Chân Linh Cửu Biến

Chương 1718: Niên biểu (1)



Sau khi Thiên Tượng lão tổ tọa hóa, Chân Linh phải không còn một vị tu sĩ đời thứ nhất. Đám Khương Thiên Lâm tu sĩ ở đời thứ hai trở thành Chân Linh phải tu sĩ đời thứ nhất trước mắt. Còn đám Lục Bình vốn đệ tử đời thứ ba lên cao trở thành tông môn tu sĩ đời thứ hai.

Nhưng chỉ năm năm sau, Chân Linh phái lại truyền đến tin dữ, Thiên Cầm lào tổ không để ý đám người Khương Thiên Lâm, Quách Thiên Sơn khuyên can, mạnh mẽ cho gọi lần lối kiếp thứ ba cố gắng lên cấp Thuần Dương, không ngờ cũng bỏ mạng dưới đạo lối kiến thứ tám.

Chuyện này phát sinh cực kỳ đột nhiên, đợi đến khi Lục Bình nhận được tin tức xuất quan từ Thất Tinh Động Thiên vội vã chạy tới, Thiên Cầm lão tổ lôi kiếp đã đến đạo thứ ba. Lúc này cho dù bản thân Lục Bình cũng không dám ngăn cản thêm, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Cầm lão tổ bỏ mạng dưới lôi kiếp.

– Thiên Phong sư huynh cùng Thiên Tượng sư bá liên tiếp vẫn lạc đả kích rất lớn với nàng. Đây là hai người có sự quan tâm sâu sắc nhất đối với nàng trong tông môn. Cho tới bây giờ nàng đều không phải là một người độc lập tự chủ về mặt tính tình. Nàng thông dính, quật cường, kiêu ngạo nên cần người khác bảo hộ, bao dung, trên thực tế nàng so với ai khác đều yếu ớt hơn. Nhưng trên thực tế những thứ bao dung cùng a hộ đó càng thêm giúp nàng kiêu ngạo và nhạy cảm lâu, đối với một ít thứ theo đuổi càng thêm không hiểu được phương thức phương pháp, thường thường lựa chọn đi cực đoan. Một đoạn nghiệt duyên cùng Khương sự bá ngươi năm đó càng làm cho nàng bị đả kích cùng chỉ trích. Cho tới khi nàng chết cũng không dám cùng Huyền nhi nhận nhau. Năm đó nàng có thể ở Đông Hải kiên trì thời gian dài như vậy, nếu không phải là Thiên Tượng sự bá ở Kinh Chập đảo âm thầm ủng hộ, Thiên Phong sư huynh thường thăm, nàng đã sớm hỏng mất rồi!

Thiên Cầm lão tổ lựa chọn vào lúc này cho gọi lôi kiếp căn bản không đúng lúc nhìn qua càng giống như là tự sát vậy. Đây khiến cho Lục Bình rất khó có thể hiểu đối với tâm tính của Thiên Cầm lão tổ, đồng thời cũng có chút bất mãn với Khương Thiên Lâm tất cả tu sĩ đời thứ hai không thể ngăn cản Thiên Cầm lão tổ độ kiếp.

Khương Thiên Lâm, Quách Thiên Sơn đương nhiên đều nhìn thấu sự bất mãn của Lục Bình, nhưng hai người đều chưa từng giải thích điều gì. Cuối cùng ngược lại Liễu Thiên Linh từ trước đến giờ không hợp với Thiên Cầm lão tổ đã đứng lên đi ra.

Liễu Thiên Linh là thụ nghiệp ân sự của Lục Bình. Trước khi Lục Bình ngưng tụ pháp tướng, vẫn là người ủng hộ cùng bảo vệ khen ngợi hắn lớn nhất trong tông môn, cũng là người hắn tín nhiệm nhất trong tông môn. Lời của bà ta, Lục Bình nhất định phải nghe!

– Chuyện mà nàng nếu như đã quyết định, trừ phi người tự mình xuất thủ đem nàng cấm cố, nếu không cho dù hôm nay ngăn cản nàng, ngày mai nàng sẽ vẫn đi cho gọi lôi kiếp, không ngăn được!

Phải nói hiểu rõ đối với Thiên Cầm lão tổ, đều là Liễu Thiên Linh người phụ nữ này sợ càng rằng hiểu cảm thụ trong lòng nàng hơn.

– Chủ yếu vẫn là Thiên Phong sư huynh vẫn lạc đả kích quá lớn với nàng Khúc Thiên Thành một mực không nói lời gì đột nhiên lên tiếng:

– Tình ý của Thiên Phong sư huynh đối với Thiên Cầm sư tỷ ai cũng có thể nhìn ra được. Nhưng Thiên Cầm sư tỷ trong lòng luôn có một hố sâu mà không thể bước qua được, hai người thủy chung không thể đi cùng nhau.

– Thiên Phong sư huynh bỏ mạng dưới lối kiếp lần thứ hai, tâm thần không thuận chỉ sợ cũng là một đạo duyên cớ. Thiên Cầm sư tỷ vốn lòng mang áy náy với Thiên Phong sư huynh. Lần này nói là tự sát ta xem cũng không bằng nói chết vì tình!

