô lên đó, làm Hạo Nhiên nhảy lò cò vì cái chân đang đau của mình.Tiến ngồi vắt chân lên ghế, hút một điếu thuốc toả ra mùi rất khó chịu. Rồi có vài ba em xinh xinh, điệu đà, váy ngắn ôm hết thân hình thu hút, dịu dàng ve vãn Tiến. Tiến cũng đáp trả lại các nàng bằng cái nựng cằm, sờ chân…
‘’Đây là mơ đừng nhìn’’.
Hạo Nhiên quay mặt đi, cái cảnh xoa vai sờ đùi đúng là…khinh khủng.
Rồi Tiến cười khẩy bảo mấy cô kia đi đi chỉ còn lại mình cậu và Hạo Nhiên.
– Cậu có biết rằng hậu quả của việc mình đã gây ra không?
– Tôi đã làm gì?
– Xuân tóc đỏ là biệt danh hay gớm nhỉ!
– A! Mình..đùa thôi tại cậu gọi mình là bánh gạo!
– Quan trọng là cậu khiến tôi hiểu rằng mình là thằng… ngốc… ha ha.
Tiến cười đến mức kinh hồn, cậu ghét ai làm cậu nhận ra mình là đồ đầu rỗng.
– Mình xin lỗi!
– No no.
Tiến giơ ngón cái lên ý bảo rằng ‘’một câu xin lỗi không đủ’’.
Cậu đứng dậy đi đến chỗ Nhiên, kéo tay cô tiến lên vài bước, rồi xô cô nằm xuống ghế.
– Đã bao giờ ấy đụng vào con trai chưa!