CHAP 22: LỜI MỜI DỰ TIỆC
Hôm nay, Yuu đến lớp muộn hơn bình thường.
Bước vào lớp học, Ray và Hinata đều đã ổn định ngồi vào vị trí của mình. Yuu lơ đễnh đưa ánh mắt nhìn hai người rồi tiến về chỗ ngồi. Đứng trước mặt Ray, Yuu tỏ vẻ chán ngán, một tay cho vào túi quần, tay kia cầm một tấm thiệp hướng về phía Ray, giọng lạnh lùng:
– Của cậu.
Ray lúc này mới chú ý đến Yuu. Liếc nhìn tấm thiệp đẹp đẽ, sang trọng, mang đậm phong thái hoàng gia trên tay Yuu, Ray chầm chậm lên tiếng:
– Gì đây?
Yuu nhún vai, uể oải giải thích. Chẳng hiểu sao Yuu không thích nói chuyện với Ray một tí nào cả:
– Thiệp mời dự tiệc của hoàng gia vào cuối tuần này.
Ray hoàn toàn vô tâm, chỉ lãnh đạm hỏi:
– Thì sao?
Yuu thở dài, giải thích rõ ràng cho Ray:
– Cha mẹ tôi tổ chức tiệc vào ngày hôm đó. Chẳng hiểu sao họ bắt buộc tôi phải mời cậu đến tham dự cho bằng được nên tôi đành phải đưa cậu thôi.
Ray mở miệng, toang nói gì đó thì Yuu đã hiểu ý chen vào trước:
– Cậu nhất định phải tham dự, nếu không tôi sẽ không yên với cha mẹ tôi đâu. Vả lại, dù gì họ cũng là người đứng đầu vương quốc phép thuật, đích thân họ muốn cậu đến mà cậu từ chối sẽ không hay tí nào cả.
Ray cũng hiểu những điều này, đến nước này thì không thể từ chối được nữa rồi. Nghĩ vậy, Ray nhàn nhạt lên tiếng:
– Tôi không muốn đi một mình.
Yuu đã hiểu Ray muốn ám chỉ điều gì. Yuu nhíu mày, chẳng hiểu sao điều này lại làm cậu khó chịu đến vậy. Hít thở sâu lấy lại dáng vẻ bình tĩnh, lạnh lùng, Yuu đáp lời Ray:
– Cậu có thể mời ai đi cùng cũng được, chỉ cần cậu đến bữa tiệc là được rồi. Giờ thì cầm lấy được chưa?
Ray chậm rãi cầm lấy tấm thiệp trên tay Yuu. Vậy là đã xong, Yuu thong thả ngồi xuống bàn, chuẩn bị vào học. Trong lòng Yuu dâng trào biết bao câu hỏi. Cậu thực sự rất thắc mắc, trước giờ cha mẹ cậu có bao giờ bắt cậu đích thân mời ai đến dự tiệc cho bằng được đâu, vả lại Ray chỉ là một học sinh mới, vô cùng bình thường, tại sao lại được cha mẹ cậu quan tâm đến vậy??? Yuu thực sự rất khó hiểu.
Ray đã cất tấm thiệp mời vào trong cặp sách, lúc này Hinata mới ghé sát vào tai anh trai mình, tò mò hỏi:
– Anh à… vậy là sao?
Ray nhún vai, đáp lời em gái:
– Anh cũng không biết nhưng… có lẽ họ đã biết gì đó rồi.
Nét mặt Hinata thoán tia lo lắng, Ray lên tiếng trấn an em gái:
– Không sao đâu. Dù có thế nào thì cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều, không cần phải lo lắng. Chuyện gì nên đến thì sẽ đến thôi.
Hinata gật đầu, anh trai cô nói phải, chẳng có gì phải lo lắng, chuyện gì đến sẽ đến.
Thoáng chốc cũng đã đến cuối tuần.
Ray mặc một bộ vest đen từ đầu đến cuối, mái tóc tím vẫn như thường ngày, không trau chuốt gì thêm. Đối với bữa tiệc này, Ray cơ bản chẳng quan tâm, chỉ do sẽ nảy sinh nhiều vấn đề nếu không tham dự nên Ray mới chấp nhận đến đó mà thôi.
