Cao Thủ “Đổi Đen Thay Trắng”

Quyển 11 - Chương 10



Bị lời nói thẳng thừng của Osborne làm tổn thương, Joshua siết chặt vạt áo, lui về sau hai bước. Vấy bẩn “ước mơ”của chính mình ư? Đúng là như vậy, để có thể ở lại Chellman, để được lên chiến trường lập công, biện pháp duy nhất cậu ta có thể nghĩ ra để khiến Osborne thoả hiệp chính là lấy thân thể dụ dỗ hắn.

Thậm chí để buộc hắn phải chịu trách nhiệm, cũng như giành được sự ủng hộ mạnh mẽ từ gia tộc Matthew, cậu ta trực tiếp đi tìm ông Matthew, nói với ông ta rằng cháu trai ông đang yêu một omega vô sinh, dòng gen xuất sắc nhất gia tộc ông có lẽ sắp đứt rồi.

Joshua là một omega kiện toàn, hơn nữa thể chất và thần kinh có thể sánh bằng alpha, toàn bộ Đế quốc Lennon không thể tìm ra người thứ hai. Ông Matthew hiển nhiên sẽ không từ chối. Vì vậy, ông đã sắp đặt cuộc gặp gỡ này, thậm chí còn đưa Osborne xuống phòng huấn luyện dưới tầng hầm để đề phòng hắn trốn thoát.

Từ trước khi đến, Joshua đã nghĩ rất rõ, bắt Osborne nhượng bộ không phải chuyện đơn giản. Một khi ngửi thấy mùi pheromone, việc đầu tiên hắn làm sẽ không phải là nhào đến như những alpha khác, mà là quay đầu bỏ đi. Năng lực tự chủ của hắn mạnh hơn bất kỳ ai.

Mà Joshua là một omega sở hữu huyết thống rất thuần, khả năng mang thai rất cao, hương pheromone toả ra khi cậu ta động dục đủ để hấp dẫn toàn bộ alpha trong trường. Nếu Osborne bỏ đi mà những alpha khác lại ùa đến, vậy thì kết cục chỉ có thể hình dung bằng ba chữ “xui tận mạng”.

Joshua không muốn liều cả tính mạng, nhưng cậu ta nhất định phải giữ chặt Osborne, vì vậy chỉ có thể nhờ ông Matthew hỗ trợ. Có sự chấp thuận của ông Matthew, sau này cậu ta chắc chắn sẽ trở thành sĩ binh chân chính của Quân đoàn 1, tiền đồ rộng mở đang chờ đợi cậu ta.

Ngay tại hai mươi phút trước, cậu ta vừa tiêm vào cơ thể loại thuốc xúc tiến kỳ động dục. Chỉ cần chờ đến khi nồng độ pheromone dày đến mức độ nhất định, dù cho Osborne muốn chống cự cũng không được.

Thế nên cứ thoải mái châm chọc tôi đi, dẫu anh nói gì đi chăng nữa, chỉ cần tôi cảm thấy đáng giá là được. Không ai có thể lay chuyển niềm tin của tôi. Cơ thể Joshua như nhũn ra, vừa tự thủ dâm tinh thần vừa run rẩy đưa tay lên cởi cúc áo, phô bày thân thể dẻo dai thon thả của mình.

Osborne lập tức xoay người, điên cuồng va vào cửa kim loại. Hắn nhất định phải ra khỏi đây!

“Vô ích thôi, đây là PU34, loại kim loại chắc nhất dùng để chế tạo siêu robot và tàu tuần tra vũ trụ, cho dù anh sở hữu thể chất 3S cũng không thể đánh vỡ nó đâu.” – Joshua bắt đầu toát mồ hôi, nơi nào đó phía sau càng ngày càng trống vắng, cấp bách cần thứ gì đó thô to lấp đầy.

Cậu ta thưởng thức dáng vẻ điên cuồng của Osborne với tâm trạng vô cùng sảng khoái, nói một cách trào phúng – “Dù hiện tại anh có kháng cự thế nào thì lát nữa anh cũng sẽ chủ động đến gần em, âu yếm cơ thể em một cách nồng nhiệt nhất. Anh thử đoán nếu biết chúng ta đã kết hợp, liệu Cecil có còn yêu anh hay không? Ồ, xin lỗi, em nói nhầm, cậu ta đã hết yêu anh từ lâu rồi, giờ người cậu ta yêu là Kyle. Vô luận anh kết hợp với ai, cậu ta cũng sẽ không để ý. Anh vùng vẫy, anh kháng cự thì được tích sự gì?”

