Ngoại truyện 2 : Hỏi đáp Phong – Băng
Tác giả : Ẹ hèm hèm…sau đây đại ca ( vâng. Nói đến đây bị Phong cho ăn dép…thánh họ…) sẽ phỏng vấn mấy chú em.. ( ăn dép nữa..hiu hiu..dã man…)
Phong : Có nhanh không? Thích ăn dép hay giầy
Tác giả : Ax. Bình tõm chút đi…và câu hỏi là…là…là… ( tác giả muốn gây thêm sự hồi hộp thế mà lũ ngoài cuộc nhảy vào…phang tác giả lên bờ xuống ruộng…vâng đó chính là ba gia đình còn lại…é he..đang chờ đến lượt phỏng vấn đây mà…kakaka…)
Băng : * cau có * Ý thím là sao? có hỏi nhanh không để tụi này về đây…
Tác giả : Ấy…làm gì mà căng dữ…câu hỏi dành cho ba đứa…à quên ba người đó là…đó là…( tiếng chuông điện thoại của tác giả vang lên ) đợi tác giả nghe điện thoại chút xíu…
( Tất cả bốn gia đình có mặt đều hằm hằm nhìn tác giả với ánh mắt hình viên đạn…)
Tác giả : Ta đã trở lại và lợi hại hơn xưa…câu hỏi đó là…* ngó nghiêng nhìn Phong và Băng * hai vợ chồng đã sẵn sàng chưa??
Phong – Băng : Con điên này…muốn chết à.? Phỏng vấn lẹ đi…
Tác giả : Ok.Câu hỏi là đây.. nếu được một điều ước bạn sẽ ước gì ?
Phong : Ước á…đơn giản thôi…mai nhà tác giả sập…* cười đều *
( Á..thằng này ngon…tý phỏng vấn xong chị đăng ký cho em một chỗ nằm ở nhà xác )
Băng : Dùng bạo lực với chồng mà không bị bật lại
( Điều đó chứng minh hai vợ chồng suốt ngày uýnh nhau..haha )
Tác giả : Còn tác giả sẽ ước…hai điều ước của hai người sẽ khôg thành hiện thực…ôh la la…
Tác giả : Câu hỏi số 2…….giáng sinh năm nay bạn có tặng quà ai không ?
Phong : Tất nhiên tặng vợ rồi…hờ hờ * nhìn sang vợ và cười hờ hờ.. *
Băng : Chồng tặng vợ cái thẻ viettel 200k vợ tặng lại cái 100k…
Phong : Thích gì?? * trừng mắt *
Tác giả : Ơ thế còn dư 100k…cho ai…??
Băng : Cho tác giả chứ còn cho ai…
Tác giả : Ô hô hô..em xin..em xin..
T.giả bắt tay Băng..Phong ngồi ôm cục tức
Tác giả : Câu số 3…….việc đầu tiên thức giấc…bạn sẽ làm gì??
Phong : Gọi vợ dậy
Băng : Kiểm tra điện thoại xem có tin nhắn không?
Tác giả : Hai đứa đần…( bị ăn thêm chiếc dép nữa ) việc đầu tiên thức dậy tác giả sẽ mở mắt…
Băng – Phong : Ừ nhỉ !!
Tác giả : Câu số 4……bạn hãy thử dự báo thời tiết đúng nhất cho thời gian sắp tới…phải đúng chính xác đó nhé.
Phong : Đánh đố người ta à??
Tác giả : Ờ thì đánh đố đó. Giỏi đoán đi
Phong : Hừ..ngày mai trời không mưa..ok..xong
Băng : Trưa nay trời không mưa…
Tác giả : Oè..thế mà cũng đòi dự báo thời tiết…nghe tác giả dự báo đây : ẹ hèm…vâng thưa quý vị bà con cô bác anh chị em thanh niên nam nữ…đêm nay trời sẽ tối và không có nắng
Phong – Băng : Con thần kinh….ai mà chẳng biết.
Tác giả : Ô hô..chính x.á.c là được…
Tác giả : Câu số 5…1 1 = ?
Phong : Hỏi thế cũng hỏi..cứ như người ta là học sinh mẫu giáo ý… bằng 2 chứ còn gì nữa..chuẩn men..
Băng : Vợ cũng có ý kiến giống chồng…
Tác giả : * cười lớn * ò ẹc..hai bạn đã trả lời sai…
Phong : 1 1 không bằng 2 thì bằng mấy…tác giả chưa học lớp một cũng phải biết bằng mấy chứ
Băng : Ờ đúng. Tác giả dốt đặc
Tác giả : Ấy…tác giả nói sai là sai..sao mà cứ cãi nhỉ. Thích bị đuổi không..
