Cũng may ông ta rốt cuộc là Chân Linh tu sĩ, có thể lấy thân tán tụ đi đến hiện tại, tâm trí nghị lực đều không coi là kém, chỉ chốc lát sau thở thật dài một cái, trong giọng nói mang mỏi mệt sâu hoắm, nói:
– Bằng, Giao, Loan Thiền, Viên, chân thân của bảy vị khai thiên lão tổ đã xuất hiện năm. Nói như vậy Long Hòe lão tổ trước đó suy đoán hắc thủ phía sau màn chính là Bằng đạo nhân cũng sai, Hắc thủ phía sau màn xem ra chính là Quy đạo nhân cùng Hổ đạo nhân một người trong đó rồi, hoặc nói cả hai người đều là vậy.
Lục Bình hơi hơi ngớ ngẩn, tựa hồ suy đoán trước đó cũng có chút dao động, chần chờ nói:
– Có lẽ vậy, nhưng chuyện của Vũ Văn thế gia cũng có chút nói không thông, có thể lưu lại lời chúc tính huyết mạch chỉ có thể là Bằng đạo nhân. Vũ Văn thế gia âm thầm thao túng ma la tai ương từ khai thiên đến bây giờ không đoạn tuyệt. Nếu Bằng đạo nhân thật đúng là thần hồn câu diệt, người của Vũ Văn thể gia làm như vậy còn có ý nghĩa gì?
Mễ Huyền Sách hiển nhiên không biết giải thích như thế nào những thứ này, dứt khoát hỏi:
– Lục đạo hữu bây giờ bọn ta phải làm gì, xuất thủ tương trợ sao?
Thuần Dương phi kiếm trong tay Lục Bình chấn động cả lên, cười đáp:
– Dĩ nhiên, bằng không Long Hòe đạo hữu sợ là nhận định bọn ta có mưu đồ khác!
Trong lúc hai người đến gần, Lục Bình biết được Long Hòe lão tổ đã phát hiện hai người đến. Nếu như nói hai người không trước tiên xuất thủ còn muốn hiểu rõ thực lực của đội thủ, như vậy thời gian dài vẫn không xuất thủ hơn nữa cũng không rời đi, thế thì Long Hòe lão tố chỉ sợ cũng phải hoài nghi hai người có toan tính gì đó rồi.
Năm đó, Lục Bình làm hết sức nhanh chóng xuất thủ tương trợ, trừ duyên cớ này ra, còn có một sự tính toán chưa đủ cho người ngoài biết. Đó chính là muốn xác nhận một cái trước đó mình liên tiếp thừa kế ba đạo bản nguyên thần thông trong tay Giao đạo nhân có phải là hậu thủ được Giao đạo nhân khi còn sống cố ý lưu lại hay không.
Mới vừa một bên xem cuộc chiến, Lục Bình liền phát giác Giao đạo nhân một mực không hề sử dụng qua ba đạo bản nguyên thần thông là “Cự mộc xanh thiên”, “Toái kiếm khai thiên” cùng với việc “Đống kết hư không”. Mà ba đạo thần thông này vào lúc trước khi đấu pháp với Lục Bình lại từng sử dụng.
Nhưng mà điều ba đạo thần thông này cuối cùng lại là hóa thành Bản Nguyên Tinh Khí được Lục Bình hút lấy, cuối cùng tạo thành ba đạo bản nguyên thần thông bất đồng chúc tính tự thân. Trong đó “Cự mộc xanh thiên” thần thông càng thêm bị Lục Bình lấy mộc sanh hỏa, chuyển hóa thành một đạo hỏa chúc tinh thần thông tu luyện khó khăn nhất.
Mặc dù đó cũng có thể là giao đạo nhân trong quá trình đấu pháp với Long Hòe lão tổ chưa từng sử dụng đến, nhưng Lục Bình càng muốn tin tưởng đây là di trạch của Giao đạo nhân vì huyết duệ tu sĩ lưu lại. Lấy bản nguyên thần thông tự thân quán chú huyết duệ tu sĩ, khiến cho tạo thành toà bản nguyên thần thông hoàn toàn mới, đề thắng thực lực đồng thời cũng suy yếu lực lượng của người giật dây chưởng khống.
