CHAP 12: YUU VÀ RAY
Ray và Hinata cùng nhau tay trong tay bước vào phòng luyện tập. Yuu đã về đến đó từ trước rồi, đang ngồi trên ghế chăm chú đọc sách, không chút quan tâm khi Hinata và Ray trở lại. Green từ trong khu vực tập của mình chạy ra, nhìn Hinata cười nhẹ:
– Cậu… nghe nói cậu bị thương. Có… có sao không?
Hinata hơi bất ngờ nhưng cũng vui vẻ đáp:
– Cậu xem này, mình rất ổn. Mà… cậu là…?
Green khẽ “a” lên, phải rồi, Hinata đâu có biết Green là ai đâu chứ. Green gãi đầu nhìn Hinata:
– Um… mình… là Green. Vừa rồi… được xếp tập luyện chung với Ray.
Hinata cũng “à” lên, tươi cười:
– Bạn là Green. Tên cậu hay thật đấy, cũng rất hợp với cậu nữa. Mình… thực sự rất thích mái tóc của cậu.
Green cũng tươi cười, vẻ ngượng nghịu ban đầu dường như đang dần tan biến. Kai từ xa tiến lại nhìn Hinata:
– Em ổn rồi chứ?
Hinata gật đầu.
Kai đã yên tâm, liếc mắt sang nhìn Yuu một cái rồi lên tiếng, nói lớn cho tất cả học viên đang luyện tập cùng nghe:
– Nào… các em tập trung lại nào.
Cả lớp nghe lệnh của Kai, nhanh chóng tập trung. Yuu cũng lười biếng gấp sách lại, lạnh lùng bước đến gần Kai.
Cả lớp đều luyện tập vô cùng chăm chỉ, ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại, có vẻ đang rất mệt. Kai hiệu cho cả lớp cùng ngồi xuống rồi lên tiếng:
– Các em luyện tập rất chăm chỉ. Sau khi quan sát, thầy đã tiềm ra được những phù thủy xuất sắc.
Cả lớp ngơ ngác nhìn nhau rồi tất cả ánh nhìn đổ dồn về phía Yuu. Ai nấy đều tin chắc người xuất sắc mà giáo sư Kai nói không ai khác chính là Yuu bởi lẽ hoàng tử của bọn họ từ trước đến nay luôn dẫn đầu trong Witchard, rất tài năng.
Không để mất thêm thời gian, Kai lên tiếng:
– Thầy rất mừng vì năm nay có đến hai phù thủy xuất sắc vượt bậc.
Cả lớp bắt đầu ồn ào hẳn lên, đến tận hai người sao??? Là ai kia chứ???
Kai ra hiệu cho cả lớp trật tự rồi nói tiếp:
– Bây giờ thầy sẽ cho hai bạn xuất sắc nhất chiến đấu cũng nhau để các em cùng quan sát và học hỏi.
Rồi, Kai hướng mắt về phía lớp học, cười vui vẻ:
– Yuu, Ray, hai em không phiền chứ???
Cả lớp đồng loạt “ồ” lên khi biết Ray là người mà Kai nói còn Hinata chẳng lấy gì làm bất ngờ bởi lẽ anh trai cô tài giỏi thế nào, Hinata đã biết từ lâu lắm rồi. Hinata nhìn theo Ray, tươi cười:
– Anh à, cố lên nhé!!!
Ray nhìn Hinata, ánh mắt đầy vui vẻ. Green nhìn thấy cảnh này, trái tim không khỏi đau nhói, chỉ muốn rơi nước mắt nhưng cố gắng kiềm lại, xem như không có gì xảy ra cả.
Ở phía dưới càng thêm xôn xao, không ngờ một học viên mới, khuôn mặt đã vô cùng hoàn mỹ, vẻ đẹp đã đầy mê hoặc rồi mà đến cả tài năng cũng vô cùng xuất chúng. Thật sự rất hoàn hảo, rất đáng ngưỡng mộ mà.
Kai tạo một vùng không gian bao quanh Ray và Yuu, cho họ một chiến trường riêng, không bị người ngoài ảnh hưởng rồi Kai lên tiếng:
– Bắt đầu.