Còn về phần Hinata.
Hinata diện trên mình chiếc đầm cùng tông với trang phục anh trai – màu đen. Hinata hôm nay vô cùng xinh đẹp. Chiếc đầm viền voan đen, chiếc eo, ôm lấy cơ thể mảnh mai xinh đẹp. Đôi vai trắng ngần càng được tôn lên nhờ màu đen huyền bí. Phần váy xòe ra, dài qua gối khiến Hinata càng thêm đáng yêu. Mái tóc bạch kim hôm nay cũng được vấn lên gọn gàng.
Hinata tươi cười khoác tay anh trai mình, nháy mắt:
– Anh xem, chúng ta quả là một couple hoàn hảo.
Ray mỉm cười nhẹ với em gái rồi căn dặn:
– Có lẽ họ đã có nghi ngờ gì đó về thân phận của anh. Dù sao thì đến đó em cũng phải cẩn thận, không biết sẽ xảy ra những chuyện gì nhưng nhớ không được tùy tiện lên tiếng và… đề phòng bại lộ việc em không dùng được phép thuật, sẽ rất rắc rối và cũng nguy hiểm cho em đấy.
Hinata gật đầu:
– Vâng.
Rồi, Ray quay sang nhìn bé Pi, lên tiếng:
– Phiền cậu rồi, bé Pi.
Bé Pi hiểu ý, nhanh chóng bay ra ngoài, hóa thân thành một con rồng có cánh uy mãnh. Ray nắm tay Hinata, đỡ em gái lên lưng bé Pi rồi cũng nhanh chóng leo lên. Ôm lấy Hinata, Ray ra hiệu cho bé Pi bắt đầu xuất phát.
Bé Pi đập cánh, những luồng gió mạnh mẽ phát ra. Rồi, bé Pi phóng vút lên cao, vượt qua cả lớp kết giới của Witchard rồi phóng thẳng đến cung điện của vương quốc phép thuật, nơi tổ chức bữa tiệc.
Tận hưởng không khí bên ngoài, cảm nhận những làn gió mát lạnh thổi vào tóc, Hinata vô cùng thích thú, nụ cười cứ mãi hiện hữu trên môi. Ray vẫn giữ chặt lấy Hinata, dùng phép thuật giúp Hinata không bị lạnh. Nét mặt của Ray vẫn vô tâm, không chút thay đổi thế nhưng trong lòng Ray vẫn có chút lo lắng, không hiểu là lo lắng vì điều gì.
Phía xa xa, sau những rặng cây, sừng sững một cung điện rộng lớn, nguy nga. Hinata thích thú ngắm nhìn rồi reo vang:
– Anh Ray, cung điện kia sao??? Quả thực là rất đẹp, rất rất đẹp.
Ray cũng đưa ánh mắt nhìn theo hướng Hinata chỉ. Quả không sai, cung điện của vương quốc phép thuật rất nguy nga, rất tráng lệ và cũng rất rực rỡ. Ray đáp lời Hinata:
– Quả là rất đẹp.
Bé Pi từ từ đáp xuống tại một khoảng đất trông vắng vẻ không một bóng người rồi hóa lại thành hình dạng chú dơi tím nhỏ bé. Hinata ôm bé Pi, vuốt ve bộ lông mềm mại rồi mới tươi cười khoác tay anh trai cùng tiến vào bên trong cung điện.
Khoác tay Ray cùng bước đi, Hinata chợt có cảm giác hồi hộp lạ thường. Cũng phải thôi, đây là lần đầu tiên Hinata được tham dự một buổi tiệc lớn và hoàng tráng như vậy, hồi hộp cũng là lẽ đương nhiên.
Ray hiểu được suy nghĩ của em gái mình, dịu dàng lên tiếng:
– Có anh ở đây với em, chẳng có gì phải hồi hộp cả.
Hinata nhìn anh trai bằng ánh mắt trìu mến, vui vẻ gật đầu.
Cả hai đã bước đến cổng cung điện.
