Mảnh ghép 82 : 4s trở về
Về chuyện Băng bỏ thi tất cả đều biết và cũng đã thôi không rò xét Băng từng chi tiết như nguyên nhân diễn biến kết quả nữa
Chuyện gì đến thì sẽ đến. Kết thúc năm học rồi Băng không còn được hưởng thụ những ánh mắt giết người của nữ sinh trong trường nữa thay vào đó Băng sẽ được hưởng thụ một trận bão lớn từ Thiên Thiên
Sau bốn ngày thi không thấy Uyên Nhi đâu. Băng cảm thấy là lạ. Uyên Nhi luôn đi sát bên Phong mà giờ lại không thấy. Cô ta có chuyện gì chăng?
Uyên Nhi vì Phong mà cãi lại mẹ cô lên đã bị mẹ cô giam lỏng ở nhà không cho ra ngoài trong 1 tuần.Chắc cô nàng sẽ buồn lắm đây.
– Tiểu thư. Đây là bữa tối của cô. – Người làm của nhà Nhi bê khay thức ăn lên phòng Uyên Nhi.
Cô tức giận hất đổ khay thức ăn. Ngày nào cũng vậy.
– Tôi cần à, điều tôi cần là ra ngoài kia, các người cho được không – Uyên Nhi gầm lên
– Tiểu thư. Đây là lệnh của bà chủ, chúng tôi sao có thể
– Không thể thì biến ra ngoài kia không cần các người bưng bê thức ăn lên đây cho tôi. Tôi có chân tay tự lấy được
– Dạ vâng. Xin phép tiểu thư chúng tôi xuống dưới
– Hừ…
Điện thoại và laptop thì bị thu. Máy tính cũng bị ngắt mạng. Ngày ngày chỉ có ti vi làm bạn. Một tuần này đối với Uyên Nhi không khác gì sống dưới địa ngục. Nhiều lần lôi chiêu tự tử ra nhưng cô cũng không dám làm. Mẹ cô dữ quá.
—–
Sân bay…quốc tế Nội Bài…
Hôm nay là ngày bộ ba và Diệp Hân trở lại Việt Nam yêu quý.Đã hoàn thành xong khoá học lớp 12 nên họ sẽ về nước sống hẳn.
Họ không báo việc này cho bất cứ ai biết ngoài gia đình. Cả Băng cũng không biết. Họ muốn tạo bất ngờ mới đây.
Bước xuống máy bay. Bốn người kéo vali ra ngoài
Khung cảnh Hà Nội vẫn đẹp như ngày nào.Vẻ đẹp có chút ngang tàn như một dân chơi chính hiệu
Diệp Hân đeo kính đen. Đeo tai nghe. Một chiếc balo kồng kềnh phía sau lưng. Bộ ba có vẻ đẹp trai hơn và chững trạc hơn hẳn.
Sau lần ấy. Băng đã hoàn toàn tháo bỏ mặt nạ ra. Chính thức đối diện với tất cả và tất cả những bang phái trong giang hồ đều biết đến gương mặt của cô. Một gương mặt ương bướng của tuổi học sinh
Chuyện này đã khiến Kỷ Lam hoàn toàn bị shock nặng. Ba tên kia cũng phải trố mắt ngạc nhiên. Duy nhất Phong là không có biểu hiện gì vì cậu biết rõ rồi mà
Tại biệt thự Devi…
Tiếng chuông điện thoại của Băng vang lên một hồi lâu. Số lạ…
Chần chừ mãi Băng mới bắt máy.
– Alo.
– Đến cầu treo trong công viên sau trường Hằng Thuyên gặp nhau được chứ ! Bạn sẽ đến mà. Đúng không ? hai giờ chiều nay nhé ! – Đầu giây bên kia là một giọng nữ rất quen nhưng hình như cô ta đã cố nói khác giọng. Không đợi câu trả lời của Băng người kia đã tắt máy chỉ còn vài tiếng tút tút
– Ai vậy? – Lam và Phong đồng thanh nhìn Băng
Giọng nói rất quen nhưng Băng cũng chẳng nhận ra được đó là ai.Một giọng nói đã lâu không nghe và giọng nói có chút biến đổi do cố tình không cho Băng nhận ra.
– Không biết. Cô ta hẹn gặp mặt ở công viên sau trường Hằng Thuyên. Hai giờ chiều nay.
– Có đi không? – Lam hỏi.
– Chưa biết – Băng thờ dài ngồi xuống sofa cạnh Ken.
Ken, Khánh và Vĩ đang đánh bài. Chỉ thiếu mỗi Phong là đủ bộ tứ.
– Nên đi – Phong nhấc ly rượu lên uống.
Kỷ Lam lo lắng cho Băng. Vì Băng đã là người của Mặt nạ quỷ rồi thì cũng là người của giang hồ. Giang hồ hiểm ác. Dù bang lớn mạnh thế nào cũng có kẻ thù. Lam chỉ lo người đó không tốt đẹp gì. Hẹn Băng ra chắc có âm mưu quỷ kế gì đó.
– Tao nghĩ không nên đi thì hơn. Nếu đi phải cho bọn tao đi cùng.
– Nếu mọi người muốn đi.
– Vậy nhé. Giờ ăn đã rồi đi. – Lam nhìn vào đồng hồ đeo tay -Sắp 2h rồi còn gì
– Ừ – Băng ừ hử và gật đầu.
Ba ông tướng kia vẫn đánh bài, thi thoảng tiếng cười của Khánh và Vĩ làm náo loạn căn phòng lạnh lẽo.
Đi đâu cũng có thể không đi nhưng đi cùng Băng thì tất cả không bao giờ từ chối. Hiểu Vĩ thì nơi nào có Lam là nơi đó có cậu. Hai người quấn quýt lấy nhau không dời. Tình yêu họ thật hạnh phúc…
( Hiểu Vĩ : Nhìn gì? Gato không? * hỏi t.giả * // T/giả : Chưa tỉnh giấc thì nên nằm trong phòng chứ đứng ra ngoài hóng gió..// Hiểu Vĩ : Á…??// =))