– Mấy bại tướng dưới tay đều có thể bày hậu thủ đi đối phó bổn tôn, chẳng lẽ bổn tôn mấy vạn năm chính là cho không hay sao?
Bằng đạo nhân mắt thấy mấy người trước mắt dưới sự liên thủ lại bị đạo Lôi Chi Bản Nguyên của mình cắn trả không còn sức đánh trả, không khỏi lạnh giọng giễu cợt nói.
Ngay vào lúc này, tên nhân tộc tiểu tu kia đột nhiên mở miệng nói:
– Thì ra là Lôi Chi Bản Nguyên của Thất Bảo Lôi Hồ trong tay Vũ Văn thế gia toàn bộ ở chỗ này!
Bằng đạo nhân hơi mang một vẻ kinh ngạc nhìn Lục Bình một cái, trong miệng cười nói:
– Không sai, không ngờ người nhận tộc thiểu tụ lại có thể nghĩ đến một điểm này. Bổn tồn lưu lại Vũ Văn thế gia nhất mạch, chính là muốn thông qua bọn họ không ngừng thao túng Ma La nhất tộc do bốn tôn tạo hóa xuất hiện chung quanh tu luyện giới, khơi mào ma la tai ương, mới phải đem sát khí sau khi sinh linh tử nạn ở phương thế giới này thu thập rồi trọng tố thân thể. Thất Bảo Lôi Hồ giống vậy ở lại Vũ Văn thế gia cũng vì thu nạp Lôi Chi Bản Nguyên của phương thế giới này. Đáng tiếc Vũ Văn thế gia được việc chưa đủ bại chuyện có thừa, nếu không phải bổn tôn xuất thủ kịp thời, đạo Lôi Chi Bản Nguyên mấy vạn năm lao lực tâm cơ của bổn tôn thu góp suýt nữa sẽ phải giải tán!
Lục Bình thở dài nói:
– Khó trách tu luyện giới tất cả nói nơi nào có Vũ Văn thế gia, nơi đó có ma la tai ương, vốn chỉ là cái nhìn hài hước với Vũ Văn thế gia, không ngờ là một lời thành sấm.
Bằng đạo nhân đột nhiên thần sắc biến đổi, đanh giọng hỏi:
– Tiểu tử, những chuyện này thời điểm bọn người tiêu diệt Vũ Văn thế gia đương nhiên đã biết được, vì sao còn muốn hỏi lão phu?
Trên mặt Lục Bình đột nhiên hiện ra một nụ cười quỷ dị, cười hắc hắc” hỏi:
– Lão tổ có biết ban đầu người suýt nữa khiến cho Lôi Chi Bản Nguyên hiển nhiên giải tán là ai không?
Lục Bình vừa dứt lời, liền cảm thấy một đạo ánh mắt lạnh như băng lộ ra sát ý vô cùng bắn tới trên người của mình. Lục Bình nhất thời mặt liền biến sắc.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, thời điểm Lục Bình dự liệu được không tốt, một tia lội quang đột nhiên tách ra từ trong lối quang bổn nguyên. Sau đó nó hóa thành một đạo sét đánh phá vỡ hư không, trực tiếp rơi vào bầu trời định đầu Lục Bình.
Một tiếng nổ truyền tới theo sau lối quang, nhưng lối quang sớm đã lúc này đem gương mặt của Lục Bình ánh xạ thành màu vàng tím. Đây chính là bổn nguyên lội quang biển thành sét đánh, mặc dù không phải là Bằng đạo nhân bản nguyên thần thông, nhưng uy năng lại vượt xa ra khỏi tất cả bổn nguyên vô thượng thần thông mà trước đó Lục Bình đã biết.
Lôi Chi Bản Nguyên sâu thông, uy năng của nó không ngờ lại mạnh bạo vô cùng!
Khó trách Chân Linh đệ thất cánh cùng Chân Linh đệ bát cảnh sẽ là một ngưỡng cửa to lớn. Thần thông uy năng của nó có thể rõ ràng ra vẻ chênh lệch như thế này cơ hồ không thể vượt qua.
– Mau tránh!
Long Hòe lão tố không thể không nhanh hét lên về phía Lục Bình. Mấy người bọn họ mặc dù có tâm tư, nhưng lúc này đối mặt là địch thủ mà trước đó chưa từng có, cùng chung đối thủ không tiêu diệt trước, phàm có một người vẫn lạc trước, có lẽ chính là đối với con đường trường sinh của bọn họ mà nói chỉ còn sót tuyệt vọng.
Long Hòe lão tổ cuối cùng quyết liệt đẩy Càn Khôn Tửu Đỉnh ở đỉnh đầu, rõ ràng là muốn đem khai thiên thần khí cầm trong tay đây qua Lôi Chi Bản Nguyên.
Phải biết, Càn Khôn Tửu Đỉnh mặc dù thần diệu, nhưng đối với Lôi Chi Bản Nguyên cũng hiệu quả le que, Viên đạo nhân cuối cùng bất quá là một Chân Linh đệ ngũ cảnh tu sĩ thôi.
Nhưng mà cái bảo đỉnh cuối cùng là một món khai thiên thần khí. Lúc này Long Hòe lão tổ không để ý chút nào tới cái bảo đỉnh bị tổn thương mà cố gắng mạnh mẽ can thiệp Lôi Chi Bản Nguyên nhưng cũng có thể hơi thêm khống chế.