Osborne đột nhiên quay đầu, vẻ mặt hung tợn và đôi mắt đỏ lừ khiến Joshua giật nảy. Cậu ta mím môi, không dám kích động hắn nữa, cũng chẳng còn tâm trí đâu mà kích hắn.

Thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, tuyến omega của cậu ta toả ra mùi hương đậm gấp trăm nghìn lần lúc trước, khiến cậu ta xụi lơ dưới đất, trong họng tràn ra tiếng rên rỉ mê muội. Đôi mắt cậu ta ầng ậng nước, hai má đỏ bừng, vẻ mơ màng quyến rũ ấy có thể khiến bất kỳ alpha nào phát cuồng vì cậu ta. Cậu ta không kìm nổi bản thân mà thò ngón tay xuống cọ sát nơi kia, động tác vô cùng phóng đãng.

Hương pheromone tựa như một mũi dùi đâm liên tiếp vào đầu Osborne, khiến đầu hắn đau đến tưởng chừng sắp nứt. Hắn gần như không chống đỡ được, chỉ có thể dồn sức phá cửa, hòng thoát khỏi địa ngục dâm ô này. Ván cửa dần dần xuất hiện những vết lõm sâu, đồng thời phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, khiến hắn tìm lại được chút lý trí.

Để không bị mê hoặc, hắn thậm chí dùng tinh thần lực cứa vào da thịt mình, khiến vị tanh của máu che đi mùi hương nồng nặc nọ. Khắp người hắn toàn máu là máu, trông vô cùng chật vật.

Joshua cũng chẳng đỡ hơn là bao, toàn thân cậu ta đều nhũn ra, không di chuyển được lấy một bước. Cậu ta đang rất khát vọng bị chiếm hữu, nhưng chờ mãi vẫn không thấy Osborne đến gần. Cậu ta vứt bỏ toàn bộ lòng tự trọng để cầu xin hắn, làm dao động tư tưởng của hắn bằng những câu nói dâm đãng đến tột độ.

“Câm mẹ miệng mày vào!” – Osborne vẫn còn đang phá cửa, từng cú từng cú liên tiếp, tất cả đều đấm vào cùng một chỗ. Nơi nọ bị lõm vào rất sâu, cả cánh cửa đều biến dạng, khung cửa cong vẹo. Thắng lợi đã gần ngay trước mắt, nhưng chỉ có mình Osborne biết sự tự chủ của hắn đang dần dần sụp đổ.

Hắn không ngừng gọi tên Cecil trong lòng. Ngay khi hắn cúi đầu xuống, hắn chợt ngửi thấy mùi mồ hôi cực nhạt trên áo mình, thứ mùi gần như bị mùi pheromone ngọt lịm át mất ấy lại khiến hắn tìm lại được lý trí chỉ trong chớp mắt.

Hết thảy quyến rũ, nhục dục, điên cuồng, lo âu đều hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bình tĩnh. Mùi mồ hôi này hiển nhiên thuộc về Cecil, giờ thực hành đánh giá hôm nay hắn đã khoác chiếc áo này lên người Cecil. Lúc đó Cecil toát rất nhiều mồ hôi, ngửi rất thoải mái, khác hẳn với mùi hương dâm loạn, khiến người ta buồn nôn này.

Osborne chôn mặt vào khuỷu tay, hít một hơi thật sâu, đầu óc cũng càng lúc càng tỉnh táo. Ngay khi hắn sắp sa ngã, hắn lại thoát được một cách thuận lợi. Nội tâm hắn không khỏi thở phào liên tục vì lòng độc chiếm và hành động vô ý của mình khi đó.

Joshua vẫn đang chờ đợi. Cậu tay vuốt ve cơ thể mình, dụ dỗ – “Osborne, bên dưới em đã ướt đẫm cả rồi, anh không muốn sờ một chút hay sao? Chỗ đó rất khít, rất mềm, rất nóng, là nơi tuyệt vời nhất mà cả đời này anh cũng không tưởng tượng ra được. Đừng chống cự nữa, alpha không thể không có omega.”

