10 PM
Tại wán bar Windy, hắn ngồi trong một góc tối, tay cầm chai rượu, miệng thì cứ lãm nhãm ” em về đây rùi bik tay anh” hắn say rùi, hắn ngồi ở bar từ trưa tới h, thằng Quân (bạn hắn) cứ đi ra đi vào khều tay nó:
– Tối rùi may ko định về hả?
Hắn quơ quơ chai rượu trước mặt, mắt thì mở hé:
– Tao ko về!
– Mày mún nằm ở đây lun hả?_ thằng Quân nhăn nhó
– Kệ tao! tao trả tiền là đc chứ gì?
– Mày say rùi! về đi!
– Mày đuổi tao đó hả?
– Trời! rốt cuộc cái gì làm ày ra như vậy hả?
– Ko là cái gì hít
Hắn nói rùi nằm dài trên ghế sofa, lăn đùng ra ngủ, thằng Quân chỉ bik nhìn hắn rùi lôi hắn vào phòng của Quân:
– Mày nằm ở đây đi! mai rùi về!
Hắn mở hé mắt nhìn Quân, mĩm cười rùi nhắm mắt lại, hắn ngủ rùi, hắn bị gì vậy nhỉ? hắn có làm lớn vần đề lên ko? nó chỉ đi có 1 ngày mà hắn tưng tửng như thế àk? rõ là hắn bị vần đề rùi.
Còn nói đến nó thì………
– Chị hai! ngủ chưa?_ bé Nga nói nhỏ vào tai nó
– Chưa! em chưa ngủ àk?
– Em ngủ ko đc?
– Sao vậy?
– Em nhớ pa……
– ………………
Nó im lặng, trở mình, ôm chặt lấy con em bé nhỏ, con em nó đang khóc, nó cũng khóc, 2 chị em nó nằm trên giường thút thít, nó khẽ lau nước mắt:
– Thui ngủ đi! khẽ thôi! mẹ dậy bây h!
– Dạ…..
2 chị em nó ôm lấy nhau, cố ko khóc nữa, rùi chìm dần vào giấc ngủ. Cách đó 1 khoảng mẹ nó nằm trên giường cũng đang cố lau đi dòng nước mắt, mẹ nó thương 2 chị em nó lúm, bà cũng chẳng ngờ pa nó lại mất sớm như thế, phải chi pa nó còn sống thì nó cũng đâu phải xa nhà……
………………………………………
6 AM
Nó đã thức dậy từ rất sớm, nó xuống bếp nấu lại phần cơm nguội tối wa, ra chợ mua vài qủa trứng, sau 10p đồ ăn sáng đã đc nấu xong, nó leo lên giường, lay lay con em:
– Dậy đi! sáng rùi kìa
– um…m….m
Con em vẫn còn lưu luyến giấc ngủ, ngồi dậy, dụi dụi con mắt:
– Mẹ dậy chưa chị hai?
– Mẹ đang ngủ, em kêu mẹ dậy hay chị kêu đây?
– Để em cho..
Nói xong con pé nhảy xuống giường, leo wa giường mẹ:
– Mẹ ơi!
Mẹ nó trở mình, rồi ngồi dậy, mẹ nó mĩm cười với 2 chị em rùi bước xuống giường, em nó cũng lon ton chạy theo mẹ, còn nó thì lên nhà trên thắp nhang cho pa. Đốt nén nhang, cầm trên tay miệng nó nhẩm nhẩm:
– Xíu nữa con đi rùi, tháng sau con sẽ về, con nhớ pa nhìu lắm, pa ở trên trời phù hộ cho gia đình mình bình an nha pa
Nó cắm nén nhang lên chiếc bát để trên bàn thờ. Sau buổi ăn sáng đó, nó đeo balô lên vai:
– Con đi nha mẹ!_ nó ngậm ngùi
– Ừk! đi đường cẩn thận nha con
– Dạ! mẹ ở nhà mạnh khỏe
Con em nó thì cứ bấu chặt tay vào vạt áo của nó, mắt rưng rưng:
– Chị hai đừng đi!
– Chị hai đi rùi tháng sau chị về đem wà về cho em_ nó xoa đầu con em
– Nhưng em ko mún chị hai đi đâu_ con em òa khóc
– Thui! ngoan nào! Đừng có khóc, chị hai hứa sẽ về mà
– Hay chị hai cho em đi theo chị hai nhak
– Ngốc àk! ở nhà mà thay chị lo ẹ chứ
Con bé dần buông tay, ko nắm vào áo chị nó nữa, mặt con bé bùn rười rượi, nó rảo bước ra khỏi nhà:
– Con đi đây!
Nói xong nó chạy ra ngoài đường lớn đón xe bus, cuộc chia tay kết thúc trong nước mắt, leo lên xe mà lòng nó cứ thấy tội con em, sao mà thương con em nó wá…..