– Nếu có thể khiến mấy vị đạo hữu thương thế khôi phục một ít, chiến lực của bọn ta hiển nhiên tăng nhiều!
– Chẳng lẽ ngươi không sợ hắc thủ phía sau màn ẩn giấu trong thông đạo đại trận có cơ hội trì hoãn lại, từ đó bày thêm bẫy rập nhắm vào bọn ta sao?
Tiêu Bạch Vũ vẫn như cũ cứng rắn nói.
Lục Bình không để ý cho lắm, nghiêm mặt hỏi:
– Tiền bối có nghĩ tới trận pháp hình vòng trong lối đi vì sao vừa khéo chính là suốt mười tám tòa không, đây chẳng lẽ là trùng hợp sao?
Không đợi Tiêu Bạch Vũ mở miệng, Lục Kiếm lão tổ há mồm hỏi:
– Lục đạo hữu là ý nói hắc thủ phía sau màn chưởng không thông đạo đại trận hôm nay sớm đã biết được lại lịch của bạn ta, hơn nữa sớm đã nhằm vào bọn ta bày ra bẫy rập sao?
– Mặt khác cho dù bọn ta biết rõ là bẫy rập thì có thể như thế nào, còn không phải là phải nhảy xuống sao?
Lục Bình không trực tiếp trả lời Lục Kiếm lão tổ hỏi thăm, mà quay đầu từ trước đến giờ hướng Long Hòe lão tổ hỏi:
– Tiền bối nghĩ thế nào?
Long Hòe lão tổ đáp:
– Hôm nay xem ra, năm đó thất tổ đi Bắc Hải cướp lấy một món chí bảo, sau đấy tám thành là nổi lên nội hồng. Chẳng qua không biết cuối cùng là vị nào hoặc là mấy vị lão tổ nào được lợi ích, chẳng qua nhìn dáng dấp lão tổ cuối cùng được đến bảo vật cũng không quá tốt. Nếu không từ sau khi khai thiện, bảy vị lão tổ cũng không đến nỗi không người nào hiện thân nữa.
Quảng Nguyên lão tổ ngạc nhiên hỏi:
– Vì sao không phải là bảy vị lão tổ đồng quy vu tận?
Vừa mới dứt lời, Quảng Nguyên lão tủ liền biết được mình hỏi một vấn đề ngu xuẩn. Nếu khai thiên thất tổ tất cả đều vẫn lạc, thông đạo đại trận này không nhằm vào bọn họ mà đặc biệt bày trận pháp bẫy rập.
Chỉ bất quá từ thủ đoạn bày trận mà xét, vị khai thiên lão tố may mắn còn sống sót cũng tất nhiên là thực lực tổn hao nhiều. Nếu không bày ra trận pháp há là bọn họ những tu sĩ có tu vi bồi hồi ở Chân Linh đệ nhất cảnh có thể rung chuyển.
Long Hòe lão tổ nói tiếp:
– Tuy nhiên bất kể thất tổ nội hồng cuối cùng được lợi là người phương nào, nhưng có một chút lão phu có thể khẳng định, đó nhất định không phải là Giao đạo nhân. Hơn nữa Giao đạo nhân tất nhiên cũng đã hối phi yến diệt trong nội hồng!
Bản thể của Long Hòe lão tổ vốn chính là một đạo hậu thủ được Giao đạo nhân vì tự thân lưu lại. Nếu phàm Giao đạo nhân có một chút Chân Linh không rõ, Vẫn Lạc mật địa Long Hòe đại thụ cũng không tự đi tạo thành linh trí, thành tựu Long Hòe lão tổ hôm nay.
Hạng lão tổ nghe vậy thần sắc biến ảo, hỏi dò:
– Tiền bối cho rằng có khả năng nhất là ai?
Long Hòe lão tổ liếc Hạng lão tổ một cái. Hạng lão tổ đưa mắt giữa lơ đãng nhanh tránh ra. Long Hòe lão tổ cũng không để ý cho lắm, trầm ngâm một chút, đáp:
– Lấy lão phu xem ra, chỉ có Bằng đạo nhân cùng Quy đạo nhân có khả năng nhất.
– Quy lão tổ sao?
Hạng lão tổ nghe vậy thần sắc rất có không vui, nói:
– Làm sao có thể, trong khai thiên thất tổ chính Phách Quy tổ tiên ta là an phận thủ thường nhất, không mảy may từng tham dự ân oán giữa lục tổ khác. Thậm chí bản thân trốn hải ngoại một mình khai ích một Nam Hải tu luyện giới không lớn không nhỏ. Trong ngày thường phần nhiều là tu thân dưỡng tính, chính là khai đàn giảng đạo cũng nhiều là người theo đuổi ngồi xuống thúc giục, không có tính tình trêu chọc thị phi như thế. Ông ta thật muốn nội hồng sợ rằng sớm đã bị sáu lão tổ khác nghiên cứu gắt gao, làm sao có thể ở thông đạo đại trận bày âm mưu kinh thiên như vậy?
Long Hòe lão tổ cười hỏi:
– Hạng đạo hữu cần gì kích động như thế, chẳng lẽ đạo hữu biết được chút gì sao?
Hạng lão tổ sửng sốt, đáp:
– Biết cái gì? Lão phu bất quá không muốn tổ tiên trở thành người bị hiềm nghi trong miệng đạo hữu!
Long Hòe lão tổ buồn cười nói:
– Lão phu bất quá là suy đoán thôi, đạo hữu nếu không tin đại khi không nghe, cần gì phải như vậy?
Sắc mặt của Hạng lão tổ không thay đổi, hừ lạnh một tiếng nhưng cũng không nói nữa.
