Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 50: Tiên phú yêu nghiệt của chị hai



Tứ Hợp Đường của Lý Tuyền vừa khai trương đã lập tức đóng cửa, coi như là phá kỷ lục đóng cửa nhanh nhất, không chỉ như thế, càng làm cho người ta thích nghe ngóng chính là, giấy chứng nhận hành nghề y của ông ta còn bị cục y tế thu hồi.

Đương nhiên, ông ta cũng không có mặt mũi nói mình là học sinh của Dư Hồng Văn.

Về phần Hà Tĩnh, trừ phi đổi nghề, nếu không ở tỉnh Giang Nam này, căn bản không có chỗ cho cô.

Nếu như lúc trước cô ta không rời khỏi Hạnh Lâm Đường, hoặc là nói, cho dù cô ta thật sự đi thi nghiên cứu sinh, dựa vào quan hệ với Lâm Thanh Đàn, cô ta cũng có thể kết bạn với vô số nhân vật tai to mặt lớn trong giới y học tỉnh Giang Nam.

Chỉ cần kết bạn với những nhân vật này, muốn đến bệnh viện lớn nào có khó gì?

Đáng tiếc a, một bước sai đi luôn ngàn bước sai, hiện tại cô ta hối hận đã không còn kịp rồi, chỉ có thể nói là tự làm tự chịu.

Mà ngược lại, Hạnh Lâm Đường lại trở thành nơi náo nhiệt.

Những người được gọi là nhân vật trong giới y học, lại tranh nhau đến sứt đầu mẻ tráng muốn tới Hạnh Lâm Đường ngồi chẩn bệnh, dù là từng người luân phiên thay nhau cũng thỏa mãn rồi.

Đương nhiên, danh tiếng Hạnh Lâm Đường cũng nhanh chóng khuếch tán ra ngoài.

Vẻn vẹn chỉ đến một tuần, người bệnh khắp ở ở tỉnh Giang Nam, bao gồm các tỉnh lân cận cũng nghe được tin mà chạy đến.

Sau tất cả.

Người gánh team cho Hạnh Lâm Đường, vẫn là quốc y đại sư Dư Hồng Văn.

Lục Vân cũng thực hiện lời hứa của mình, đem Cửu Chuyển Hồi Dương Châm truyền thụ cho Dư Hồng Văn.

Nói thật, môn châm pháp này được mọi người coi là trân bảo, kỳ thật chỉ là một loại châm pháp trong đông đảo châm pháp mà Lục Vân nắm giữ.

Còn các loại châm pháp khác, hiện tại không cần thiết truyền cho Dư Hồng Văn, bởi vì chỉ một Cửu Chuyển Hồi Dương châm, cũng đủ cho ông ta học một thời gian rồi.

Nhưng mà, đều cho Lục Vân kinh ngạc nhất, cũng khiến cho mọi người trầm trồ đó chính là, người học Cửu Chuyển Hồi Dương Châm nhanh nhất không phải Dư Hồng Văn, mà là Lâm Thanh Đàn.

Khi nhìn thấy Lâm Thanh Đàn thuần thục thi triển ra Cửu Chuyển Hồi Dương Châm Pháp, ngay cả Lục Vân cũng nhịn không được kinh hô: “Đậu má, chị hai trâu bò như vậy sao?”

Lâm Thanh Đàn gãi đầu nói: “Môn châm pháp này không khó học, kỳ thật ngày đó nhìn cậu thi triển trên người Lý Tuyền một lần, chị cũng đã nhớ rồi.”

Dư Hồng Văn: “……”

Hồ Vĩ Bình: “……”

Đinh Vĩnh Phong: “……”

Cửu Chuyển Hồi Dương Châm khó học căn bản không phải huyệt vị, bởi vì huyệt vị chỉ có vài cái, tất cả mọi người xuất thân từ Trung y, huyệt vị trên người đã sớm thuộc làu làu.

Khó khăn ở chỗ tầng tầng thủ pháp.

Nếu muốn đạt tới hiệu quả tầng thứ chín, cần không ngừng luyện tập thủ pháp châm kim, những thứ này đây đều là cần thời gian tích lũy.

Mà khi đám người Dư Hồng Văn còn đang khổ sở luyện tập, Lâm Thanh Đàn đã học xong rồi, còn nói môn châm pháp này không khó, uy lực của những lời này, giống như jiack Ma nói hắn chưa từng chạm vào tiền vậy.

Quả thực là đả kích.

Ánh mắt Lục Vân chợt lóe, đột nhiên nói với Lâm Thanh Đàn: “Chị hai, em lại thi triển một bộ châm pháp, xem chị có thể học được bao nhiêu.”

Nói xong hắn liền tìm tới một con ma na canh.

Bảy cây kim, như nước chảy mây trôi đâm vào huyệt vị trên người ma na canh, mỗi một lần thủ pháp nhập châm đều khác nhau.

Dư Hồng Văn nhìn thấy một màn như vậy, mỗi một sợi tóc đều đang run rẩy, kinh hô: ” Quỷ Môn Thất Khấu Thích!”

Quỷ Môn Thất Khấu Thích, giống như Cửu Chuyển Hồi Dương Châm, đều là châm pháp đã thất truyền.

Và.

Quỷ Môn Thất Khấu Thích là cần dùng bảy châm, còn Cửu Chuyển Hồi Dương châm là dùng mười hai châm, dùng càng ít châm để đạt tới hiệu quả tốt nhất, thì có ý nghĩa là thủ pháp dùng châm càng khó.