Cả hai người lạnh lùng nhìn đối phương rồi dùng phép thuật tạo ra vũ khí cho mình. Cả hai đồng loạt dùng sức mạnh của gió. Ray nói, đủ cho Yuu nghe:
– Vừa rồi chắc chắn cậu đã làm Hinata bị thương, tôi sẽ không để yên cho cậu.
Yuu cười nhếch mép:
– Vậy sao??? Cậu nghĩ cậu sẽ làm gì được tôi sao???
Rồi, cả hai cứ thế lao vào nhau.
Ray chỉ có duy nhất một suy nghĩ là sẽ không để yên cho bất kì ai khiến em gái yêu quý của cậu – Hinata – bị thương. Còn Yuu, Yuu chỉ cảm thấy bản thân rất ghét Ray, lại còn lời nói của Ray khiến Yuu vô cùng khó chịu và bực bội. “Hinata bị thương thì cần gì cậu ta phải trả thù giùm kia chứ???” – Yuu nghĩ thầm, càng lúc càng bực bội. Yuu quyết định không bao giờ chịu thua Ray, nhất định phải khiến Ray thua cuộc.
Hai thanh kiếm chạm nhau liên hồi, tiếng gió rít lên nghe đến nhói tai. Cả hai cứ lao vào tấn công như muốn ăn tươi nước sống đối phương, Kai nhìn vào mà cũng thoáng nhíu mày, chỉ là luyện tập thôi, có cần phải chiến đấu đến vậy không???
Còn bên dưới, cả lớp đang tròn mắt nhìn cuộc chiến diễn ra, không ngừng trầm trồ, quả là một cuộc chiến có một không hai, vô cùng hiếm có. Hinata cũng dõi theo, vô cùng thích thú. Tuy không giỏi chiến đấu nhưng nhìn người khác chiến đấu, nhất là nhìn anh trai yêu quý của mình chiến đấu thì Hinata vô cùng có hứng thú và rất hưng phấn.
Những đòn tấn công và né tránh diễn ra vô cùng đẹp mắt. Không những vậy, tốc độ của cả Ray lẫn Yuu đều tăng lên khiến cả lớp tròn mắt kinh ngạc, không thể rơi mắt dù chỉ một giây.
Trận chiến diễn ra vô cùng quyết liệt. Yuu vô cùng ngạc nhiên, không ngờ Ray khá đến vậy, chẳng những bắt kịp tốc độ của cậu, lại còn chiến đấu vô cùng mạnh mẽ và dai sức. Trong khi đó, Ray vô cùng thích thú với trận chiến này.
Nhưng mà… Ray đã mất kiên nhẫn rồi.
Khẽ cười nhếch mép, Ray vừa chiến đấu vừa thì thầm vào tai Yuu:
– Tôi hết kiên nhẫn rồi, kết thúc thôi nhỉ.
Yuu sắc mặt sa sầm: “Thật là một tên kiêu ngạo, tên Ray đó nghĩ mình là ai mà dám nói như vậy, tên đó nghĩ hắn có thể thắng được mình sao??? Nằm mơ đi, tên khốn kiếp!” Yuu nghĩ thầm, tay siết chặt kiếm hơn, cười nhếch mép đáp lại:
– Tôi cũng chán rồi. Tôi nhất định sẽ cho cậu thất bại thảm hại.
Ray nhún vai. Cả hai đều đồng loạt thu kiếm lại, lùi về phía sau. Kai nhìn cả hai, nhíu mày nghĩ thầm: “Tụi nó chán rồi sao??? Thật là… mất kiên nhẫn như nhau vậy.”
Phía dưới, Hinata vừa chống cằm vừa mỉm cười thích thú:
– Sắp kết thúc rồi.
Green ngồi cạnh Hinata, rời mắt khỏi cuộc chiến, ngơ ngác hỏi:
– Kết thúc?
Hinata quay sang Green, mỉm cười tinh nghịch:
– Phải, Green nghĩ ai sẽ thắng??? Mình chắn chắn đó là anh Ray.
Hinata ngơ ngác nhìn nụ cười của Hinata. Quả thật… rất đẹp, rất tinh khiết, thảo nào Ray lại…
– Green, cậu nghĩ sao???
