Đám người Lục Bình đúng là vẫn tới chậm một bước. Mặc dù Long Hòe lão tổ cùng với Hạng lão tổ hai người liên thủ cứu Hồ Điệp Tiên Tử, nhưng Tiêu Bạch Vũ một mặt khác bởi vì trước đó mạnh mẽ ngự sử một loại khai thiên kiếm thuật thần thông mà khiến cho thân thể cơ hồ đến gần lằn ranh hỏng mất. Mặc dù Lục Bình vào thời khắc tối hậu cứu Tiểu Bạch Vũ, nhưng lúc này ông ta chỉ còn dư lại một cổ chân nguyên tinh thuân che ở nội phủ, khiến cho tâm hạch không gian chữa từng bị tổn thương.
Tuy nhiên Tiêu Bạch Vũ phen này bộc phát cũng không phải là hoàn toàn không thành quả. Ít nhất lúc Lục Bình đón lấy, Bằng đạo nhân chân thân khối lối cũng bị Tiêu Bạch Vũ khai thiên kiếm thuật tiêu ma hàng trăm vết thương và lỗ thủng. Mặc dù dựa vào thân khối lội còn có sức đánh một trận, nhưng đối với lần trước khi thực lực của Lục Bình tiến nhanh hơn nữa thần hoàn khí túc đã hoàn toàn không đủ nhìn.
Lục Bình lúc này đã hoàn thành tuyệt đối áp chế đối với Bằng đạo nhân chân thân khối lội, thừa dịp quan sát một cái tới chiến đoàn chỗ Long Hòe lão tổ.
Trước đó khi ba người mới vừa tới nơi này, đợi đến thấy rõ tình thế trên sân, Long Hòe lão tổ cùng Hạng lão tổ hai người không kịp chờ đợi xông về Giao đạo nhân cùng với Quy đạo nhân, để lại cho Lục Bình Bằng đạo nhân chân thân khối lỗi bị Tiêu Bạch Vũ liều chết bị thương nặng. Nhìn qua tựa hồ hai người đều chọn lựa đối thủ mạnh nhất, thực ra cũng tham đồ lợi ích trên người hai cỗ chân thân khôi lỗi.
Mặc dù như thế, mấy người vẫn âm thầm có chút không cam. Nếu họ có thể sớm tới chốc lát thì tốt rồi, cũng không phải là vì cứu Tiêu Bạch Vũ, mà là ba người có lẽ có thể rút ra đầy đủ thời gian tới ngăn lại Bằng đạo nhân trong tố thân thế!
Lúc này mọi người muốn bỏ đi ba đầu chân thân khối lỗi còn sót lại đi ngăn cản Bằng đạo nhân trong tố thân thể đã chậm. Ba đầu khối lội dưới Bằng đạo nhân ngự sử tất nhiên sẽ liều chết đeo bám bọn họ. Nếu bọn họ không phải hoàn toàn hủy diệt ba cô chân thân khôi lỗi, họ không cách nào rảnh tay tập trung toàn bộ lực lượng đi ngắn trở Bằng đạo nhân trọng tố thân thể.
Tinh Không Nguyên Khí sau khi hội tụ nồng súc đã dần dần tạo thành một hình người. Bằng đạo nhân kia thoát khỏi bổn nguyên của phương thế giới này trói buộc Chân Linh đã đầu thân trong đó. Thân thể hình người nhất thời giở tay nhấc chân giống như tượng gỗ vậy, nhưng bất kỳ một bộ vị nào vẫn không ngừng lay động trên thân hình, tựa hồ đang quen thuộc bất kỳ một bộ vị nào trên người.
Tuy nhiên Tinh Không Nguyên Khí kịch liệt nồng súc mặc dù có thể ngưng tụ thành một hình người, nhưng không cách nào tạo hóa trở thành một cỗ thân thể thực thể.