Đã như vậy, Lục Bình chỉ có nhanh chóng xuất thủ trợ chiến rồi. Nếu Lục Bình đoán không sai, Long Hòe lão tổ trên thực tế cũng đương nhiên có tư cách thừa kế di trạch của Giao đạo nhân. Thậm chí đối với Lục Bình mà nói, Long Hòa lão tổ căn bản mới là người bố cục được Giao đạo nhân chân chính lưu lại. Lục Bình ngược lại giống như là một loại biến số nửa đường chợt xông ra đánh giết vậy. Đây cũng là duyên cở Giao đạo nhân chân thân khối lỗi sau khi ngay từ đầu bị Lục Bình đánh lui, ngược lại tìm tới Long Hòe lão tổ.
Chân Linh Chi Kiếm hóa thành kiếm hà cuồn cuộn, kiếm lãng dâng lên ngập trời, hòa khí thế vô cùng, hạo hạo thang thang tiến vào trong chiến đoàn, nhất cử tách ra Giao đạo nhân từ trong chiến đoàn. Kiếm làng giữa không trung đánh một vòng, hướng Giao đạo nhân tạo thành thế tiêu trừ.
Lục Bình trong miệng cười to nói:
– Long Hòe tiền bối, vãn bối tới giúp ngài một cánh tay lực!
Không có Giao đạo nhân ở một bên xế trưu, Long Hòe lão tổ thế công đại thịnh. Một cục diện trước đó bị động bị đánh, trong nháy mắt triển khai phản kích, cùng Băng đạo nhân chân thân khôi lỗi tạo thành cục diện hỗ hữu công thủ.
Nhưng Long Hòe lão tổ lại quát to:
– Lục tiểu hữu, trong tay lão phu có thủ đoạn của Chân Linh chi thân đối phó Giao đạo nhân, không biết sao trước bị hai con khôi lỗi vây công thi triển không được. Hôm nay có tiểu hữu tương trợ, ta và người hãy thay đổi đối thủ. Ngươi ngăn cản Bằng đạo nhân chân thân khối lỗi. Lão phu đối phó Giao đạo nhân chân thân khối lỗi lập tức tương trợ, như thế nào?
Long Hòe lão tổ nói như vậy làm Lục Bình vốn còn có chút tâm tư không chắc chắn nhất thời đại định, đương nhiên càng thêm không chịu nhường ra Giao đạo nhân chân thân khôi lỗi, trong miệng lại lớn giọng cười nói:
– Tiền bối hãy yên tâm, Giao đạo nhân chân thân khối lỗi vãn bối cũng còn ngăn cản được. Nhưng mà Bằng đạo nhân khai thiên đệ nhất cường giả, vãn bối sợ là lực chưa như mong đợi, xem ra chỉ có tiền bối có thể địch nổi.
Long Hòe lão tổ bất đắc dĩ nói:
– Lão phu tuy có thể chống lại không biết sao như muốn đánh bại cũng không nắm chắc, chẳng lẽ bọn ta cứ giằng co như vậy sao?
– Tiền bối yên tâm, vãn bối tới giúp tiền bối một cánh tay lực!
Long Hòe lão tố vừa dứt lời, lại nghe một tiếng rống to cuồn cuộn tới. Mễ Huyền Sách cởi độn quang chạy tới giúp công. Long Hòe lão tổ thần sắc biến đổi, hận không được đem người này băm thây vạn đoạn.
Trong lúc Long Hòe lão tổ dùng lý do biệt chân như vậy muốn cùng hắn trao đổi đối thủ, Lục Bình càng thêm đốc định suy đoán trong lòng, đối với sự thỉnh cầu của ông ta dĩ nhiên là bỏ qua không để ý tới, chuyên tâm đầu nhập vào trong đấu pháp cùng Giao đạo nhân chân thân khối lỗi. Hơn nữa theo đấu pháp giữa hai người càng lúc càng tàn nhẫn, phạm vi thần thông liên lụy càng đáng sợ, chiến đoàn đấu pháp khoảng cách Long Hòe lão tổ càng ngày càng xa.
Long Hòe lão tổ trong quá trình cùng Bằng đạo nhân chân thân khối lỗi đấu pháp luôn không nhịn được liếc về phương hướng chỗ Lục Bình. Ánh mắt nhìn phía Lục Bình lóe ra hàn &