Hồ Điệp tiên tử cùng Hạng lão tổ thừa dịp Bằng đạo nhân xuất thủ tập sát Lục Bình liên thủ vây công Bằng đạo nhân, không tiếc lấy chân linh bối giáp cùng với Thiên Quân bổng của Quy đạo nhân bị hư hại làm cái giá, nhất cử đánh tan thủ hộ bổn nguyên thủ hộ thân thể của Bằng đạo nhân, thậm chí ép thân thể của Bằng đạo nhân không thể không lui về phía sau để hóa giải đòn hai người liên thủ đánh vào.
Còn Hồ Điệp tiên tử thì nhân cơ hội đó dùng Hóa huyết thần châm tập sát Bằng đạo nhân đã mất đi Lội chi bản nguyên bảo vệ. Mắt thấy Bằng đạo nhân lo trên không lo dưới được này sẽ bị đánh trúng, Hồ Điệp tiên tử nhất thời không kiềm chế được trong lòng nổi lên ý phấn chấn.
Nhưng sự vui vẻ của Hồ Điệp tiên tử mới vừa hiện ra ở trên mặt liền trong nháy mắt ngưng đọng lại, theo đó hai mắt trợn tròn để lộ ra một vẻ sợ hãi. Ở trong cái bóng ánh mắt của nàng, thân thể Bằng đạo nhân cho tới giờ chẳng qua là bị động chống đỡ mọi người vây công trong lúc bất chợt liền động!
Thân thể của Bằng đạo nhân rất tự nhiên đem ngón cái và ngón trỏ tay phải bóp một cái, Hóa huyết thần châm phảng phất như cố ý đưa đến trong tay của lão vậy, liền dễ dàng bị Bằng đạo nhân chụp giữ ở trước ngực.
Thân thể của Bằng đạo nhân không ngờ lại động! Lão làm sao có thể động được chứ? Không phải nói là trong thời điểm quán chú thần thông, lão mới vừa trọng tố thân thể thì không cách nào nhúc nhích được sao? Lúc này lão quán chú thần thông chưa hoàn toàn viên mãn đã vội động, chẳng lẽ nói…
Hồ Điệp tiên tử trong giây lát ý thức được cái gì đó, vẻ kinh hoảng mới vừa rồi lập tức liền hòa hoãn xuống, đang muốn há mồm nhắc nhở mọi người, lại thấy Bằng đạo nhân cúi đầu nhìn một chút Hóa huyết thần châm trong tay, rồi sau đó lắc đầu một cái, trên mặt tràn đầy vẻ tiếc hận khinh miệt, rồi sau đó ngay cả mặt mũi cách đó không xa của Hồ Điệp tiên tử cũng không thèm nhìn tới, chẳng qua là chợt vẫy tay ra.
Hồ Điệp tiên tử trong phút chốc liền như bị trúng đòn nghiêm trọng. Nàng thậm chí còn không kịp làm được sự chuẩn bị chống đỡ, cả người đã bị một cổ cự lực ầm ầm đánh bay đi, giữa không trung kèm theo một tiếng gào thảm thê lương để lại huyết vụ đầy trời.
– Đồ của Tiểu Thiền nhi ở trong tay hậu duệ vô dụng như người thế này chỉ có thể dùng để đâm người hay sao?
Bằng đạo nhân đầu cũng không thèm ngẩng lên, hời hợt lộ ra vẻ lạnh nhạt tùy ý như vậy, nhưng trong tại Long Hòe lão tổ ở một bên đang chạy tới tương trợ lại nghe được sát khí đầy ngực!
Thân thể bị chấn động, ý nghĩa rằng mấy vạn năm mưu đồ của Bằng đạo nhân đem tám cánh đồng tu, đem Bản nguyên thần thông khôi phục lại viên mãn cảnh giới hoàn toàn thất bại, Bằng đạo nhân nếu không có sát tâm đó mới là chuyện cực kỳ lạ.
Nhưng hiện giờ Long Hòe lão tổ cùng với Hạng lão tổ không những không bị thực lực mạnh mẽ của Bằng đạo nhân dùng một chiều làm Hồ Điệp tiên tử bị thương nặng chấn nhiếp, ngược lại mỗi người còn vui mừng quá đỗi, nhận định rằng đây là cơ hội tốt nhất để họ đánh tan Bằng đạo nhân!
Bằng đạo nhân tám cảnh đồng tu, mỗi một đạo bản nguyên chưa từng tu luyện tới viên mãn, nói cách khác lúc này Bằng đạo nhân mặc dù khai mở tám đại bổn nguyên, nhưng nghiêm chỉnh mà nói lại chẳng qua là chân linh đệ nhất cảnh tu vị mà thôi, thậm chí ngay cả mấy người bọn họ chỉ có tu vi chân linh đệ nhất cảnh viên mãn cảnh giới cũng không bằng!
Như thế chẳng phải là cơ hội tốt trời ban thì là cái gì?
Hai người lúc này sớm đã không thèm đi quản Hồ Điệp tiên tử sống chết thế nào, thậm chí ngay cả Lục Bình ở một bên sinh tử thế nào cũng không thèm chú ý, một trước một sau thắng tay liên thủ vây công Bằng đạo nhân.
