Mảnh ghép 56 : Cuộc thi chọn người quản lí hội học sinh
Sáng..
Thức giấc, tin nhắn của Lam hiện lên với dòng tin ” Đến trường sớm còn chuẩn bị cho cuộc thi “
Băng đọc xong mới giật mình nhớ đến cuộc thi tìm kiếm tài năng học sinh để được chọn vào hội quản lý học sinh, vì chuyện tối hôm qua lên Băng quên khuấy đi mất. Vệ sinh cá nhân và ăn sáng xong,chuẩn bị đến trường dự cuộc thi
– Còn cánh tay, làm sao đây, không thể để Phong biết mình bị thương tay được,biết thảm nào cậu ấy cũng nghi ngờ…- Băng căng thẳng và lo lắng nhìn vào vết thương, tiếng chuông điện thoại reo lên.
– Đến chưa? hay tao sang đón? – Băng chưa kịp alo thì Lam đã vội nói
– Làm gì mà vội thế, tao đang đến không cần đón đâu
– Vậy nhanh lên, tao cúp máy đến, đến xong lên lớp luôn đấy
– Ừ.
Băng xuýt xoa vết thương cẩn thận rồi khoác chiếc áo nỉ ra bên ngoài chiếc áo đồng phục bên trong, cận trọng và hạn chế mọi thứ động trúng vết thương.
Đến trường, học sinh có mặt rất đông, vì hôm nay là cuộc thi nên nhà trường hoãn học lại. Ai cũng ăn mặc thật đẹp,boy thì chải chuốt vuốt sáp thêm nước hoa hơn cả đi dự tiệc, girl thì phấn son, giày cao gót tóc tai như đi thi hoa hậu, cảm thấy ngôi trường này là ngôi trường của sắc đẹp hay sao mà tất cả ai ai cũng rất đẹp và sang trọng vậy.
– Băng đến rồi – Lam đập bàn đứng dậy làm bọn Hiểu Vĩ suýt ngã ngửa, Băng cười toe toét chạy đến và chào tất cả, không may Lam kéo tay Băng xuống và kéo đúng cánh tay đang bị thương, Băng chỉ kịp nhói lên mặt hơi nhăn lại
– Mày sao vậy? – Lam cảm thấy có điều gì đó bất ổn lên đã hỏi
– Tao không sao, luật thi thế nào – Băng lảng luôn sang vấn đề khác, nãy giờ Phong chỉ để ý đến cánh tay trái của Băng vì thái độ của Băng vừa nãy không ổn tý nào, nhưng Phong im lặng không hỏi. Trong suy nghĩ của cậu chợt nghĩ đến cô gái che mặt nạ hôm qua.
– Có 3 vòng thôi, có cả nam và nữ thi nên lần này rất khó đấy,vòng một là thi học vấn, học sinh trả lời 20 câu hỏi có sẵn trên màn hình máy tính mà nhà trường chuẩn bị, có 50 học sinh tham gia… – Lam định nói tiếp thì Băng chặn họng
– 50 á ?
– Im – Lam hất giọng rồi đọc tiếp tờ giấy
– Nếu trả lời sai 4/5 câu là bị loại luôn, 15/20 là được vào vòng tiếp.Vòng hai là thi nấu ăn, các thí sinh được lọt vào vòng trong thì phải nấu một món ăn mà mình biết
– Thi học hành lại còn lôi cả nấu ăn làm chi – Băng nhăn nhó vì nấu ăn là sở đoảng kiêm sở ghét của nó
– Để tránh tình trạng học tăng ca giờ nghỉ trưa ăn tại trường luôn nên phải có mục nấu ăn – Lam giải thích, mấy tên ngồi bên cạnh gật gù theo nhưng Băng còn thắc mắc
– Căng-tin để làm gì? sao không xuống căng-tin mà ăn
– Cái này mày lên hỏi nhà trường , ô kê – Lam cười và đọc tiếp
– Vòng 3, tức vòng cuối đấy, vòng chung kết thì phải, vòng này quan trọng này, hình như….- Lam vòng vò tam quốc lên bị Băng chặn họng
– Nói luôn đi khổ quá cứ vòng vo nhiều .
– À đây. Vòng này chỉ còn 3 thí sinh , ban giám khảo ( tức mấy thầy cô ở trường ) đưa ra câu hỏi với tất cả chủ đề trên thế giới ai trả lời được nhiều nhất thì thắng, người thắng thì tất nhiên được chọn vào hội quản lý học sinh, mà câu hỏi của ban giám khảo rất khó , mấy năm trước thí sinh trả lời được 2/10 câu là xuất sắc nhất rồi
Nghe đến đây, Băng lặc ngan muốn chết, lần này nó quyết định giật giải rút mới được
– Tên chết dẫm kia – Băng liếc xéo Phong, một dòng điện chạy qua người nếu không kịp ngắt lại thì đôi mắt ấy có thể gây ra án mạng. Phong cười đểu giọng nửa thật nửa đùa
– Cô mà không dành giải nhất thì chết với tôi
– Việc gì cần giải nhất chứ – Băng kênh mặt lên, nếu nó được giải nhất thì được đứng ngang hàng với Phong rồi, tiếng loa thông báo của nhà trường vang lên ngăn chặn chiến tranh bùm nổ của Phong và Băng