CHAP 47: KÌ THI BẮT ĐẦU
Thời gian cứ thế lại trôi nhanh.
Mới đó mà một tháng luyện tập đã sắp hết. Chỉ còn ba ngày nữa thôi là kì thi đấu phép thuật của Witchard chính thức bắt đầu.
Thời gian qua, việc nâng cấp rào chắn bảo vệ của nó diễn ra vô cùng suôn sẻ và cũng kể từ ngày hai đội của nó và hắn bị tấn công thì Witchard không còn sự xâm nhập của bất kì người ngoài nào nữa.
Chỉ còn ba ngày nữa thôi. Những đội khác đang vô cùng tích cực rèn luyện cho thành viên trong nhóm mình trong những ngày cuối cùng này. Ấy vậy mà nó và hắn lại trái ngược hoàn toàn với những đội còn lại. Trong ba ngày cuối cùng, nó và hắn để những học trò của mình tự do nghỉ ngơi thoải mái, không có thêm bất kì bài tập nào khác.
Còn về phần nó và hắn. Cả hai quyết định sẽ dành thời gian này đến thăm anh và Saphia như đã hẹn từ trước.
Đến trước cổng cung điện thế giới phép thuật, nó và hắn vui vẻ tay trong tay, cùng nhau nhìn ngắm cung điện suốt bao năm không được nhìn thấy. Cũng chẳng khác xưa là bao nhiêu nhưng rất rõ ràng cung điện có phần lộng lẫy và nguy nga hơn hẳn.
Ray và Hinata cũng đi theo cha mẹ của mình để đến đây. Ray thì như thường lệ, chẳng có chút vẻ gì là hứng thú, lúc nào cũng lạnh lùng, vô tâm. Còn Hinata, chỉ cần được ở cạnh anh trai thân yêu, ở cạnh cha mẹ mình thì lúc nào Hinata cũng thấy vui cả.
Ngày hôm nay, Yuu cũng trở về nhà mình cùng với gia đình của nó và hắn.
Cả năm người cùng nhau bước vào bên trong cung điện.
Được nghe tin báo rằng nó, hắn cùng gia đình và đứa con trai của mình trở về cung điện, anh và Saphia vui mừng vô cùng. Bỏ tất cả công việc hiện tại của mình sang một bên, cả hai đều hối hả chạy nhanh ra bên ngoài. Cả anh và Saphia đều mong muốn được nhìn thấy nó và hắn ngay lập tức.
– Ryu.
Vừa nhìn thấy bóng dáng của nó, Saphia đã không kiềm được cảm xúc mà hét lên, đồng thời chạy đến ôm chầm lấy nó.
Nó có chút chới với khi bị ôm bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại, nở nụ cười hạnh phúc ôm lấy cô bạn thân của mình, đồng thời trêu chọc:
– Đã làm hoàng hậu rồi mà còn hành động như vậy sao??? Cậu thật là… trẻ con quá đi thôi!!!
Mặc kệ lời nó nói, Saphia vẫn một mực ôm chầm lấy nó không buồn, nở nụ cười thật tươi:
– Không quan tâm. Ai bảo cậu đi lâu như vậy, khiến tớ vô cùng nhớ cậu kia chứ.
Nó không nói gì nữa, chỉ ôm chặt cô bạn của mình, hạnh phúc mỉm cười. Được quen biết Saphia, được kết bạn với Saphia lại còn có Gin và Kai, đây chính là may mắn nhất của cuộc đời nó.
Ôm nó một lúc, Saphia nhanh chóng buông nó ra rồi nắm chặt lấy tay nó:
– Đi thôi nào. Tớ có nhiều, nhiều, rất rất nhiều chuyện muốn nói với cậu và muốn cậu kể cho tớ nghe.
Trong khi nó còn đang ngơ ngác thì đã nhanh chóng bị Saphia kéo đi mất dạng. Cả bốn người hắn, Ray, Hinata và Yuu đều im lặng chứng kiến toàn bộ cảnh này. Hắn chỉ biết lắc đầu khi thấy vợ mình ngơ ngác bị người khác dắt đi mất.
Anh lúc này cũng đã ra đến nơi, cũng đã kịp thời thấy cảnh nó bị Saphia đưa đi mất. Anh tiến đến gần hắn, cười vui vẻ:
– Chờ đợi bao lâu cuối cùng gia đình cậu cũng đến.