Gương mặt dữ dằn của Osborne đã bình thường trở lại, chỉ có đôi mắt vẫn còn hơi đỏ. Hắn xoay người, bước từng bước về phía Joshua, nhìn xuống người đang nằm dưới đất nọ.

Joshua ôm lấy một bên chân hắn, dụi dụi gò má nóng rực lên đôi giày quân đội vừa cứng vừa lạnh của hắn.

Osborne ngồi xổm xuống, nhưng không hề xâm nhập cơ thể cậu ta như cậu ta tưởng tượng, mà là cười lạnh nói – “Joshua, cậu nhìn cậu đi, xấu xí nhường nào, hèn mạt nhường nào. Cậu cho rằng chỉ cần tôi kết hợp với cậu là cậu sẽ được toại nguyện hay sao? Lầm. Một khi cậu kết hợp với alpha, cậu sẽ vô thức nảy sinh tình cảm với người đó, mãi mãi trung thành với người đó, ỷ lại vào người đó. Cho dù cậu không đồng ý với mệnh lệnh của người đó, cậu cũng sẽ bất giác nghe theo, đây là thiên tính của omega, không ai có thể chống cự. Nếu rời khỏi alpha đã đánh dấu cậu, cậu sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng vì không chịu nổi mấy ngày mấy đêm động dục, trừ khi có alpha mạnh hơn xoá bỏ dấu hiệu rồi xâm phạm cậu một lần nữa. Omega chính là sinh vật yếu ớt như vậy, số mệnh đã định họ không thể rời xa alpha, một khi bị đánh dấu liền trở thành thứ lệ thuộc vào alpha, không còn là một cá thể độc lập nữa.”

Hắn đá văng cánh tay đang ôm lấy chân mình của Joshua, nói tiếp – “Hoài bão của cậu rất lớn, nhưng hiển nhiên cậu không có năng lực thực hiện nó. Cậu phủ định hành vi cắt tuyến omega của Cecil, cho rằng mình vào học trường quân đội với thân thể kiện toàn mới thực sự là dũng cảm, bởi vì cậu có thể chống chọi được với bản tính của mình. Nhưng trên thực tế, cậu không hề chiến thắng nó, mà cậu khuất phục nó theo bản năng, khuất phục con đường tắt có thể dẫn cậu đến với thành công nhanh hơn. Giữa bao nhiêu alpha như vậy, cậu chọn tôi chắc chắn không phải vì yêu, mà là vì tôi đủ mạnh. Cậu xem, đấy chính là suy nghĩ chân thực nhất trong nội tâm cậu, cậu muốn đạt được mục đích thông qua việc dựa vào một alpha xuất sắc nào đó. Cậu hy vọng tôi có thể bảo vệ cậu, trải lối cho tiền đồ của cậu, giúp cậu bước lên đỉnh danh lợi. Lối tư duy của cậu rõ ràng là lối tư duy của omega. Người như cậu thực sự có thể trở nên mạnh mẽ ư?”

Hắn lùi lại vài bước, cười một cách ôn hoà – “Joshua, tôi thực sự muốn cho cậu một tấm gương, để cậu trông rõ dáng vẻ hiện giờ của cậu. Đồi bại, vô sỉ, thảm thương.”

Joshua chưa từng hay biết một người phong độ như Osborne cũng biết nói những lời lẽ cay nghiệt như vậy. Cơ thể cậu ta vẫn nóng rực, nhưng trái tim đã trở nên lạnh toát, chỉ cảm thấy tất cả lòng tự trọng của mình đều đã bị Osborne đạp nát.

Nhưng ngay sau đó, hành động của Osborne càng khiến cậu ta hiểu ra thế nào là nhục nhã. Hắn đột nhiên ghé sát lại, hít ngửi mùi hương toả ra từ cổ cậu ta, giọng điệu nhuốm đẫm vẻ chán ghét – “Nghe nói ở thời viễn cổ, chỉ có động vật mới có thể toả ra mùi hương làm giống còn lại phát cuồng, còn loài người thì không. Pheromone chẳng qua cũng chỉ là cái tàn dư trong bản chất động vật mà thôi, hễ khi nào phát tán ra là sẽ lại tước đi nhân tính của bộ phận alpha và omega. Hiện giờ cậu chỉ là một con thú cái động dục, nhưng tôi không muốn làm thú đực của cậu, tôi là người.”