Hinata hỏi lại, đưa Green trở về thực tại. Green ngần ngại nhìn Ray và Yuu sau đó nhìn Hinata, đáp:
– Có lẽ… là Yuu… Trước giờ… Yuu… chưa từng thua ai nên…
Hinata nghe vậy gật gù rồi lại tươi cười:
– Vậy thì hôm nay cậu ta phải nếm mùi thất bại rồi.
Green nhìn Hinata đầy khó hiểu:
– Cậu… tin tưởng Ray… đến vậy sao?
Hinata gật đầu:
– Dĩ nhiên. Nhưng đây không phải là tin tưởng hay không mà là thực lực của anh Ray… không xem thường được đâu.
Green thấy buồn buồn. Hinata… hiểu Ray nhiều đến vậy sao? Green thấy mình dường như chẳng có cơ hội nào nữa rồi, Ray và Hinata quá đẹp đôi, họ lại còn… lúc nào cũng ở cạnh nhau, lúc nào cũng thân mật. Hinata không nhận ra suy nghĩ này của Green mà lên tiếng vô cùng thích thú:
– Mình cá cược đi. Nếu anh Ray thắng, Green sẽ đãi tớ ăn trưa, ngược lại, tớ sẽ đại Green, được chứ?
Green cười nhẹ, gật đầu. Rồi, cả hai tiếp tục dõi mắt theo dõi trận chiến.
Và… cả hai người – Yuu và Ray – đều sẵn sàng để kết thúc trận chiến.
Siết chặt thanh kiếm trên tay, Yuu lao nhanh về phía Ray. Ray vẫn đứng yên tại chỗ, tay siết chặt thanh kiếm, miệng lẩm nhẩm gì đó… hình như là… thần chú. Kai nhìn Ray, cố đoán Ray đang đọc thần chú gì những thật sự không thể nào biết được.
Yuu đã tấn công đến nơi, thanh kiếm gió được tăng cường sức mạnh, đạt đến mức mạnh nhất, chém về phía Ray không chút nương tay. Ray khẽ nhếch mép cười rồi… vụt… Ray biến mất.
Thanh kiếm của Yuu chém thẳng xuống mặt đất, khiến nền nhà nứt đôi ra, tường cũng rạn nứt. Quả thật… sức mạnh rất kinh khủng. Cả lớp đều xuýt xoa, nguy hiểm thật.
Yuu nhíu mày, tên Ray kia… rốt cuỗ biến đi đâu rồi.
Ngay lập tức, Yuu xoay người, đưa kiếm lên chắn trên đỉnh đầu. Cả lớp nhất thời im bặt. Chẳng biết từ đâu, từ lúc nào mà Ray đã ở ngay trên đỉnh đầu Yuu, vung kiếm xuống tấn công Yuu. Ray tăng cường sức mạnh, Yuu vẫn tiếp tục chống đỡ. Yuu lúc này gần như đã quỳ xuống nền đất vì áp lực và sức mạnh từ thanh kiếm của Ray. Yuu dồn sức lực, hất tung thanh kiếm của Ray ra.
Ray thản nhiên bật ra sau, nhẹ nhàng tiếp xuống nền đất. Lúc này… Yuu đã bắt đầu cảm thấy hơi thở của mình khó khăn hơn. Trong khi đó, Yuu vô cùng bình thản, tựa như không.
Không chần chừ thêm, Ray lao đến phía Yuu. Theo mỗi bước Ray đến gần Yuu, thanh kiếm của Ray bắt đầu chuyển hóa. Thanh kiếm gió lúc này dần dần len lỏi, pha lẫn thêm một luồng sức mạnh mới, sức mạnh bóng tối.
Bóng tối và gió, hai sức mạnh đang xen vào nhau, mạnh mẽ hơn bao giờ hết khiến cả lớp lẫn Kai, Yuu đều kinh ngạc, ngoại trừ Hinata vẫn bình thản như không.
Là lúc này.
Yuu đưa kiếm ra chuẩn bị đỡ lưỡi kiếm sắp sửa tân công đến mình của Ray. Mắt Yuu đột nhiên mở to đầy kinh ngạc, lại… biến mất rồi.