Hắn quay sang nhìn người bạn của mình, khẽ cười nhẹ:
– Ra dáng quốc vương thật đấy.
Anh cười cười gãi đầu rồi quay sang nhìn Ray, Hinata và Yuu:
– Ray và Hinata cũng đến sao. Thật là vui quá.
Nhìn sang con trai mình, anh dịu giọng:
– Yuu, con đưa Ray và Hinata đi tham quan đi nhé!!! Ta đã dặn người rồi, hôm nay chúng ta sẽ mở tiệc chào đón gia đình của Ren và Ryu.
– Vâng.
Nhờ sự xuất hiện của hắn, nó, Ray và Hinata mà anh và Saphia vui vẻ hẳn lên, quên đi mọi mệt nhọc khi giải quyết công việc của vương quốc.
Bên trong cung điện vương quốc phép thuật, tiếng cười nói vui vẻ không ngừng vang lên. Gặp lại nhau, bao nhiêu kỉ niệm, vui có, buồn có, tất cả đều được đem ra nhắc lại. Tất cả… hệt như chỉ vừa mới xảy ra ngày hôm qua ấy vậy mà thực chất đã xảy ra lâu lắm rồi.
Ở lại cung điện với anh và Saphia chỉ trong vài ngày ngắn ngủi nhưng cả nó và hắn đều cảm thấy vô cùng vui vẻ và yên bình.
Cuối cùng thì… kì thi đấu phép thuật của Witchard đã chính thức bắt đầu.
Trong kì thi đặc biệt này, kết giới bảo vệ của Witchard hoàn toàn được mở ra để mọi người từ khắp nơi trên thế giới phép thuật có thể tự do đến chứng kiến trận đấu của các học viên Witchard. Tuy việc này khiến nó có chút lo lắng nhưng nó tin, chắc chắn sẽ không có chuyện gì vượt quá giới hạn trong thời gian này.
Sau khi hoàn tất việc khai mạc kì thi, hiệu trưởng nhìn xuống dãy các giáo sư cùng học viên trong đội của mình, lên tiếng:
– Giờ thì vòng loại đầu tiên bắt đầu. Thể lệ đã quy định rõ, sẽ là trận đấu phối hợp giữa các thành viên trong đội mình với một thành viên trong đội khác. Mời các giáo sư hướng dẫn tiến lên để chọn đối thủ cho đội của mình.
Theo lời thầy hiệu trưởng, các giáo sư hướng dẫn đồng loạt tiến lên phía trước.
Tất cả đồng loạt dùng phép thuật, rút lấy một lá cờ về phía mình. Khi vừa chạm tay, lá cờ khẽ sáng lên rồi nổ tung trong không khí tạo thành hình một con số, hệt như pháo hoa thu nhỏ.
Một giáo sư theo lệnh ghi chép lại các con số. Đã xong xuôi, thầy hiệu trưởng dõng dạt:
– Vậy là đã sắp xếp xong.
Ngừng một lúc, thầy hiệu trưởng đọc to thứ tự cùng danh sách các đội thi đấu cùng nhau cho tất cả những người đến xem kì thi cùng nghe rồi thầy lên tiếng:
– Trận đấu đầu tiên của ngày hôm nay chính là trận đấu của đội giáo sư Ryu và đội giáo sư Kibawa.
Thầy vừa dứt lời, tiếng reo hò cổ vũ rầm rầm vang lên.
Nó cùng đội của mình, Hinata và Kiyoshi tiến lên đầy tự tin, không chút vẻ gì là lo lắng. Đội của giáo sư Kibawa cũng bước lên tự tin không kém. Giáo sư này chính là người vào đêm lúc trước đã không ngừng lên tiếng phản bác nó, giờ được đối đầu với đội của nó, ông ta thầm nói với các học viên của mình rằng nhất quyết không được thua đội của nó.
Tình hình hiện tại, đội nó chỉ có hai thành viên trong khi Kibawa, đội của ông ta có đến ba thành viên. Nở nụ cười khiêu khích đầy ngạo mạn nhìn nó cùng Hinata và Kiyoshi, ông tên tiếng:
– Giáo sư Ryu. Đội tôi có đến ba thành viên, đều là phù thủy lớp cấp cao còn đội cô chỉ có hai, một trong số đó chỉ là trung cấp. Vậy nên đội tôi có chiến thắng cũng không được công bằng cho lắm. Thôi thì…
Ông ta làm vẻ suy tư rồi liếc nhìn nó, cười khích:
– Tôi cho cô chọn loại một thành viên trong đội của tôi ra. Hai đấu hai… công bằng hơn rồi nhỉ.
