Mảnh ghép 68 : Điều tra
Sau vụ đua xe ấy, Băng vẫn đến trường bình thường vì chỉ có nó mới biết nhân vật bí ẩn và nguy hiểm ấy chính là mình, học sinh trong trường vẫn chỉ coi nó là một con gái nhà quê như một nàng lọ lem trong trường, biết nó vô tư và rất ngông cuồng
Nhưng đặc điểm giống nhau nhất giữa Băng lạnh lùng và Băng vô tư là một tính cách không sợ ai vì đơn giản nó nghĩ, cùng là người nếu chết cũng chỉ chết một lần đó chỉ quyết định sớm hay muộn
Bốn hoàng tử đến trường trong sự mong mỏi chờ đợi của girl trong trường suốt đêm hôm qua và rạng sáng hôm nay nếu chưa tính đến tỉ lệ cao khi thức trắng đêm vì nhớ mấy vị.
Hôm nay bốn hoàng tử lạnh lùng hơn bao giờ hết, Phong thì lạnh lùng sẵn rồi nên không ai có gì để nghĩ ngợi, Ken cũng có chút lạnh lùng nên cũng như Phong vậy nhưng riêng Khánh và Hiểu Vĩ lại khác, hai anh chàng rất ư là lạnh lùng
Vì lý do gì đây…
Không được thấy nụ cười của Khánh và Hiểu Vĩ hôm nay là một sự buồn tẻ nặng nề đối với girl
Không phải vấn đề về tình cảm sống của con người , lý do chính là về vấn đề công việc
Theo lời của bốn hoàng tử nói với nhau cho thấy, Khánh và Ken lại sắp phải qua Mĩ để giải quyết một số vấn đề trong tập đoàn AAJ bên đó. Một tập đoàn lớn mạnh thường xuyên đánh đuổi và đè bẹp mọi tập đoàn to nhỏ khác.
Bốn người không ai muốn nói ra
Tất nhiên Khánh và Ken không muốn rời xa nơi này và đặc biệt là Ken không muốn rời xa vì trái tim Ken đã trót im sâu hình ảnh của một người con nơi này rồi
Vì cha mẹ Khánh và cha mẹ Ken là bạn bè thân với nhau lên Khánh cũng được coi là con của cha mẹ Ken và ngược lại nên vấn đề gì liên quan đến một trong hai là cả hai phải sang Mĩ giải quyết cùng gia đình ngay
Khánh cũng chẳng muốn sang Mĩ làm gì mặc dù biết Diệp Hân đang bên đó, muốn gặp người yêu lắm nhưng đất nước Mĩ rộng lớn bao la biết Diệp Hân ở đâu mà tìm
Nếu nói việc này cho Băng liệu nó có buồn không, nhưng chắc có lẽ Băng sẽ không buồn cho lắm bởi vì thời gian nó ở bên Mĩ xa nơi này xa Ken và Khánh cũng khá lâu lên nó có thể chịu đựng được, còn công việc, kế hoạch trả thù và nhiệm vụ sát thủ trong bang nữa, Băng sẽ không còn hơi đâu để gánh vác những suy nghĩ mệt nhọc này
– Nói cho Lam và Băng biết để hai người họ chuẩn bị sẵn tinh thần, lần này hai chúng mày sang đó biết bao giờ về lại đây – Hiểu Vĩ nói tẻ nhạt xen chút buồn bã, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía cuối lớp nơi Băng và Lam đang nô đùa
– Để hôm nào định ngày bay rồi hãng tính, giờ cứ vui vẻ đi – Ken vỗ vai thằng bạn
– Quyết đinh vậy hả, ok vậy – Hiểu Vĩ nói nhỏ
Rồi mấy thằng nhìn nhau lắc đầu cười nhẹ, tiếc cho girl đợi chờ cả buổi học mà không bắt được nụ cười này
– À mà mày điều tra được cô gái đó là ai chưa? – Ken nhìn Phong, Khánh và Hiểu Vĩ nghe Ken và Phong kể qua về người con gái và cuộc đua xe đó nên cũng hiểu rõ vấn đề trong nháy mắt
– Tao nói gì với mày chưa? – Phong lạnh lùng buông
Phong là thế thường trả lời những câu nghe thì thấy không liên quan gì đến nhau nhưng lại là một câu trả lời đúng đắn nhất mọi trường hợp
Hiểu được những câu trả lời kì quặc của Phong, cả 3 đều lắc đầu ngán ngẩm và Ken là người duy nhất muốn tút dép cho Phong nếm thử hương vị vì cậu luôn đá đểu hoặc hỏi xoáy lại Ken
– Điều tra sẽ không bao giờ chấm dứt nếu chưa biết một chút ít gì về cô ta – Phong nói tiếp rồi bước về chỗ thả lỏng người xuống bàn, đôi mắt khép hờ..
