7h30 sáng…
Nó trở mình, cả người đau nhức như xe tăng cán qua, phía dưới đau kinh khủng dù chỉ có 1 lần. Cảm thấy eo nặng nặng, thì ra là tay của anh.
Nó cố xoay người qua nhìn anh, lòng như có dòng nước ấm rót vào. Anh là chồng của nó, bắt đầu từ hôm nay, nó không còn 1 mình nữa, nó đã có anh bên cạnh yêu thương nó. Nó mỉm cười áp mặt vào ngực anh.
-Em dậy rồi à? – anh hỏi nó.
-Dạ – nó nép vào anh khẽ trả lời.
-Còn đau không? – anh nhìn nó.
Nó đỏ mặt gật đầu, không dám nhìn anh một cái.
-Thương em quá – anh cười, càng ôm chặt nó hơn.
Anh rời giường, mặc lại áo choàng tắm đi vào phòng vệ sinh làm vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo.
-Xong rồi, em vào đi – anh ngồi xuống giường nói vơi nó.
Nó nũng nịu choàng tay qua cổ anh nói:
-Em đi không nổi.
Anh khẽ cười, vòng tay xuống bế nó vào phòng tắm, đặt nó trong bồn nước đã pha sẵn nước nóng rồi ra ngoài.
Anh lấy tay chạm vào vệt máu trên bra giường, cảm nhận trái tim đập rộn ràng, trong lòng lâng lâng hạnh phúc.
Sau khi làm xong vệ sinh cá nhân,nó lại quấn khăn đi ra, lại vali tìm quần áo.Thấy toàn là váy do nhỏ xếp vào. Nó chọn 1 bộ váy thoải mái rồi đi vào thay ra nhưng anh nắm tay nó lại rồi nói:
-Để anh thay cho em.
Nó hơi bất ngờ nhưng cũng đưa bộ váy cho anh. Anh nhanh chóng giúp nó mặc vào rồi dẫn nó xuống ăn sáng.
Hôm nay nó còn mệt nên hai người không có đi đâu cả. Anh đã nói với nhân viên là lấy tấm bra trải giường tối qua, cứ tính vào tiền phòng. Nó thắc mắc hỏi anh:
-Anh, anh lấy về là gì?
-Lấy về làm kỉ niệm.
-Nhưng mà trên đó…- ý nó muốn nói là dính máu.
-Vì vậy cho nên anh mới lấy về – anh ôm nó ngồi trên ghế.
Nó hạnh phúc tựa vào anh, anh yêu nó nhiều đấn thế cơ đấy!.
Những gày sau đó là giai đoạn tân hôn vui vẻ nhất. 2 vợ chồng đi chơi rất nhiều nơi, giữ lời dẫn nó đi thung lũng tình yêu chụp ảnh. Khi 2 người về thì đã có đủ 1 quyển album ảnh chụp.
Hôm nay, sau 2 tuần đi tuần trăng mật, nó và anh đi về. Mua rất nhiều quà cho mọi người.
Vừa về là mẹ anh đã lo lắng hỏi này nọ, có mệt không, có căng thẳng khi lên máy bay không, có đi chơi nhiều không, v….v…. làm ba anh phải lên tiếng ngăn lại, bảo anh và nó rút lẹ.
Chiều, nó về nhà nó, mẹ nó vui vẻ ra đón.
-Hai đứa về rồi à?
-Dạ – nó trả lời.
-Mẹ, con và Vy có mua một ít quà cho mẹ – anh đưa cho bà túi quà.
-Mẹ cảm ơn hai đứa.
Nó ở lại đến tối mới về. Lúc ra cổng còn vùng vằng khóc lóc không muốn về, làm 2 người còn lại cảm thấy thật buồn cười.
Nó hẹn nhỏ ra đưa quà làm ai kia được dịp hỏi những chuyện “ tế nhị”.
Tuy là bận rộn nhưng vài ngày là nó về nhà thăm mẹ nó, có lúc chở bà qua nhà anh cho 3 người già họp mặt.
Đi làm lại, trong công ty cũng không ai nói gì,chỉ nghĩ là trùng hợp tổng giám đốc và thư kí đám cưới cùng 1 lúc, chỉ thắc mắc tại sao trùng hợp lại đi làm cùng 1 lúc, thư kí vào là giám đốc cũng vào tới. Cũng có nhiều người suy nghĩ anh và nó giấu diếm gì đó nhưng lại có người phản bác chỉ là trùng hợp. Sau đó, chuyện trùng hay không trùng được trôi theo dòng nước.
Thực ra là nó và anh đi chung, gần đến công ti thì nó bắt anh cho xuống. Anh không muốn tí nào nhưng bà xã lại kiên quyết thì biết làm sao. Mỡi lần cho nó xuống, anh chờ nó đi 1 quãng rồi chạy chậm theo sau….
Đang làm việc…
Tin… tin… tin…
-Tao nghe đây – nó bắt máy.
-Hahaha, Vy, tao… tao có baby nữa rồi – nhỏ vui mừng nói.
-HẢ? MÀY NÓI SAO? CÓ BABY HẢ? – nó đứng bật dậy, bất ngờ hét lên.
-Ừ, 1 tháng rồi, trời ơi, vui quá đi mà – nhỏ.
-Ôi, sắp có 1 đứa con nuôi nữa rồi haha – nó cũng vui không kém.
-Vậy hôm nào rảnh tao với mày hẹn – nhỏ.
-Ok ok, nghỉ ngơi nhiều vào, đừng có làm việc quá sức đó – nó dặn nhỏ.
-Ừ, tao biết rồi. Thôi nhé – nhỏ cười.
-Byebye.
Nó đi sang bàn anh, vừa cười vừa nói:
-Anh, Hy nó có baby nữa rồi đấy.
-Ừ, anh nghe em nói là biết rồi – anh nói lại.
-Bé Huy sắp có em rồi. Em lại sắp có con nuôi rồi – mắt nó long lanh, miệng cười toe toét.
-Vui không? – anh hỏi.
-Vui, vui chứ anh – nó trả lời.
-Vậy sao không tự sinh 1 đứa, người ta là đứa thứ 2 rồi đấy – anh nhìn nó nói.
-Chuyện đó… em làm sao biết được chứ – nó nói.
-Vậy thì anh phải cố gắng thêm chút nữa – anh bình thản nói.
Cưới nhau hơn 4 tháng rồi mà không thấy động tĩnh gì. Vì anh đã 34 tuổi rồi nên 2 người quyết định sẽ có con ngay, mà tới giờ cái bụng của bà xã vẫn bằng phẳng như xưa, lại nghe thằng em có con thứ 2, thật buồn mà.
-Thôi mà, từ từ rồi có, làm sao mà gấp được chứ – nó đứng phía sau ghế ôm cổ anh.
Anh kéo nó ra ngồi lên chân mình, nói:
-Anh chỉ là có chút mong chờ con của mình thôi.
-Em biết. Em không có lén uống thuốc đâu đấy – nó giải thích.
-Ừ, anh đâu có nói gì, anh chỉ muốn có con thôi – anh cười.
-Dạ – nó.
Hai người làm việc mà trong lòng luôn suy nghĩ về baby của mình…