Nó mỉm cười thay lời cảm ơn cho đề nghị của ông ta rồi từ tốn đáp lời:
– Không cần như vậy đâu. Học trò của tôi… không thể bị loại ngay từ đầu được.
Hinata và Kiyoshi kinh ngạc trước lời nói của nó còn Kibawa, nụ cười trên môi ông ta lại càng thêm phần chế nhạo:
– Chà… vậy sao. Nếu có lỡ bị loại thì… đừng trách tôi hay đừng nói là do không công bằng nhé!!!
Nó không đáp lời mà chỉ giữ nguyên nụ cười tươi hiền lành ở trên môi. Rồi, nó nhìn sang Hinata và Kiyoshi:
– Ta tin tưởng ở hai con.
Nói rồi, nó chậm rãi bước xuống khán đài. Kibawa cũng bước xuống.
Trên kháng đài lúc này chỉ còn lại năm thí sinh tham dự kì thi là thành viên của đội nó và đội giáo sư Kibawa. Lớp kết giới lập tức xuất hiện bao vây lấy năm thí sinh. .Một phần là để bảo vệ người xem khỏi các đòn tấn công phép thuật của thí sinh, một phần để các thí sinh dễ dàng chiến đấu với đối thủ hơn.
Trên trời, pháo hoa nổ tung đẹp mắt, báo hiệu trận đấu chính thức bắt đầu.
Hinata và Kiyoshi nhìn nhau, Kiyoshi lên tiếng:
– Giáo sư đã tin tưởng chings ta như vậy, nhất định… không được làm người thất vọng.
– Vâng.
Hinata đáp lời, cả hai đồng loạt sẵn sàng chiến đấu.
Không ai nhường ai, cả hai đội đều lao vào chiến đấu cùng nhau.
Cả khán đài đều nín thở, không thể rời mắt khỏi trận đấu đang diễn ra lúc này. Ai cũng tin chắc rằng hai đấu ba, lại có một người là phù thủy trung cấp thì chắc chắn không thể nào đánh bại được ba phù thủy cấp cao được.
Hinata vẫn chỉ dùng thứ vũ khí thường ngày của mình, chính là thanh kiếm của nó. Lao vào tấn công trực diện đối thủ, Hinata vô cùng tự tin và mang ý chí quyết tâm chiến thắng cao độ. Hinata nhất định không thể thua cuộc ngay từ vòng đầu được, Hinata muốn anh trai phải tự hào về cô, không muốn bản thân quá yếu đuối, chỉ biết phụ thuộc vào anh trai được.
Kiyoshi lao về phía đối thủ của mình với hai sợi xích trên tay.
Có thể nói với Hinata và Kiyoshi, việc phối hợp đồng đội là không hề khó bởi lẽ cả hai đã được rèn luyện rất nhiều và rất tốt rồi. Chỉ có điều, đối thủ đều là phù thủy cấp cao nên có lẽ sẽ tốn hơi nhiều thời gian và sức lực.
Rầm…
Một cú đá thật mạnh của đối thủ khiến Hinata bị bất ngờ, ngã về sau, có phần cảm thấy đau đớn. Tuy nhiên, với khả năng trị thương của Hinata thì bấy nhiêu đây không nhằm nhò gì. Kiyoshi có chút phân tâm, nhìn Hinata:
– Em ổn chứ?
Hinata vừa bò dậy, vừa đáp:
– Em ổn.
Ngay lúc này, một quả cầu ánh sáng phóng thẳng vào tay Kiyoshi. Vì cuộc trò chuyện với Hinata mà Kiyoshi không kịp thời né tránh quả cầu này, dẫn đến cánh tay trái bị thương nặng.
Theo tình hình hiện tại, Kiyoshi nhảy lùi về phía sau, đứng cạnh Hinata. Cả hai cùng dè chừng đối thủ.
Đội ba người kia quả thực phối hợp cũng rất ăn ý. Thực sự thì… khá khó xơi. Vừa làm bị thương được đối thủ, ba người kia có phần huênh hoang, nhìn Hinata và Kiyoshi với vẻ khiêu khích, xem thường.
