Một cơn gió lạnh ùa vào bên trong phòng nhẹ thổi bay màn cửa, Bạch Cảnh Từ rùng mình một cái đồng thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, có lẽ ban nãy cửa sổ hắn đóng không kĩ bị gió thổi bung ra.
Trời sắp vào đông nên có gió cũng không có gì lạ, thời tiết cũng bắt đầu lạnh hơn.
Bạch Cảnh Từ không thích mùa đông, hắn ghét bị lạnh cho nên nhanh chóng đem cửa sổ đóng kín lại.
Tầm mắt nóng cháy ban nãy dính trên người hắn cũng không còn, chắc do hắn bị doạ lệ quỷ kia doạ cho nên tự mình hù mình thôi.
Nghĩ như vậy Bạch Cảnh Từ liền yên tâm, hắn lau khô xong tóc thoải mái leo lên giường nằm.
Giường chăn mềm mại lại ấm áp bao bọc lấy hắn, Bạch Cảnh Từ nhẹ hừ một tiếng thoải mái chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
Ánh trăng len lỏi qua khe hở chiếu vào bên trong căn phòng mờ ảo, hiện ra bày trí bên trong căn phòng cùng một bóng đen đứng bên cạnh giường!
Nam nhân nửa người trên trần trụi lộ ra hoàn mỹ đường cong cơ bắp lại rậm rạp chạy dài chú ngữ kì lạ, một đầu tóc dài quá eo làn da hắn tái nhợt ẩn hiện lên chút tử khí tím tái.
Ngũ quan âm nhu mờ ảo dưới ánh trăng khi còn hiện lên chút đáng sợ, mà trong mắt hắn bây giờ hoàn toàn chỉ chứa mỗi bóng dáng của thiếu niên say ngủ trên giường.
Cop q????a cop lại, trở lại tra????g chí????h ⩶ T????????????T???? ????????????????﹒v???? ⩶
Cửu Hàn đem thân mình đè ép lên chặt chẽ giam cầm người trên giường phía dưới thân mình, cúi đầu hưởng thụ hơi thở cùng mùi hương trên người cậu.
Hắn không rõ vì sao Bạch Cảnh Từ lại có mùi thơm đến vậy, là một loại hương thơm không quá nồng sặc người chỉ nhẹ nhàng thoang thoảng câu lấy người tâm thần.
Mùi thơm hoàn toàn từ linh hồn của cậu toát ra tới, thuần tịnh sạch sẽ khiến hắn say mê không dứt được.
Cửu Hàn nhẹ cắn một chút cổ thiếu niên lại mút một chút tạo nên mấy vết đỏ, hưởng thụ người dưới thân run rẩy thân mình theo từng hồi gặm cắn của hắn.
Trong chốc lát từ cổ cùng xương quai xanh, trước ngực bại lộ sau áo tắm đều chi chít mấy dấu vết xanh đỏ đầy ám muội còn có một dấu răng ở hõm cổ thiếu niên, Cửu Hàn dường như cắn gặm đến nghiện còn nhẹ nhàng hướng lên trên liếm lấy môi cậu.
Bạch Cảnh Từ môi qua chút lát liền phủ lên một tầng bóng loáng ướt át, Cửu Hàn lại tiếp tục mút lấy rồi hôn xuống đem lưỡi thô bạo tách ra môi người nọ luồng vào bên trong, tham lam đem mật ngọt từ miệng thiếu niên hút lấy còn trêu đùa liếm lộng một chút hàm trên.
Đến khi người dưới thân dưỡng khí sắp bị rút cạn hô hấp khó khăn nhíu chặt mày trong vô thức muốn đẩy ra người trên, Cửu Hàn mới có chút luyến tiếc dừng lại chậm rãi nhả ra môi cậu kéo theo một sợi chỉ bạc vô hình, hắn nhìn môi thiếu niên bị hắn hôn sau hơi sưng nhẹ càng thêm no đủ, cánh môi trên dưới phủ lên một tầng nước lấp lánh ướt át câu nhân như được điểm tô thêm chút sắc màu đỏ rực, hài lòng với tác phẩm của mình nhẹ nỉ non.
” Trạch Cảnh Từ…!”
Hắn sớm biết được tên thiếu niên, là vào lúc lần đầu Cửu Hàn gặp gỡ cậu khi bị Cảnh Đình Lân phá đám.
Lúc đó thiếu niên vừa sợ hãi lại e dè nắm lấy góc áo Cảnh Đình Lân, nhẹ giọng nói tên của mình.
Cửu Hàn nhớ tới ánh mắt liền âm trầm, trong lòng hoả khí không biết từ đâu mà tới chằm chằm nhìn Bạch Cảnh Từ.
Xung quanh cậu luôn có kẻ khác dùng ánh mắt mơ ước nhìn cậu, thiếu niên không biết cố ý hay vô tình mà người nào cậu cũng sát lại gần.