Khắp cung điện nô nức biết bao người, ai nấy đều vận trên mình những bộ trang phục đẹp nhất, sang trọng nhất. Những người đến cung điện hôm nay đều mang phong thái vương giả, quý tộc, đủ để thấy họ đều là những người có quyền lực trong thế giới phép thuật này.
Cả hai bị chặn ở trước cổng cung điện. Một người mặc bộ vest lịch sự cuối chào họ rồi lên tiếng:
– Có thể cho chúng tôi xem thiệp mời của hai vị?
Ray không đáp lời, lẳng lặng lấy trong túi ra tấm thiệp đưa cho người đàn ông trước mặt. Xem xét tấm thiệp mời, kiểm tra danh sách khách tham dự. Hoàn toàn chính xác. Người đàn ông gật đầu. Phía sau, binh lính tự động đứng tách ra hai bên nhường đường cho Ray và Hinata.
Hinata vẫn khoác tay anh trai, cả hai thong thả bước vào. Tuy từ bé đến lớn đều sống tách biệt với thế giới bên ngoài nhưng phong thái quý tộc cao quý, tao nhã của cả hai không hề bị lu mờ.
Vừa tiến vào bên trong, Hinata vừa quan sát xung quanh.
Rất đông người qua lại trong cung điện, ai nấy đều mang vẻ mặt vui tươi, cười nói rôm rả với nhau.
Cung điện này cũng thực sự rất đẹp. Khắp lối đi đầy những cây xanh, tất cả đều được cắt tỉa rất gọn gàng, lại có những cây được tạo hình vô cùng đẹp mắt, vô cùng khéo léo và tỉ mỉ. Hai bên đường đi trông rất nhiều loại hoa, toàn những loài hoa cao quý, mang vẻ đẹp tao nhã. Thứ làm Hinata thích nhất chính là đài phun nước ở trước cung điện.
Tiếng nói của Ray đưa Hinata trở về với thực tại:
– Hinata, vào trong thôi.
Hinata mỉm cười gật đầu rồi cùng anh trai tiến vào bên trong cung điện.
Trước cửa cung điện, một hàng người được xếp sẵn ở đó, chào đón những quan khách tham dự. Khi Ray và Hinata đi ngang qua, tất cả đồng loạt cúi chào. Với Ray thì những chuyện này Ray chẳng them quan tâm nhưng Hinata thì lại khác, Hinata… thực sự thấy rất ngại.
Nhận ra sự có mặc của Ray và Hinata tại buổi tiệc, Green đang trò chuyện cùng một vài phu nhân ở bên trong nhanh chóng nói lời xin lỗi với họ rồi tiến nhanh đến chỗ Ra và Hinata:
– Hai người đến rồi sao?
Ray chỉ lạnh lùng gật đầu còn Hinata tươi cười đáp:
– Ừm. Trông cậu hôm nay xinh đẹp thật đấy Green.
Green thoáng đỏ mặt, ngượng nghịu mỉm cười.
Hôm nay Green mặt bộ đầm dài màu xanh nhẹ chấm đất. Chiếc đầm ôm lấy cơ thể, phần váy xẻ ra ở một bên càng làm tôn thêm sự mềm mại, uyển chuyển của Green. Mái tóc xanh uốn lọn, xõa dài ngang vai. Green thực sự trông rất xinh đẹp và nữ tính trong buổi tiệc này.
Green và Hinata nói chuyện rất hợp nhau, trò chuyện cùng nhau vô cùng vui vẻ. Cũng nhờ có Green mà Hinata cảm thấy thoải mái hơn nhiều so với lúc mới đến đây.
Từ trên ban công, Nyoko đang trò chuyện với một vài quan khách của buổi tiệc. Nhác trông thấy bóng dáng của Ray đang lạnh lùng ở phía dưới, Nyoko ngay lập tức tiến xuống dưới, kéo theo cả Haruko và Shizuna đang đứng cạnh đó đi cùng.
Nyoko hôm nay đúng chuẩn một nàng công chúa. Chiếc vương miện công chúa xinh xắn được cài trên đầu, mái tóc xanh dương thả dài hai bên, buộc nhẹ ở phía dưới. Nyoko mặc chiếc đầm xòe màu xanh dương dành cho công chúa, khí chất vương giả toát lên theo mỗi bước di chuyển của Nyoko.
