Mảnh ghép 97 :Buổi tối tại suối Lenciy
Sau những buổi tối đau đầu với những sự kiện diễn ra ở trong bar K-B và thế giới bóng đêm. Hôm nay Băng được thả lỏng người trong giấc ngủ…phải nói là yên bình.
…
9h p.m
Tiếng chuông điện thoại rè rè rung bên cạnh khiến Băng phải thức tỉnh.
– Tôi Uyên Nhi. Tôi có chuyện muốn nói với cô. Cô ra suối Lenciy đi. Yên tâm tôi sẽ không làm hại cô đâu
Băng không nói gì cúp máy luôn. Cô sẵn sàng đi gặp mặt Uyên Nhi
…
Ngoài trời. Gió se se lạnh. Con đường tấp nập người qua lại và người dảo bộ.
Suối Lenciy vào buổi tối rất ít người qua lại. Cách con suối này không xa là một cánh đồng bông lau bỏ hoang rất đáng sợ…
– Cô hẹn tôi có chuyện gì ? Nếu về chuyện đó tôi không chấp nhận đâu. Cô lên từ bỏ sớm đi – Băng nói làm Uyên Nhi quay người lại.
– Cô biết anh Phong quan trọng với tôi như thế nào rồi mà…
– Thế cậu ta cũng quan trọng với tôi – Băng hét lên
Băng không muốn nói gì thêm về vấn đề này lên cô bỏ đi. Bất ngờ Uyên Nhi kéo tay cô lại và * Bốp *
– Tao nói rồi mà mày bỏ anh Phong đi…
Nhận được cái tát đau và rát ấy. Băng không chần chừ mà tát lại Uyên Nhi.
Uyên Nhi kéo Băng đến sát mép suối…..
Và……….
– Dừng tay……… – Phong chạy đến
– AAAAAAAAAA. Cứu emmmmmmmmmm !!!!!!!!!!!!!!
Ùm….
Uyên Nhi ngã xuống suối. Cô không ngừng ngoi lên và hụp xuống. Nước suối thì rất lạnh đặc biệt vào buổi tối nhưng Uyên Nhi mặc kệ miễn sao có được Phong.
Phong quan tâm đến Băng đang hoảng hốt trước tình huống đó. Phong nhảy xuống và kéo Nhi lên. May cô vẫn chưa ngất. Nhi thở yêu ớt khó nhọc. Nước trong cô họng sặc sụa ra ngoài…
– Lạnh quá anh Phong ơi. Huhu. Cảm ơn anh không thì em đã bị chết rồi… – Nhi oà lên khóc một cách giả tạo ôm Phong và liếc nhìn Băng. Băng đứng trân trân một lúc mới lên tiếng
– Cô có sao không ?
– Sao cô lại đẩy em ấy xuống suối. Cô có biết Nhi sợ nước không hả?
– Tôi đẩy á…. – Băng chưa nói dứt câu thì Nhi lên tiếng
– Anh Phong đừng trách Băng. Là em vô ý ngã…
– Vô ý cái gì chứ hả.? Là anh thấy cô ta đẩy em mà. – Phong tức giận mắng Nhi rồi nhìn Băng – Tôi không đến kịp chắc mai có thông báo người nhà đến nhận xác rồi nhỉ?
– Không phải tôi đẩy. Sao cậu cứ không tin tôi hết lần này đến lần khác vậy. Cậu có…
Không để Băng giải thích. Uyên Nhi vội kéo mạnh Phong và hét lên
– Anh Phong…chạy thôi cô ta cài bom ở đây đấy !
Nghe xong mặt Phong tối sầm lại và đi theo Uyên Nhi
– Cô ác với em tôi vậy đấy ! – Phong bỏ lại một câu lạnh nhạt rồi leo lên xe đưa Uyên Nhi về
Không biết vì sao Phong nói ra câu như vậy nhưng thực chất Phong không hề có ý nghĩ đó. Nhi chỉ có thể là không khí xung quanh cậu mà thôi nhưng nể tình cha mẹ cô đã từng cứu sống cậu nên cậu mới bênh vực Nhi. Nếu Nhi tự ngã thì cậu sẽ không trách Băng làm gì nhưng cậu lại nhìn thấy Băng đẩy Nhi xuống mặc cho cô vùng vẫy mà Băng vẫn đứng trên bờ nhìn… Điều này khá tồi tệ trong mắt một người như Phong. Băng có thể máu lạnh và làm sát thủ trong thế giới bóng đêm. Đúng ! Phong sẽ không can thiệp và trách cứ. Nhưng làm sát thủ với cô em họ của cậu…cậu sẽ can thiệp.
– Rồi. Tôi biêt rồi.. Giờ thì tôi sẽ cho hai người bình yên. Tôi sẽ không làm phiền hai người đâu. Tôi đi !