Kẻ lẳng lơ…
Một bàn tay to lớn cùng lạnh lẽo phủ lên cổ, Bạch Cảnh Từ trong mơ thấy bản thân bị một con mãng xà siết chặt cả người.
Cổ bị nó siết đến vô pháp hô hấp được, cậu theo bản thân giãy giụa muốn thoát ra.
Cửu Hàn ánh mắt giờ phút này chứa đầy lệ khí làm người sợ hãi, nhìn Bạch Cảnh Từ giãy giụa bắt lấy tay hắn cào muốn tránh thoát lại không thể tránh.
Cửu Hàn đột nhiên dâng lên dục vọng phá nát người bên dưới, đem cậu giết thân thể ăn vào bụng linh hồn đem trói buộc cùng hắn bên dưới tầng hầm.
Như vậy hắn ở tầng hầm liền có cậu bồi hắn, mà cậu chỉ có thể nhận mệnh ở bên cạnh mình hắn.
Nghĩ, Cửu Hàn trên tay liền tâng lớn lực độ ánh mắt lệ khí càng dày đặc cơ hồ đem đôi con ngươi đều trải rộng, đôi mắt hắn giờ phút này chỉ có một màu đen của đồng tử ở trong đêm khuya phá lệ cực kì khủng bố.
Bạch Cảnh Từ giãy giụa càng ngày càng yếu dần đi giây tiếp theo sẽ thật sự vô thức ở trong mơ bị bóp chết, Cửu Hàn rốt cuộc không tiếp tục xuống tay.
Hắn buông ra, Bạch Cửu Hàn bị lệ khí rót vào người ở trong mơ không thể tỉnh lại chỉ có thể theo phản xạ ho sặc sụa, tham lam há miệng hớp lấy không khí.
Cửu Hàn thương tiếc vuốt ve cổ cậu hiện lên một vòng màu tím đen.
Hắn vẫn là không nỡ xuống tay…
***
Ánh sáng chiếu tiến vào chạy nhảy khắp căn phòng, Bạch Cảnh Từ bị tiếng chuông báo thức làm tỉnh giấc.
Hắn ngồi dậy đầu có chút nặng, hôm qua hắn mơ thấy ác mộng đáng sợ luôn quấn lấy hắn không buông làm hắn không tài nào tỉnh lại được.
Bạch Cảnh Từ nhớ tới ác mộng đêm qua khẽ nuốt một ngụm nước bọt, không đụng thì tốt vừa đụng cổ họng liền truyền đến một trận đau đớn.
Bạch Cảnh Từ hoảng hốt sờ sờ cổ, vừa sờ mày liền nhăn lại.
Vội vàng đi xuống giường.
Hắn chạy vào phòng tắm chiếu gương, thật sự có dấu vết!
Trên cổ in rõ năm dấu ngón tay ở hai bên hằn lên tím đen, làm Bạch Cảnh Từ càng hốt hoảng chính là ngoại trừ dấu vết ở cổ thì nguyên một vùng trước ngực đều có những vết chi chít như mũi đốt trải rộng, môi cũng bị rách da.
Nhà hắn…có muỗi?
Bạch Cảnh Từ đầu tiên nghĩ như vậy tự giải thích cho mấy dấu ở trên người, sau đó lại không thể nào giải thích được dấu ở cổ cùng môi bị rách da.
Chẳng lẽ tối qua hắn mộng du tự bóp cổ mình, còn đem môi cắn rách?
Nghe như thế nào vẫn giống bị tâm thần hơn là mộng du…
Trong đầu chợt loé mà qua một cái ý tưởng, đêm qua boss phản diện tới! Còn có ý định muốn giết hắn! Như vậy có thể giải thích vì sao trên cổ lại có vết bàn tay bầm tím như vậy, dù không hiểu vì sao không có bóp chết hắn nhưng Bạch Cảnh Từ cũng coi như thoát được một mạng.
Boss phản diện bám hắn không bỏ như vậy, không biết vai chính có thể giúp được hắn không nhỉ?…
_____________
Kịch trường nhỏ:
Bạch Cảnh Từ lầm bầm: Không ngờ lại có muỗi trong nhà, sau khi đi học về có nên mua thuốc xịt côn trùng không nhỉ.
Cá Cá vui sướng khi người gặp nạn: Con muỗi này rất to, xem ra tiểu Từ nên mua một chai xịt côn trùng thật lớn mới diệt được ha ha!
Cửu bị xem là muỗi Hàn:…
Tác giả có lời muốn nói:
Cái tên tôi hơi dài nên mọi người cứ gọi tôi là Cá Cá! (≧▽≦)
Nếu thích truyện thì để lại cmt và vote làm động lực cho tôi nhé, cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ truyện! (*ω`*).