Long Hòe lão tổ nói tiếp:
– Lão phu sở dĩ hoài nghi Quy đạo nhân có hai nguyên nhân. Thứ nhất từ khai thiên đến bây giờ hơn ba vạn năm, trong thất tổ nếu nói là thọ nguyên của người nào dài nhất, có khả năng trải qua hơn ba vạn năm năm tháng mà không man diệt linh trí nhất, như vậy Quy đạo nhân dĩ nhiên là người có khả năng nhất.
Hạng lão tổ cười lạnh hỏi:
– Nếu lão phu nhớ không lầm, Long Hòe đạo hữu cũng từng tự xưng mình vốn chính là hậu thủ của Giao đạo nhân lưu lại, như vậy chẳng phải cũng từ khai thiên đến hôm nay sao?
Long Hòe lão tổ nghiệm mặt đáp:
– Đạo hữu nói xem ra cũng không sai. Nhưng bản thể của lão phu mặc dù từ khai thiên đến bây giờ lão phu lúc ban đầu ra đời linh trí cũng sau khi khai thiên hơn vạn năm, đón nhận truyền thừa của Giao đạo nhân còn để lại hiểu tu luyện càng là ở ba ngàn năm trước.
Hạng lão tổ một tiếng “ha ha”, nói:
– Ba ngàn năm? Đạo hữu chính là nói mình ở ba ngàn năm trước mới hiểu tu luyện, chư vị tại chỗ cũng không người có thể nghi ngờ các hạ.
– Nguyên nhân thứ hai là gì?
Một tiếng thanh âm thanh lệ đột nhiên vang lên, chẳng những cắt đứt Hạng lão tổ giễu cợt, càng thêm làm tại chỗ Chân Linh tu sĩ đua nhau kinh ngạc nhìn về phía nguồn gốc của thanh âm.
Vị Hồ Điệp Tiên Tử kể từ ở Bắc Bằng nguyên cùng mọi người hội hợp sau đó không nói một lời lúc này há mồm hỏi thăm Long Hòe lão tổ.
Hạng lão tổ trong lòng mặc dù tức giận nhưng ông ta chưa từng biểu hiện trên mặt, mà là mặt không vẻ gì không nói nữa. Chẳng qua ánh mắt lóe lên cho thấy vị Phách Quy lão tổ lúc này trong lòng tất nhiên chuyện ý niệm gì không người biết.
– Nguyên nhân thứ hai dĩ nhiên là một đoạn công án Giao đạo nhân trúng độc!
Long Hòe lão tổ có chút kinh ngạc quét Hạng lão tổ một cái. Chẳng biết tại sao lần này ông ta chưa từng nổi lên phản bác, nhưng trong miệng vẫn nói tiếp:
– Có liên quan đoạn công án đó tu luyện giới chúng nói phân vân, có các đạo lý cùng với suy đoán, lão phu không hề kể rườm rà nữa. Lão phu trước đây đã nói qua, những thứ này chẳng qua là một ít suy đoán của lão phu nói như vậy, có tin hay không toàn ở chư vị.
Năm đó chuyện Giao đạo nhân ngộ phục độc đan, để lại cho tu luyện giới một bí mật thiên cổ. Không biết rốt cuộc là bản thân Giao đạo nhân không cẩn thận, hay Quy đạo nhân cố ý hãm hại, hay hoặc thật đúng chính là Quy đạo nhân trong vô ý cầm nhầm đan dược, đến hiện tại trừ người trong cuộc sợ rằng không ai có thể nói rõ được nữa rồi. Tuy nhiên từ giọng của Long Hòe lão tổ mà xét, hiển nhiên ông ta nghiêng về một suy đoán là Quy đạo nhân cố ý hãm hại.
Nếu như thật là Quy đạo nhân cố ý hãm hại, như vậy Quy đạo nhân hiển nhiên không có bộ dáng cố tình trách xa phân tranh, mê ngủ như tính mạng vốn như lão ta biểu hiện vậy, mà đồng dạng là một người lòng dạ đen tối, tâm cơ thâm trầm, mang trong lòng những tính toán gì đó rất khác.
Lần này Hạng lão tổ bất ngờ không mở miệng phản bác nữa. Chuyện có liên quan độc đan tu luyện giới từ khai thiên tranh luận đến nay chưa từng có kết quả. Hạng lão tổ rõ ràng không muốn tốn nhiều miệng lưỡi.
– Bằng đạo nhân không cần nhiều lời. Ông ta vốn chính là cường giá nhất trong khai thiên thất tổ. Thất tổ nội hồng khả năng ông ta còn sống hiển nhiên lớn nhất. Hơn nữa khả năng Bằng đạo nhân là hắc thủ phía sau màn thậm chí so với Quy đạo nhân còn phải lớn hơn!
Long Hòe lão tổ nói bổ sung tiếp:
– Rõ ràng nhất bất quá chính là Vũ Văn thế gia bị lão phu tự tay phá hủy. Gia tộc này được xưng là thất tổ đích truyền huyết mạch thế gia duy nhất trong nhân tộc. Hơn nữa truyền thừa vẫn là không cách nào ở phương thế giới này thành tựu Chân Linh Lôi huyết mạch. Đây chính là huyết mạch chỉ có Băng đạo nhân có năng lực truyền thừa xuống
– Tuy nhiên nguyên nhân khiến cho lão phu cuối cùng nhận định Vũ Văn thế gia là bởi vì ban đầu lúc ma la tai ương bộc phát, chính vào lúc lão phu dùng thân ngoại hóa thân bí thuật ở tu luyện giới du lịch, phát hiện Ma La nhất tộc không ngờ lại rất có liên hệ nhất cùng Bằng đạo nhân am hiểu Khôi Lỗi bí thuật.