Tuy nhiên lúc này thân thể của Bằng đạo nhân trọng tổ cũng không hoàn toàn kết thúc. Đại lượng Tinh Không Nguyên Khí ngưng tụ thành một đoàn đoàn món đồ phảng phất chất lỏng, trôi lơ lửng giữa không trung không ngừng biến đổi hình dáng, rồi sau đó ti ti lũ lũ không ngừng theo Bằng đạo nhân thích ứng với thân thể mà bám vào trên đó. Cô thân thể này cũng đồng thời không ngừng biến đổi cao thấp mập ốm, phảng phất bản thân bằng đạo nhân chẳng những thích ứng thân thể mới, đồng thời cũng cải tạo cỗ thân thể này, làm cho nó càng thêm thích hợp đặc tính của bản thân Chân Linh.
Ngay vào lúc này, một cổ chất lỏng đen nhánh như mực đột nhiên rỉ ra từ trong hư không sau lưng nguyên khí hình người, dần dần ngưng tụ mang sát khí làm người ta tâm quý nồng đậm, chậm rãi bám đi trên người của nguyên khí hình người.
Lục Bình vào lúc một cổ chất lỏng đen nhánh nồng đậm rỉ ra từ trong hư không, lần nữa thấy một tờ bổn nguyên lưới ẩn giấu trong không gian bích chướng của phương thế giới này. Ban đầu chính là một tấm lưới sanh sanh đem Thất Phiến lão tổ cố gắng xông vào vô hạn tinh không hóa thành tro bụi. Thậm chí ngay cả Thất Vũ Phiến hậu thiên linh bảo bực này đều không thể lao ra khỏi một tờ bổn nguyên lưới.
Cũng chính bởi vì một tấm lưới đó, khiến cho tất cả tu sĩ tiến vào thông đạo đại trận không thể không theo sát cục do Bằng đạo nhân bày ra một đường đi đến hiện tại. Mười tám vị Chân Linh tu sĩ hôm nay chỉ còn dư lại năm người, một người trong đó còn nửa chết nửa sống.
Khai thiên thất tổ phát hiện cũng như khai ích phương thế giới này, vì ẩn giấu cùng chưởng khống phương thế giới này, bọn họ cuối cùng bày tờ bổn nguyên lưới, bám vào trong không gian bích chướng của phương thế giới này.
Bổn nguyên lưới, đây là một đạo bích lũy cuối cùng thủ hộ phương thế giới này. Bổn nguyên lưới chính là ban đầu lúc thất tổ khai thiên lấy tự thân truyền xuống bảy bảy bốn mươi chín đạo vô thượng thần thông truyền thừa làm tài lực biên chức mà thành, cũng là căn bản để khai thiên thất tổ có thể chưởng khống phương thế giới này.
Mà hôm nay, khai thiên thất tổ hiển nhiên chỉ còn lại có một mình bằng đạo nhân. Mặc dù mất đi thân thể khiến cho thực lực của Bằng đạo nhân tổn thất lớn, nhưng làm một trong người chưởng khống của phương thế giới này, Bằng đạo nhân vẫn có thể thông qua bổn nguyên lưới ở phương thế giới này thu góp tạo hóa vật tới trọng tố thân thể.
Những từ khai thiên đến bây giờ hơn ba vạn năm, Bằng đạo nhân ẩn nhẫn thời gian dài như vậy chẳng lẽ chỉ là vì trọng tố một cỗ thân thể sao?
Chất lỏng đen nhánh như mực kia rỉ ra từ trong bồn nguyên lưới hiển lộ trong hư không. Sát khí nồng đậm tản mát ra, phảng phất có ngàn triệu oan hồn hô hào trong đó, phảng phất tất cả hung lệ khí của phương thế giới này lên cấp ngưng tụ trong một giọt chất lỏng màu đen đó.
Không chỉ Lục Bình, cho dù đám người Long Hòe lão tổ cùng với Hạng lão tổ khi bị những sát khí này ảnh hưởng đồng dạng là sắc mặt tái nhợt, trong thần sắc tràn đầy vẻ kinh sợ.