Shizune diện trên người chiếc đầm màu hồng yêu thích của mình. Phần váy xòe ra, trông vô cùng lộng lẫy. Mái tóc Shizuna xoăn nhẹ, xõa dài ra, hai bên tóc đính một chiếc nơ nhỏ xinh xắn có hình dạng một đóa hoa hồng. Shizuna ngày hôm nay đem lại cho người ta cảm giác vô cùng nhẹ nhàng nhưng tinh tế.
Còn Haruko. Haruko vận một chiếc đầm xanh hở vai, chiếc eo. Phía trước ngực là một chiếc nơ lớn, phần váy xòe rộng. Haruko để tóc hệt như Shizuna, mái tóc hơi xoăn nhẹ, xõa dài, phía bên trái đính một chiếc nơ lớn màu xanh, hoàn toàn phù hợp với chiếc đầm Haruko đang mặc.
Cả ba người cùng nhau bước xuống từng bậc thang và cùng là tâm điểm chú ý của cả bữa tiệc.
Nyoko bước từng bước kiêu hãnh đến trước mặt Ray rồi điềm nhiên lên tiếng:
– Anh cũng đến đây sao?
Ray chỉ liếc mắt nhìn Nyoko rồi nhanh chóng dời ánh mắt, trở lại chăm chú nhìn em gái mình. Hinata thấy thái độ của anh trai mình như vậy, đủ hiểu anh cô không muốn trả lời nên đành lên tiếng trả lời thay:
– Là do hoàng tử Yuu đưa thiệp mời. Cậu ấy nói là quốc vương và hoàng hậu nhất quyết muốn anh Ray đến đây tham dự.
Nghe vậy, Nyoko đã hiểu, chỉ gật đầu. Thế nhưng, Haruko đứng bên cạnh Nyoko lại đột nhiên lên tiếng:
– Nếu tôi không lầm thì vừa nãy là Nyoko hỏi chuyện anh Ray, sao cô lại lên tiếng trả lời kia chứ?
Hinata ngơ ngác còn Ray nhíu mày khó chịu. Green thấy tình hình khá căng thẳng, cười nhẹ lên tiếng:
– Hinata được Ray mời đến dự tiệc chung, trả lời thay cậu ấy cũng có gì là sai đâu chứ???
Shizuna cũng dịu dàng nói vào:
– Trả lời là được rồi, đâu có gì mà phải chất vấn như vậy.
Haruko nhún vai lên tiếng:
– Mình chỉ bất bình thay cho Nyoko thôi. Một câu chúa kiêu hãnh như cậu ấy đã lên tiếng hỏi mà anh ta lại làm lơ, không thèm trả lời, lại còn để một cô gái bình thường trả lời thay. Thật là quá bất bình mà.
Nói rồi, Haruko không nói thêm gì, lẳng lặng bỏ đi chỗ khác. Shizuna nhìn theo bóng dáng Haruko rồi quay sang mọi người nở nụ cười ngượng ngùng:
– Xin lỗi, Haruko vừa rồi thật thất lễ với mọi người. Có lẽ vì tâm trạng Haruko hôm nay không tốt, mọi người thông cảm nhé.
– Không sao.
Hinata và Green đồng thanh trả lời. Shizuna mỉm cười gật đầu:
– Vậy tôi xin phép.
Rồi, Shizuna vội vã đi theo Haruko.
Còn lại Nyoko ở đó cùng Ray, Hinata và Green. Lúc này Nyoko lại lên tiếng:
– Anh mời chị ấy đến đây dự tiệc cùng mình sao??? Thật không ngờ, anh mà cũng có thể mời người đi cùng.
Nói rồi, Nyoko liếc mắt nhìn Hinata. Ray vẫn không có chút phản ứng gì, dường như cũng chẳng có ý định trả lời. Thái độ này khiến Nyoko thực sự không thể không tức giận nhưng ở một buổi tiệc như vậy, Nyoko chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn, không để mất mặt thành viên của hoàng gia.
Tiếng nhạc nổi lên chen ngang vào câu chuyện. Buổi tiệc, đã chính thức bắt đầu.
=======================ENDCHAP22========================