Băng : Thế đáp án bằng mấy??
Tác giả : Bằng 200
Phong – Băng nhìn nhau ngơ ngác
Tác giả : Nhìn cái mặt là biết không hiểu rồi…nghe giải thích đây…1 thế kỉ 1 thế kí = 200 năm..à há…chuẩn gơn…..
Phong : Chú hơi bị được đấy. Cứ troll nhau đi…
Tác giả : Câu số 6…cầu hôn có nghĩa là gì?
Phong : Tác giả chưa đủ tuổi kết hôn đâu mà bày đặt cầu hôn…
Tác giả : * lườm * – thì cứ trả lời đi
Phong : Có nghĩa là một người con trai cầu hôn một người con gái.
( Á..trả lời thế ai mà chẳng trả lời được…)
Băng : Là con gái lên chị đây không hiểu lắm…
Tác giả : Ui sùi..tưởng thông minh thế nào cơ…haiz. Cầu hôn có nghĩa là hôn trên cầu…thế mà cũng không biết…
( Á……Á……..tác giả bị ăn thêm hai chiếc dép )
Tác giả : Câu số 7….mùa đông khi đi ngủ quan trọng nhất là gì?
Phong : Ôm vợ đi ngủ..quan trọng nhất đó * cười gian nhìn vợ *
Băng : Giữ đủ ấm cho đỡ lạnh…
Tác giả : Haiz. Đối với tác giả thì quan trọng nhất là nhắm mắt…
Phong : Muốn chêu nhau đó hả?
Tác giả : Làm gì có…..
( Im lặng không cãi nữa..sợ ăn thêm chiếc dép nữa…ò oè )
Tác giả : Câu số 8…Ví dụ bạn bị mất điện thoại và tin chắc là có người lấy. Bạn có thể đoán ra ai là thủ phạm không?
Phong : Tất nhiên là…nếu nhìn thấy thì đoán tốt
( ẹc…)
Băng : Chả biết nữa..
Tác giả : Vứt…IQ kém lắm…vứt…
Phong : Muốn ăn dép tiếp hả? Thử đoán đi xem thủ phạm là ai nào?
Tác giả : Dễ thôi ý mà…kẻ trộm chính là thủ phạm * cười đăc ý *
Phong : Công nhận em thông minh như thật
Tác giả : Các hạ quá khen…
Tác giả : Câu số 9…bạn đang ở trong một tình huống như sau… Bạn thích một người và bạn muốn tỏ tình với người đó…một buổi tốt bạn lấy hết can đảm để nhắn tin tỏ tình với người đó…một lúc sau có tin nhắn đến…bạn rất vui và tò mò nhưng cố kìm lòng để mai đọc…. Bạn hãy đoán xem tin nhắn đó sẽ có nội dung gì?
Phong : Câu hỏi này không thể chấp nhận được…hỏi vậy ai trả lời được
Tác giả : * cau có * – Ơ kìa. Bảo đoán thôi chứ !
Phong : Vậy..chắc là….em đồng ý.. anh đẹp trai thế này cơ mà * tự sướng *
Băng : Đâu..phải là…anh cũng thích em từ lâu rồi…mình ciu thế này cơ mà * tự sướng nốt *
Tác giả : Theo tác giả chuẩn đoán…* chống cằm ngẫm nghĩ * thì nội dung tin nhắn đó sẽ là….Tài khoản của quý khách không đủ để thực hiện tin nhắn…xin vui lòng nạp thêm…
Phong : Chú hơi bị được đấy…
Tác giả : @@
Tác giả : Câu số 10……Nếu bạn thấy 1 tờ 500k và 1 tờ 200k bạn sẽ nhặt tờ nào?
Phong : Thế cũng hỏi…tất nhiên là 500k rồi
Băng : Vợ cũng giống chồng…tác giả dại thật
Tác giả : Hai người mới dại ý…tất nhiên tác giả sẽ nhặt cả 2 rồi…hô hô
Phong – Băng : @@…
Tác giả : Câu số 11 và cũng là câu cuối cùng…bạn hãy cho tôi biết triệu chứng của bệnh đãng trí…??
Tác giả : Ơ tác giả vừa hỏi cái gì ý nhỉ?
Phong : Ha ha..triệu chứng là đây
Băng : Ha ha…
Tác giả : Hừ….người ta quên chứ bộ…
P.s : Tác giả tưởng bở sẽ làm quê Phong với Băng ai ngờ đến câu cuối cùng thì hoàn toàn bị họ quê lại…ôi nhục nhã quá…tôi muốn tự tử…tối nay nhất định đập đầu xuống gối cho chăn đè lên bất tỉnh mới được….
________ Cảm ơn mọi người đọc truyện của mình nhé.