Chương 2914
Sấm sét tản ra trên bề mặt quyền ảnh làm vang lên một tiếng chói tai, lúc này kiếm quang và quyền ảnh vẫn đang giằng co trên không trung, không gian xung quanh cũng bắt đầu đứt vỡ, để lộ ra những vết nứt tối đen như mực.
Nhưng sự giằng co chỉ kéo dài nửa phút, phía trên kiếm quang bỗng có vô số lôi quang hội tụ, hoá thành một con rồng sấm xanh tím, con rồng vừa vụt một phát đã khiến cho hắc quyền ma khí tan thành hư vô.
Ngay giây tiếp theo, kiếm quang đại thịnh, rất nhiều ma khí trực tiếp bị đánh tan thành từng mảnh, sức mạnh cuồng bạo đập thẳng vào không gian, đánh trực tiếp vào cơ thể Ma Hoàng.
“Rắc!”
Được biết đây là áo giáp Ma Hoàng có uy lực mạnh nhất ở hang ma phương Tây, bỗng một tiếng nổ giòn tan vang lên, ngay khi uy lực của kiếm quang toả ra, lập tức hoá thành từng mảnh vỡ, luồng sức mạnh không những không dừng lại mà còn xuyên qua Ma Hoàng, trực tiếp giết chết tam đại Ma Vương phía sau.
Trên bầu trời, hai màu xanh tím chói mắt đan xen vào nhau, Hoa Thanh Hà bị thứ ánh sáng đó quấy rầy, lập tức nhắm mắt lại, cho nên hoàn toàn không thể thấy được mọi thứ xung quanh.
Một lúc lâu sau, Hoa Thanh Hà mới cảm nhận được xung quanh đã yên lặng trở lại, mây mưa đã tạnh, sức mạnh cuồng bạo cũng biến mất, lúc này cô mới mở mắt ra.
Cảnh tượng trước mắt ngay lập tức khiến cô như hóa đá.
Chỉ nhìn thấy trước mặt Diệp Thiên là một vết nứt rộng mấy chục trượng kéo dài từ khu đất hoang dưới chân anh, cả vùng đất rộng lớn giống như bị một khẩu pháo điện từ xoắn ốc khổng lồ quét qua, tất cả những nơi nó đến, kể cả đất đai, không khí, đều biến mất sạch sẽ, không ngờ uy lực của thanh kiếm này lại mạnh đến vậy.
Diệp Thiên đứng trên không trung, lòng bàn tay khẽ run lên, Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm đột nhiên hóa thành một luồng ánh sáng rồi biến mất ngay ấn đường anh.
Chỉ còn lại mỗi Ma Hoàng cách anh không xa trên không trung, tam đại Ma Vương phía sau sớm đã hoá thành tro bụi dưới uy lực của Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm.
Ma Hoàng mặc áo trắng, không hề dính chút bụi nào, thân ảnh hư ảo càng trở nên mỏng manh, có vẻ như sắp tiêu tán.
Ánh mắt hắn vô cùng phức tạp nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên: “Đây là kỹ thuật võ công hay là thần thông?”
Diệp Thiên chắp tay sau lưng, điềm tĩnh nói: “Thần thông hay kỹ thuật võ công đều không quan trọng, quan trọng đây chính là chiêu thức tự tôi sáng tạo ra!”
Đây cũng chính là chiêu thức mạnh nhất của tôi từ trước đến nay.
tôi dùng nó tức là đã đề cao ông lắm rồi đấy!
Vậy sao?
Khi Ma Hoàng nghe thấy những lời này, hắn vẫn
không tệ ra căm ghét hay thù địch, ngược lại còn thấy nhẹ nhôm dễ chịu.
“Có thể nhìn thấy như một tuyệt kỹ như vậy trước khi tiêu tán, đúng là không uổng kiếp này!”
“Có thể ngay từ đầu tôi đã sai, loài người trên trái đất mới thực sự là con cưng của địa cầu, nên mới có thể bức phá được tiềm năng khó tin này!”
Sau khi hắn nói xong, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt cũng đanh lại.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!