Đôi mắt định nhắm chặt và im trong giấc ngủ thì chiếc điện thoại trong túi quần Phong rung lên mạnh
Phong bắt máy theo phản xạ nhưng không nói gì, đợi người gọi nói trước
– Thưa cậu Phong, tụi tôi có điều tra được một chút ít về cô gái che mặt nạ đó là cô gái đó là con của Hạ Chiến Phúc – một trong những ông trùm nổi tiếng trong giang hồ độ tuổi trung niên và cũng là nhà kinh doanh giỏi như cha của cậu vậy. Xin hết ạ.
Tên đó nói xong, Phong không ừ hoặc nói thêm một tiếng gì, tắt máy luôn, cậu không hề suy nghĩ một điều gì nữa.
Vài tiếng tút tút đầu giây bên kia, thám tử do Phong thuê để điều tra cũng tắt máy và ghi chép một số dữ liệu gì đó, là thám tử không phải người của trong giang hồ bang của Phong nhưng cũng cần một tinh thần mạo hiểm mới có thể điều tra được những nhân vật nguy hiểm như cô gái che mặt nạ đó vậy
Sau khi phổ biến lại một ít vấn đề cho 3 tên kia biết, Phong lại bắt đầu khép mắt mặc kệ mấy tên kia làu bàu bên tai
Chỉ có riêng Kỷ Lam thẫn thờ không hiểu mấy tên đó đang bàn bạc vấn đề gì với nhau
Cô chỉ nghĩ đó là việc trong giang hồ của họ lên không xem vào là cách duy nhất và chính xác nhất
Trong cái khép hờ mắt đó, bỗng nhiên Phong như nhận ra một điều gì đó đứng phắt dậy đập tay xuống bàn và nói duy nhất một từ
– HẠ…
Thấy chàng hotboy lạnh lùng hành động như vậy cũng là một thứ hay dành cho tất cả học sinh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về hướng Phong nhìn cậu như một sinh vật lạ nếu như Phong không trừng mắt ra ám hiệu tất cả phải dời mắt khỏi cậu ngay lập tức nếu còn muốn sống
Với hành động bất ngờ đó của Phong cũng khiến 3 tên kia rất chi là ngạc nhiên
– Sao vậy? – Ken kéo đuôi áo của Phong
– Sao gì? – Phong hững hờ nhìn thẳng bạn, Ken lại bắt đầu muốn nổ mắt rồi. Ken trừng mắt nhìn Phong đáng sợ thay cho lời nói tiếp theo
Uyên Nhi cũng khá ngạc nhiên vì Phong, suýt rơi tim xuống đất khi Phong đập mạnh bàn có khả năng bàn sẽ phải vào nhà tang
Uyên Nhi không nói gì vì cô hiểu rõ hơn ai hết, một khi Phong làm việc gì mà thái quá trước mặt rất nhiều người mà đặc biệt là học sinh trường này thì Phong sẽ rất độc đoán và nguy hiểm
Phong nhìn về phía Băng ngồi ngủ, ánh mắt tía lên một điều gì đó không đơn giản chỉ có màu mắt xám tro chĩa thẳng vào khuôn mặt Băng mà hơn hết có một điều nghi ngờ của Phong dành tặng Băng..
” Ông ta họ Hạ, cô ta cũng họ Hạ…chả lẽ…” – Phong đứng dậy và bước ra ngoài đúng tầm giáo viên đi vào, nhưng đến cả cấp trên của giáo viên cũng không ngăn được bước chân của Phong lúc này
( Phong : Alo t/giả // t/g : Chi // Phong : Có chuyện muốn hỏi? Vy Băng cô ta.. * chưa nói xong * // T/giả * đoán được vấn đề * Phong ngủ chưa? // Phong : Ờ kì nhỉ. tất nhiên chưa rồi // t/g : Ồ. Chưa ngủ sao mơ // Phong : Á con này..// T/g : ò è..cúp máy )
Phong sẽ chính thức điều tra người con gái ấy thực sự là ai, sao phải giấu tên, giấu mặt trong giang hồ như vậy