Long Hòe lão tổ vung lên linh bảo trong tay quạt bay Giao đạo nhân chân thân khôi lỗi, chỉ Bằng đạo nhân sắp trọng tố xong thân thể hét lớn:
– Sinh Linh sát, Sinh Linh sát, ngươi không ngờ lại dùng Sinh Linh sát trong tố thân thể! Ma la tai ương, hiểu rồi, người chọn lựa khởi ma la tai ương thì ra là chỉ vì giết người. Bốn nguyên lưới của phương thế giới này lại bị người dùng để thu góp sát khí sau khi sinh linh vẫn diệt tới trọng tố thân thể!
Lục Bình không biết Long Hòe lão tổ nói chuyện gì, chỉ thấy trong miệng Hạng lão tổ một bên khác cũng lẩm bẩm có tiếng, trong thần sắc thoáng qua một đạo vẻ sợ hãi. Ông ta dường như cũng hiểu được Sinh Linh sát rốt cuộc là vật gì, giữa hoảng hốt thậm chí thiếu chút nữa bị Quy đạo nhân chân thân khôi lỗi đánh bay
Mà Hồ Điệp Tiên Tử mới vừa khôi phục như cũ sau khi nghe Sinh Linh sát hai mắt đột nhiên bắn ra quang sắc khác thường, dường như cũng hiểu được Sinh Linh sát khí. Sau đó bà ta lần nữa tế lên Hóa Huyết Thần Châm, phía trên sương mù đó như màu máu vốn trở thành nhạt không biết lúc nào khôi phục rất nhiều, rồi lập tức tung người nhào tới Quy đạo nhân chân thân khôi lỗi.
Chính vào lúc này. Lục Bình mới chợt cảm giác được, trên Hóa Huyết Thần Châm trong tay Hồ Điệp Tiên Tử tràn ngập huyết tinh khí tức tựa hồ cùng khí tức của Sinh Linh sát rất có chỗ tương tự, nhưng mà trên loại khí tức này làm người ta tâm quý cũng khác biệt một trời một vực mà nói thôi.
Thân thể của Bằng đạo nhân đã căn bản trọng tố, nhưng Bằng đạo nhân chưa hề giá ngự thân thể triển khai lôi đình nhất kích tồi khô lạp hủ với đám người Lục Bình, mà là tiếp tục ngưng tụ Tinh Không Nguyên Khí bốn phía, thậm chí lúc này Tinh Không Nguyên Khí ngưng tụ so với trước kia còn phải nồng nặc, thậm chí ngưng tụ thành một nguyên khí hà lưu lưu động.
Cùng lúc đó, một cổ Sinh Linh sát đen nhánh như mực không biết tích súc bao nhiêu năm tháng chớp mắt nhỏ xuống nguyên khí chi thân của Bằng đạo nhân lập tức lan tràn tới toàn bộ thân thể, sau đó liền xâm nhập trong cơ thể không thấy. Chỉ có màu da thân thể trong tố của lão ta trong phút chốc tựa hồ thay đổi đâm rất nhiều.
Vừa lúc đó, trên mặt thân thể của Bằng đạo nhân trong tổ đột nhiên treo lên một nụ cười quỷ dị mà lại tà mị.
Vào khoảnh khắc một cổ Sinh Linh sát đó dung nhập vào thân thể của Bằng đạo nhân, vốn một nguyên khí hà lưu ngưng tụ bao quanh thân thể vào lúc này dâng lên một mảnh tiếng vang lưu thủy “hoa lạp lạp lạp”, lúc hư không lưu động giống như bị người dùng cái kéo cắt tỉa một phen vậy. Tinh Không Nguyễn Khí đều tự chảy về, dần dần bắt đầu tạo thành bảy nguyên khí hà lưu màu sắc không giống.
Thất sắc, không sai, chính là bay loại nguyên khí hà lưu kinh vị rõ ràng, chia ra đại diện kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, băng trong Tinh Không Tinh Nguyên, từ trong hư không quanh co chảy qua, giống như một đạo sắc hồng xẹt qua vậy!&