Ân oán củ cát trên đồng lứa, Lục Bình nghe đến đó không tính nghe tiếp. Những thứ này căn bản không cách nào cũng không thể nói ra ai đúng ai sai.

Khi Lục Bình trở về Thất Tinh Động Thiên, hắn cố ý đi thăm tiểu sư muội Khương Thiên Huyên. Hôm nay tiểu sư muội đang bế quan vì vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp làm chuẩn bị. Mặc dù nàng nghe nói chuyện Thiên Cầm lão tổ vẫn lạc, lại hiển nhiên cũng không biết Thiên Cầm lão tổ là mẹ đẻ của nàng.

Nhìn Khương Thiên Huyên ngây thơ không lo lắng gì, trong lòng Lục Bình thầm than. Có lẽ để cho tiểu sư muội vĩnh viễn không biết những bí mật này, không buồn không lo sống được mới là lựa chọn tốt nhất. Điều này chính là duyên có Thiên Cầm sư thúc thủy chung không muốn cùng con gái ruột của mình nhận biết nhau!

Sau khi tu sĩ thành tựu pháp tướng, trên một đường tu luyện vốn không phải là không sống tốt chết. Đây là số mệnh của tu sĩ, chính Thái Bình lão tổ hắn hôm nay cho dù là Chân Linh tu sĩ cũng trốn không khỏi quy luật này. Thiên Cầm lão tổ độ lôi kiếp mà vẫn lạc, mặc dù tiếc hận cũng không phải là tai nạn.

Ít nhất đối với Chân Linh phái hôm nay mà nói, thế hệ hoàn thiện đã được thành lập. Kết cấu số lượng tu sĩ thuộc về các giai đoạn cùng ngày càng hợp lý. Mỗi một vị pháp tướng tu sĩ độ kiếp vẫn lạc có thể cũng sớm đã có chuẩn bị xấu nhất.

Thiên Phong, Thiên Tượng Thiên Cầm trước sau vẫn lạc, khiến cho Lục Bình chợt rõ ràng ý thức được, sau này trang diện sinh tử như vậy hắn chỉ sợ cũng phải thường gặp.

Sau khi Thiên Cầm lão tổ vẫn lạc, nhị đệ tử của Lục Bình, Thiên Việt sớm đã trở thành luyện đan tông sư thuận lý thành chương bắt đầu chấp chương Đan các.

Những năm gần đây Lục Bình đã rất ít xuất thủ luyện đan, cho dù luyện chế mấy lò, tất cả đều là trấn phái bảo vật dùng để truyền cho đời sau.

Thiên Cầm lão tổ kể từ sau khi Thiên Phong lão tổ vẫn lạc người đã bắt đầu lười biếng, nhiều chuyện lớn nhỏ giao cho Thiên Việt thành tựu pháp tướng phụ trách. Hôm nay chấp chưởng Đan các cũng chẳng qua là chuyển chính chức vị của hắn mà thôi.

Sáu năm sau, Thiên Hồ lần nữa sinh cho Lục Bình một bé trai, gọi là gọi Lục Thần Cảnh, đứng hàng thứ tư.

Lúc này, một đôi song sinh huynh muội Lục Thần Chương, Lục Thần Du mà Thiên Hồ sinh cho hắn đã song song thành tựu pháp tướng, chính là thiên tài hậu bối bậc nhất của Chân Linh phái. Còn nữ nhi Lục Thần Dao mà Khương Thiên Anh sinh cho hắn cũng đã là đoán đan hậu kỳ tu sĩ, đồng dạng là nhân vật kinh sắc tuyệt diễm Chân Linh phái.

Tám năm sau, Khương Thiên Anh độ qua lối kiếp lần thứ hai tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, thành pháp tướng hậu kỳ tu sĩ thứ năm trong Chân Linh phái tu sĩ đời thứ hai hiện giờ.

Nhưng bảy năm sau, Thiên Dũng cuối cùng không thể chặn đạo lối kiến thứ chín, bố mình hồn diệt. Lục Bình trở nên bóp cổ tay không dứt. Trên thực tế Thiên Dũng đã không phải là người thứ nhất bỏ mạng dưới lội ở thế hệ của bọn Lục Bình.

Thiên Dũng đúng là vẫn gấp gáp một ít. Lục Bình cùng Ân Thiên Sở đã đành, nhưng sau đó đám người Lưu Thiên Viễn, Cơ Thiên Hiền, Khương Thiên Anh trước sau trước hắn một bước bước vào pháp tướng hậu kỳ, bao nhiêu đó khiến cho Thiên Dũng vốn mạnh mẽ và háo thắng có chút nóng nảy.

Đối với Lục Bình mà nói, nếu Thiên Dũng có thể tính hạ tâm lại tích lũy năm mươi năm, chưa chắc không khả năng chặn một đạo lối kiếp cuối cùng đó.

Lão hữu vẫn lạc, khiến cho Lục Bình rất đau buồn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.