Yuu còn chưa kịp có thêm phản ứng gì thì ngay cổ đã cảm nhận có luồng khí lạnh lẽo, đầy nguy hiểm. Cả lớp im bặt, Kai ngạc nhiên không thốt nên lời.
Hinata vui vẻ đứng bật dậy, hét lên:
– Anh Ray thắng rồi!!!
Đúng vậy, cuộc chiến đã đến hồi kết và người chiến thắng không ai khác chính là… Ray.
Ray từ từ hạ kiếm xuống, nhún vai:
– Tôi thắng.
Rồi, Ray bình thản thu hồi thanh kiếm phép thuật của mình, trở về chỗ, nét mặt lại lạnh lẽo, vô cảm như thường.
Còn Yuu, Yuu đứng lặng tại chỗ, sững sờ. Cậu… đã thua sao??? Hoàn toàn thua cuộc rồi sao???
Yuu lặng lẽ thu lại thanh kiếm, ánh mắt thất thần nhìn Ray. Cậu ta… thực sự rất mạnh.
Vừa rồi, Ray di chuyển với tốc độ rất đáng kinh ngạc, Yuu chưa kịp phản ứng thì Ray đã từ đâu xuất hiện ngay phía sau lưng, kề kiếm vào cổ Yuu. Nếu vừa rồi là chiến đấu thực, Yuu thực sự là kẻ thù của Ray thì chắc chắn, Yuu đã mất mạng rồi. Yuu nhíu mày nhìn về phía Ray, nghĩ thầm: “Rốt cuộc cậu là ai hả Ray??? Tại sao… cậu lại mạnh như vậy??? Phép thuật của cậu… sao có thể… được như vậy?”
Cả lớp vẫn còn trong trạng thái sững sờ.
Hinata vui mừng, nhảy nhót tung tăng tại chỗ rồi vòng hai tay ra sau, nghiêng người nhìn Green:
– Tớ… thắng nhé. Trưa này, nhờ Green vậy???
Green vẫn vô cùng bàng hoàng, không thốt nên lời.
Lúc này, Ray đến cạnh Hinata, giọng không cảm xúc:
– Chúng ta đi thôi, vậy là xong rồi.
Hinata gật đầu rồi khoác tay Ray, nhảy chân sáo bước ra khỏi lớp.
Kai đã hoàn hồn, lên tiếng:
– Các em… có thể nghỉ rồi.
Rồi, Kai vội vã chạy ra ngoài, đứng chặn trước Ray và Hinata, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc:
– Ray, tôi muốn nói chuyện với em một lúc.
Hinata nhìn Kai rồi nhanh chóng hiểu vấn đề, bỏ tay khỏi cánh tay của Ray, mỉm cười bước đi:
– Em đi trước nhé, anh nói chuyện với giáo sư rồi mình cùng đi ăn. Em đói lắm rồi đấy!!!
Ray nở nụ cười nhẹ như có như không nhìn Hinata, gật đầu. Rồi, Ray theo chân Kai đến một căn phòng vắng vẻ gần đó. Kai nhìn thằng vào Ray, cất tiếng hỏi:
– Em… rốt cuộc là ai??? Những phép thuật mà em dùng… là do ai dạy???
Ray điềm tĩnh như thường, đáp:
– Chẳng phải trong bản lí lịch nhập học của em đã có đầy đủ rồi hay sao? Còn người dạy phép thuật cho em, thầy cứ yên tâm… không phải người xấu đâu.
Nói rồi, Ray bước đi. Kai nắm lấy cánh tay Ray, đôi mắt Kai xoáy sâu vào đôi mắt tím lạnh lẽo:
– Tôi… từ đầu đã thấy rất lạ. Tại sao em… lại có đôi mắt tím, lại còn… mái tóc cũng màu tím???
Ray nhẹ nhàng gạt tay Kai ra khỏi cánh tay mình:
– Giáo sư có thể tự điều tra, còn em… không muốn trả lời.
Rồi, Ray bỏ tay vào túi, lạnh lùng bước ra ngoài. Thật sự, Ray chẳng muốn để Hinata một mình chút nào cả. Để Hinata một mình, Ray chẳng thấy an tâm chút nào.
==========================ENDCHAP12========================