Hinata và Kiyoshi chẳng quan tâm. Nắm lấy cánh tay bị thương của Kiyoshi, Hinata sử dụng phép thuật trị thương của mình, trị thương cho Kiyoshi. Tuy phải chịu gấp đôi sự đau đớn nhưng lúc này đây, khả năng trị thương của Hinata thực sự giúp ích rất nhiều.
– Cảm ơn em.
Kiyoshi vẫn dè chừng đối thủ, dịu giọng nói với Hinata. Hinata khẽ cười:
– Không có gì. Giờ thì… không nên làm giáo sư thất vọng.
Kiyoshi gật đầu.
Đúng lúc này, ba người kia đột nhiên đồng loạt lao vào tấn công.
Không rõ chuyện gì đang xảy ra nhưng Hinata biết chắc một điều rằng, ngay lúc nãy, có một thứ gì đó… đã xẹt qua trong tâm trí Hinata.
– Bên trái.
Hinata hét lên, Kiyoshi kịp thời né người. Ba người kia khá kinh ngạc nhưng chính xác là một trong số họ đã tấn công vào bên trái của Kiyoshi và nếu không có tiếng hét của Hinata, họ đã thành công hạ Kiyoshi.
Hinata nhanh chóng vung kiếm, tung một cú đá mạnh khiến kẽ kia ngã sang một bên.
Hinata nhanh chóng lên tiếng, chỉ đủ cho Kiyoshi nghe:
– Em… không rõ là gì nhưng… em sẽ hướng dẫn và anh chỉ việc chiến đấu theo lời em nói thôi. Em… không thể giải thích nhiều.
Kiyoshi tuy không hiểu rõ lắm những lời Hinata nói nhưng nhìn ánh mắt đầy chắc chắn ấy, Kiyoshi yên tâm gật đầu:
– Anh tin em.
Hinata mỉm cười rồi khẽ nhắm mắt lại, sau đó lên tiếng:
– Anh hãy dùng kiếm của em. Tiến đến bên phải, góc ba giờ, vung kiếm ngang tầm tay sau đó lùi về ba bước, xoay một vòng rồi tiếp tục vung kiếm. Kế đó chạy nhanh năm bước, bật mạnh lên cao rồi chém mạnh xuống đất. Và cuối cùng, tung một cú đá thật mạnh về phía bên phải.
– Được.
Kiyoshi đáp lời. Hinata mở mắt rồi hét lớn lên:
– Ngay bây giờ.
Rất nhanh, Kiyoshi nắm lấy thanh kiếm của Hinata.
Đầu tiên là tiến đến bên phải, góc ba giờ. Theo lời của Hinata, Kiyoshi vung kiếm ngang tầm tay.
Keng…
Tiếng kim loại va chạm vang lên, kế đó, một đối thủ của Kiyoshi và Hinata bị đẩy lùi về phía sau.
Rất nhanh, Kiyoshi tiếp tục lùi về ba bước, xoay một vòng rồi vung kiếm. Không còn tiếng kim loại va chạm nữa, Kiyoshi thuận lợi chém một nhát vào tay của một trong hai đối thủ còn lại, quả cầu bóng tối trên tay cậu ta cũng vì vết thương mà biến mất.
Đến bước thứ ba. Kiyoshi chạy nhanh năm ước rồi bật lên cao, chém mạnh kiếm xuống đất.
Mặt đất lập tức nứt ra, một lớp bẫy phép thuật được giăng dưới mặt đất vì nhát chém của Kiyoshi mà lập tức vỡ ra, chíu sáng mạnh mẽ. Kiyoshi theo lời Hinata, tiếp tục tung một cú đá thật mạnh về bên phải.
Và… kết quả là…
Một tên đang dự định đánh lén Kiyoshi liền bị Kiyoshi đá văng ra xa, đập người vào tên thứ nhất, cả hai cùng ngã lăn ra đất.
Cả hội trường đều hết sức bất ngờ.
Ai nấy đều không thể tin được, chỉ một phù thủy trungcấp của đội nó lại vô cùng dễ dàng làm bị thương đến ba phù thủy cấp cao củađội Kibawa, hơn nữa thành viên còn lại lại vô cùng nhàn nhã đứng yên tại chỗ,không chút hành động gì. Thật đáng kinh ngạc.
=============================ENDCHAP47=====================
p/s: hình trên là Green nhé!!!