Băng nói buồn rồi lẳng lặng bước đi. Gương mặt lạnh lùng chứa chan bao niềm tủi thân và đau thương nhưng không có một giọt nước mắt nào lăn xuống…
Băng vừa bước được vài bước thì tiếng nổ lớn vang lên làm nền đất như rung chuyển…
Băng không kịp phản ứng mà ngã xuống..chân bị chật khớp và đầu đập mạnh xuống đất. Rất may là quả bom nổ ở xa lên cô không bị sao cả…
Nghe thấy tiếng nổ. Phong nghĩ Băng vẫn còn ở đó. ” không biết cô ta có sao không? ” – Suy nghĩ của Phong dứt lập tức cậu thắng lại xe và quay đầu lại…
Đọc được ý nghĩ trong đầu Phong. Uyên Nhi liền giục
– Về anh ơi. Em lạnh quá. Cô ta cài quả bom đấy thì cô ta sẽ tự trốn khỏi đó lúc bom nổ. Anh không cần quan tâm
Phong lạnh lùng nhìn Uyên Nhi rồi cho xe chạy tiếp
___________
– Mày giết chết tụi tao đi con khốn… – Một gã đàn ông hình như là tên cầm đầu của một đám nào đó hét lên. Mặt gã đó đã be bét máu.
– Kẻ thù là phải giết. Hắc Giáo phải giết – Giọng nữ lạnh lùng bao trùm cả bóng tối. Bóng tối se lạnh vang lên những âm thanh gào thét điên cuồng. Màn đêm bao phủ một ánh mắt đáng sợ
Mùi máu và mùi nguy hiểm nồng nặc. Những tiếng thở hổn hển và tiếng rên đau đớn không cho phép không gian được yên tĩnh một giây.
Băng lạnh lùng buông thả một con dao xuống đất. Không nói thêm lời nào nữa và bước lên xe đã mở sẵn cửa. Tất nhiên đàn em của Băng sẽ xử lý gọn tụi này.
Đêm nay. Băng lại lao vào thế giới bóng đêm một cách điên cuồng dù cho đôi chân vẫn đang đau vì chật khớp. Sẽ tự đi tiêu diệt hết các nhánh bang nhỏ kẻ thù với mặt nạ quỷ…
Vũ trường The darkness ( bóng tối )
Đây là quán bar có hoạt động lớn trên địa bàn nổi tiếng khắp toàn cầu. Là nơi rình rập nhiều mối nguy hiểm nhất và nơi này chỉ có những người dám sống chết liều mạng và có tên tuổi trong giang hồ mới dám lao thân vào
Quán bar chỉ hoạt động về đêm lên mới có cái tên như vậy.
Hầu như đêm nào trong quán bar này cũng xảy ra chém giết lẫn nhau.
Băng đẩy mạnh cửa và bước vào. Phía sau là vài chục thằng đàn em. Vì diện tích quán bar này khá to lên nhét thêm trăm người nữa vào cũng không vấn đề gì.
Xuất hiện trước mặt tất cả nhưng dân play máu mặt trong bar là một cô gái cực kì trẻ tuổi. Một chiếc kính đen giang hồ. Đôi bốt cao đến quá đầu gối nhưng không cao gót ( Băng không biết đi cao gót ). Quần đùi bò mài rách te tua. Áo phông đen hình mặt nạ trắng ở giữa. Khuyên tai đen to bản cũng hình mặt nạ nốt. Tay đeo bao tay đen bằng da bóng. Khoác một chiếc áo da đen đính đầy đinh ở phía sau lưng
Bất kì con mắt nào cũng phải dừng điểm nhìn tại Băng…
Vì từ trước đến nay. Chưa một cô gái nào không phải ” gái nhảy ” trong bar mà dám bước chân vào đây. Băng là cô gái duy nhất.
Cô không cần biết điều này có ngu xuẩn không nhưng đã là tiểu thư của mặt nạ quỷ thì biến thành quỷ cũng phải tiêu diệt hết kẻ thù cho bang. Trong giang hồ không tồn tại một từ ” tha” cho kẻ thù
Những cô gái nhảy trên sàn không được che đậy kín. Băng bất giác nhíu mày trong chốc lát rồi trở lại với gương mặt lạnh lùng không một chút biểu cảm.
Cô giao lưu với mấy tên mặt to trong đây một cách yên ổn nhất. Không hề xảy ra bất cứ manh động tay chân hay lời nói nào. Cô liếc nhìn trên sàn nhảy có đám người của Ma giáo. Đây cũng là kẻ thù của bang cô. Trước khi cô bị tiêu diệt cô sẽ tiêu diệt họ…
– Nhờ anh giúp đỡ – Băng nói lạnh tanh với một gã thanh niên xăm hơn nửa khuôn mặt đối diện mình.
– Được thôi.
Lại một cuộc chiến nữa xảy ra. Băng cũng tham gia..” nhiệt tình ” hơn hết. Được sự giúp đỡ của một bang khác Băng đã tiêu diệt được cả trùm của bang Ma giáo..
Cô cười mãn nguyện. Ánh mắt lạnh lùng nhìn xa xăm nghĩ ngợi.
Băng có ý định trả thù Thiên Thiên thành công là cô rút luôn khỏi giang hồ và thế giới bóng đêm nhưng bây giờ cô lại ham muốn bóng tối hơn ánh sáng…vừa rồi cô lạnh lùng hơn tất cả. Nó thật đáng sợ. Ánh mắt ấy như ngàn tảng băng rơi xuống…
Trong bar này. Có lẽ Băng là người lạnh rất nếu không có Phong…
Bây giờ chỉ có tình yêu mới sưởi ấm lại trái tim và lý trí vừa mới đóng băng lần nữa này..