Hắn đứng dậy, đi đến trước cửa rồi giơ chân đá bay cánh cửa, âm thanh vang dội khiến cho rất nhiều vệ binh chú ý. Ngửi thấy mùi pheromone, các vệ binh alpha đều lập tức chạy đi. Họ biết omega trong đó là người yêu của chuẩn tướng, không thể động vào. Vệ binh beta thì không có bất cứ ảnh hưởng gì, chỉ lui về phía sau vài bước để tránh trông thấy cảnh tượng lúng túng.

Osborne chỉ vào một người trong số đó, nói – “Đi lấy mấy liều thuốc ức chế đến đây.” – Một khi động dục, thời gian động dục của omega sẽ kéo dài mấy ngày mấy đêm. Nếu không kết hợp với alpha, họ sẽ trở nên suy yếu cực độ. Thậm chí nếu vài kỳ động dục liên tiếp không kết hợp, bọn họ sẽ mất mạng. Cả đời họ chỉ xoay quanh chu kỳ động dục → kết hợp → mang thai → động dục → kết hợp → sinh sản → tiếp tục động dục → tiếp tục kết hợp → tiếp tục mang thai… Nói họ là loài động vật biết yêu thì đúng hơn là người.

Đây cũng không phải là định kiến của Osborne, mà là thiên tính của omega. Họ muốn trở nên mạnh mẽ, nhưng thiên tính đã quyết định cuộc đời họ là ngõ cụt. Omega mạnh đến đâu cũng không thể không phục tùng alpha của mình. Thế nên Osborne mới thích Cecil đến vậy, người nọ sáng suốt hơn bất kỳ ai, cũng quyết đoán hơn bất kỳ ai.

“Chuẩn tướng không kết hợp ạ?” – Mùi đã nồng đến vậy rồi mà chuẩn tướng còn thờ ơ, chẳng lẽ cơ thể tướng quân bệnh tật gì? Vệ binh vừa nghĩ thầm vừa nhìn về phía thân dưới Osborne, thấy đũng quần hắn vẫn tĩnh lặng êm đềm, người nọ tức thì như bị sét đánh.

“Yêu cầu cậu đi ngay lập tức!” – Osborne chỉ muốn giơ chân đá bay người nọ.

Vệ binh hoàn hồn, lập tức bỏ chạy, mấy phút sau liền mang về một chiếc hộp nhỏ màu bạc.

Osborne lấy thuốc ức chế ra, từ từ tiêm vào cơ thể Joshua. Thấy cậu ta vẫn còn rên rỉ, hắn lại tiêm thêm một liều nữa. Mùi pheromone dần dần nhạt đi, lúc này Osborne mới nhặt áo sơ mi lên, đắp qua loa lên người Joshua.

“Tỉnh táo chưa?” – Hắn đanh giọng hỏi.

Joshua dùng áo sơ mi che khuất mặt để tránh phải đối mặt với Osborne. Những lời trào phúng của Osborne cứ quanh quẩn bên tai cậu ta. Cậu ta muốn tìm lý do phản bác, rồi lại phát hiện ra tất cả những điều đó đều là sự thật. Hắn khiến cậu ta không có chốn dung thân, cũng khiến cậu ta biết được rằng không phải tất cả alpha đều sẽ bị pheromone khống chế.

“Tôi có thể không tính toán với hành động ngày hôm nay của cậu, cũng có thể giữ bí mật cho cậu, để cậu tiếp tục ở lại Chellman, với điều kiện cậu phải giúp tôi một việc.” – Osborne quay lưng về phía cậu ta, nói một cách chậm rãi.

Mãi mấy phút sau, Joshua mới cất tiếng nói khàn khàn – “Việc gì?”

“Làm lại chuyện cậu làm với tôi hôm nay cùng Kyle. Tôi sẽ sắp xếp thời gian, địa điểm.”

“Không!” – Joshua lập tức phản đối.

“Tên thật của Kyle là Kyle Lennon, người thừa kế hợp pháp thứ hai của Đế quốc Lennon. Tin tôi đi, kết hợp với cậu ta, cậu sẽ nhận được càng nhiều ích lợi. Đã đi đến bước này, ngại gì không đi tiếp? Đừng quên ước mơ của cậu.” – Nói đến câu cuối, Osborne bật cười trào phúng, sau đó sai người dẫn Joshua – đã đang trầm tư đi tắm rửa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.