Không chỉ Long Hòe lão tổ, vào giờ khắc này, Hồ Điệp Tiên Tử cùng Hạng lão tổ cũng không hẹn mà cùng tăng cường thế công của mỗi người, cố gắng giảm bớt áp lực cho Lục Bình, để hắn tránh thoát Bằng đạo nhân lần này xuất thủ.
Nhưng khi bổn nguyên lối quang vô xuống, cảnh tượng như trong tưởng tượng của mọi người cũng không xuất hiện. Thậm chí Lục Bình đối với lần này đều không né tránh, phảng phất sợ choáng váng vậy, trên mặt vẫn duy trì một đạo mỉm cười quỷ dị lúc trước.
Lôi quang đập rơi chính giữa đỉnh đầu Lục Bình, xâm nhiễm toàn bộ thân thể của hắn thành một mảnh tím bầm. Điện quang chảy vọt nổ tung che giấu hết thảy, xa xa nhìn qua Lục Bình phảng phất biến mất trong lối quang vậy.
– Quả nhiên, người thậm chí ngay cả vật này cũng luyện thành!
Trong lúc lòng của đám người Long Hòe lão tổ lập tức chìm vào đáy cốc, thân thể của Bằng đạo nhân đang hết sức ngưng tụ Lôi Chi Bản Nguyên thần thông thậm chí bởi vì lần này mạnh mẽ xuất thủ cũng tạm ngừng ngưng tụ thần thông, mà gắt gao nhìn chằm chằm chỗ sâu một đoàn lội quang mang một tia ngưng trọng ít có chậm rãi nói.
Đám người Long Hòe lão tổ trong lòng sửng sốt. Bằng đạo nhận lời này hiển nhiên không nói với bọn họ. Chẳng lẽ Lục Thái Bình bị bổn nguyên lội quang trực tiếp mệnh trúng còn mạng sống hay sao?
Phút chốc mọi người ở đây đảo mắt nhìn lại, thấy một đạo nhân ảnh chậm rãi đi ra từ trong lối quang. Người nọ không phải là Lục Thái Bình thì là người nào?
Làm sao có thể!
Đám người Long Hòe lão tổ lúc này trong lòng dâng lên lại nhất định không phải là mừng rỡ, mà là khiếp sợ, là một loại khó có thể tin trong lòng, vượt ra khỏi sự hiểu biết lý giải của bọn họ!
Lôi Chi Bản Nguyên tích chứa uy lực cũng không phải là lời chúc tinh thần thông pháp thuật, càng không phải là Thuần Dương lối kiếp. Đây chính là uy năng so với thiên phạt còn lợi hại hơn. Lục Thái Bình làm sao có thể coi như không có?
Lối quang màu vàng tím co rúc lại. Thân thể của Lục Bình dần dần hiển lộ ra trong lối quang, trừ cái đó ra còn có một vật treo trên đỉnh đầu hắn, hấp dẫn ánh mắt của mọi người tại chỗ!
Một cái hồ lô da vào khoảng một thước treo thật cao trên đỉnh đầu Lục Bình, lúc này miệng hồ lô đang thỉnh thoảng có ở một đạo lội quang thoát ra mang hồ lô hàng loạt chấn động, giống như một đứa bé ăn chống đang không ngừng giống như nấc cục vậy.
Thất Bảo Lôi Hồ, đây là Thất Bảo Lôi Hồ! Trong tay Lục Thái Bình lại có Thất Bảo Lôi Hồ!
Long Hòe lào tổ, Hồ Điệp Tiên Tử cùng với Hạng lão tổ cơ hồ trong nháy mắt liền khẳng định thân phận của một cái hồ lô da đó. Cũng chỉ có Thất Bảo Lôi Hồ, cũng chỉ có thể là Thất Bảo Lôi Hồ, mới có thể trực diện Lôi Chi Bản Nguyên mà không sợ hãi. Bởi vì ngay từ ban đầu khi luyện chế Thất Bảo Lội Hồ vốn chính là vì dựng dưỡng Lôi Chi Bản Nguyên mà ra.
Nhưng Thất Bảo Lôi Hồ năm đó không phải là dưới Thương Sơn bị Long Hòe lão tổ nhất cử phá hủy sao? Chẳng lẽ lúc này cái hồ lô ở đỉnh đầu của Lục Thái Bình là chính hắn luyện chế?
– Chư vị, chớ buông lỏng cảnh giác, khiến cho người này ngưng tụ xong lời chúc tinh thần thông!
Vốn Bằng đạo nhân đang mặc cho phương thế giới này ngưng tụ thiên địa bồn nguyên quán chú thân thể, ngưng tụ bản nguyên thần thông, khôi phục tu vi là không thể nhúc nhích chút nào, chỉ có thể mượn thiên địa nguyên khí ngưng tụ thiên nhiên bình chướng, vượt xa thần niệm thần thông của đám người Lục Bình, hay hoặc giả là Lôi Chi Bản Nguyên bản thân có đủ uy lực mạnh mẽ tới trở ngại người người liên thủ quấy rầy.
Cho dù lần này miễn cưỡng trực tiếp xuất thủ với Lục Bình, nhưng cũng khiến cho Bằng đạo nhân vốn đang ngang tụ một đạo bản nguyên thần thông tạm ngừng. Mà loại phương thức quán chú thiên địa bổn nguyên này một khi xuất hiện không may, đạo bản nguyên thần thông trước đó đang quán chú lập tức hoàn toàn báo phế, đồng thời còn lãng phí một cách vô ích một đạo Lôi Chi Bản Nguyên.
Lục Thái Bình đó làm sao có Thất Bảo Lôi Hồ?