Lục Vân cười nhìn ông ta một cái nói: “Dư lão quả nhiên kiến thức rộng rãi.”

Dư Hồng Văn bỗng dưng được Lục Vân khen, vội cúi người xuống nói: “Thầy Lục, ngài gọi tôi Tiểu Dư là được rồi, cái xưng hô Dư lão này, tôi thật sự nhận không nổi a!”

“Tất cả mọi người đã quen thuộc như vậy, ông không cần phải câu nệ trước mặt tôi.”

“Không được không được, một ngày làm thầy cả đời làm cha, đây là quy củ.”

Lão già cứng nhắc này.

Lục Vân bất đắc dĩ lắc đầu.

“Thầy Lục, Tiểu Dư mạo muội hỏi một câu, châm pháp như vậy, rốt cuộc thầy biết được bao nhiêu loại?”

Một cái Cửu Chuyển Hồi Dương Châm, cũng đã làm người khác sợ hãi rồi, người bình thường chỉ cần học được một chiêu này, cũng đủ trở thành một đời danh y.

Nhưng làm Dư Hồng Văn không nghĩ tới chính là, Lục Vân lại thi triển ra Quỷ Môn Thất Khấu Thứ.

Thật khó để ông ta giữ được bình tĩnh.

Lục Vân xoay ngón tay tính toán, nói: “Cũng không tính quá nhiều, đại khái cũng chỉ hai ba mươi loại thôi!”

Hai ba mươi loại!

Cái này gọi là không nhiều lắm?

Này, rõ ràng là muốn làm người ta kinh ngạc đến chết mà!

Dư Hồng Văn thiếu chút nữa đem tròng mắt rơi xuống đất, vẻ mặt cổ quái nhìn Lục Vân, sư phụ, ngài đây cũng quá trâu bò nha!

Quả thật Lục Vân cũng là bình thường thôi, không siêu phàm gì lắm, năm đó lão đạo sĩ sư phụ đem cho hắn vài rương châm pháp bí tịch, hắn chỉ học được hai ba mươi loại trong đó, quả thật không tính là quá nhiều.

Lúc hai người nói chuyện, Lâm Thanh Đàn đã đem mũi thứ nhất đâm ra ngoài.

Thủ pháp tuy rằng ngây ngô, nhưng không xuất hiện sai lầm, cho dù là góc độ, độ mạnh yếu, hay là độ sâu, đều giống Lục Vân như đúc.

Một châm này cũng đủ Dư Hồng Văn học tập ba năm.

Sau khi Lâm Thanh Đàn châm xong kim thứ nhất, nhắm mắt lại dừng lại một lát, tựa hồ đang nhớ lại lúc Lục Vân thi triển châm pháp.

Dù sao Lục Vân không phải dạy từng cây một, mà là bảy cây đều châm xong, mới để cho Lâm Thanh Đàn động thủ, điều này là đang khảo nghiệm trí nhớ của cô.

Đại khái qua bảy tám phút, Lâm Thanh Đàn mới châm ra mũi thứ hai, cũng chính xác.

Sau đó cô nhắm mắt nhớ lại.

Mà giờ phút này, Dư Hồng Văn đã sớm kinh ngạc há to miệng.

Lúc này ông ta còn kinh ngạc hơi sớm.

Lâm Thanh Đàn làm xong, sáu trâm đầu vô cùng chuẩn xác, chỉ có châm thứ bảy hơi lệch ra ngoài một chút.

Lục Vân giúp cô sửa lại sau đó hỏi: “Chị hai, sao chị có thể vừa nhìn đã nhớ được mấy môn châm pháp này?”

Lúc này cách lần đầu tiên Lục Vân thi triển Quỷ Môn Thất Khấu Thích, đã qua hơn một giờ, nhưng Lâm Thanh Đàn lại có thể nhớ chuẩn xác đến như vậy.

Lâm Thanh Đàn có chút ngượng ngùng cười cười nói: “Chị cũng không biết, những lúc bình thường, trí nhớ cũng không tính quá tốt, nhưng là chỉ cần liên quan đến châm pháp, xem qua một lần, lần sau có thể nhớ lại được từng chi tiết.”

Lục Vân thán phục: “Chị hai, chị quả thực là một thiên tài y học!”

“Tôi xem về sau ai còn dám nói chị hai tôi ngực lớn không não? Ai dám?”

Cuối cùng.

Lâm Thanh Đàn chỉ dùng chừng hai giờ là có thể thuần thục vận dụng Quỷ Môn Thất Khấu Thích.

Lục Vân mặc cảm nói: “Chị hai, chị cho em biết thất bại là như thế nào, lúc trước em học môn châm pháp này, là học cả một buổi chiều!”

Lâm Thanh Đàn khiêm tốn khoát tay: “Bình thường thôi, chị cảm thấy chị cần phải cố gắng hơn nữa.”

Phụt!

Đám người Dư Hồng Văn, Đinh Vĩnh Phong bên cạnh suýt nữa không nhịn được phun ra một ngụm máu.

Hai chị em các ngươi đều là yêu nghiệt sao?

Có ai lại đi nói như thế cơ chứ?

Bộ châm pháp này, nếu để cho bọn họ học, cho bọn họ một tháng chắc gì bọn họ đã học được.

Nhưng đôi chị em này thì tốt rồi, một người dùng cả buổi chiều, một người chỉ dùng hai giờ, lại hết lần này tới lần khác còn nói bản thân cần phải cố gắng hơn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.