– Bổn tôn mấy vạn năm mưu đồ bị hủy bởi bọn tiểu bối các ngươi, bốn tôn có đem bọn ngươi tỏa cốt dương hội cũng không thể giải cái hận trong lòng. Bốn tôn muốn móc ra tâm tạng bọn người, móc ra chân linh của bọn ngươi, đem thân thể của bọn người làm thành khối lỗi, đem chân linh của bọn người nhận chịu sự hành hạ vô cùng tàn nhẫn độc ác nhất thế gian này, ha ha, đến lúc đó thân thể khôi lỗi của bọn người kia ngay cả kẻ thi hành hình phạt!
Bằng đạo nhân trong lúc đó nói nói cười cười, nhưng trên mặt không chút vui vẻ nào, chỉ có băng sương đầy mặt, làm người ta không rét mà run.
Bằng đạo nhân lúc này mặc dù Bản nguyên thần thông ngưng tụ chưa từng đạt tới viên mãn, nhưng thực lực vẫn cường hãn làm người ta sợ hãi. Long Hòe lão tổ cố gắng lấy Bản mệnh linh bảo biến thành đồng mạn cố gắng trói buộc, không ngờ lại bị y lấy thân thể mạnh mẽ nhất cử kéo đứt. Thậm chí ngay cả bản thân Long Hòe lão tổ cũng không cách nào khống chế thân hình, nếu không phải ông ta nhìn thấy thời cơ mau chóng, thiếu chút nữa đã bị Băng đạo nhân kéo đến bên người.
Hạng lão tổ nhân cơ hội đó từ phía sau đánh tới, Bằng đạo nhân hơi khẽ cau mày, không thể không bỏ qua dự định cạn tào ráo máng đối với Long Hòe lão tổ, chỉ kịp ở xa xa hướng Long Hòe lão tổ ấn ra một chưởng.
Ngay cả một chưởng hời hợt tùy ý này cũng làm Long Hòe lão tổ như gặp phải đại địch, Càn khôn tửu đinh trên đỉnh đầu bay ra trước người cấp tốc xoay tròn, mang một cổ lực đạo kỳ dị, thần thông tùy ý tiến vào bên trong phạm vi bảo định thủ hộ e rằng đều sẽ bị dân lệch phương hướng.
Nhưng mà thủ đoạn này hiển nhiên không hiệu quả đối với một chương này của Bằng đạo nhân, bảo đỉnh ầm ầm rung mạnh, theo đó còn có tiếng kêu thảm thiết một đầu linh viên, sau đó báo định liền ngưng chuyển động. Ở chỗ sâu sau bảo định, Long Hòe lão tổ cảm thấy một cổ cự lực mạnh mẽ từ trên bảo định truyền tới. Gương mặt của Long Hòe lão tổ cố kìm nén nhất thời biến thành đỏ bừng, ngoan mệnh đem một hớp nhiệt huyết ở cổ họng lần nữa nuốt trở vào.
Trên Càn Khôn bảo định, một con Viên Hầu khí lạnh trực tiếp đã bị đánh tan thân thể, hóa thành một đoàn bổn nguyên tinh thuần bay tán đi. Long Hòe lão tổ đem bảo định thu vào trong tay, nhất thời hít một hơi khí lạnh, lúc này mới phát hiện trên vách đỉnh đã xuất hiện một thủ ấn to lớn.
Bằng đạo nhân mặc dù tu vi chỉ dừng lại ở chân linh đệ nhất cảnh, nhưng thật ra thì lực lại mạnh mẽ đến vô cùng!
Trong sát na Long Hòe lão tố còn chần chờ này, một bên Hạng lão tổ sớm đã cầm cự không nổi, hướng Long Hòe lão tổ lớn tiếng kêu cứu.
Lúc này đã đến thời khắc sinh tử tồn vong, mấy người không thể có chút nhân nhượng chần chờ. Long Hòe lão tổ phấn chấn tinh thần, thủy tinh chùy đã bị hư hại lần nữa bay ra, trực tiếp hướng hậu bối của Bằng đạo nhân đập tới.
Lướt qua sau lưng của Bằng đạo nhân, Long Hòe lão tổ xa xa thấy Hạng lão tổ sớm đã thân hóa thành chân linh, Thiên Quân bổng sau khi liên tiếp bị Bằng đạo nhân tàn phá lúc này nhìn qua giống như một cái cung cong; nắp của Tạo Hóa đỉnh đã bị khai mở, bổn nguyên tinh hoa di tán trong hư không cuồn cuộn nạp vào trong đó, rồi sau đó lại do miệng bình tuôn ào ạt ra Ngũ hành bản nguyên chi khí, cố hết sức bổ sung cho sự tiêu hao của Hạng lão tổ; Ngoài ra còn có một thanh linh phiến kết từ năm loại linh và có sắc thái khác nhau kết thành bay trên không quạt lia lịa, phối hợp Ngũ Hành bổn nguyên từ trong Tạo Hóa đỉnh chảy ra, hai bên hô tương cùng có lợi, không ngờ lại có thể đem thế công của Bằng đạo nhân hóa giải bớt một nửa uy năng. Cũng chính bởi vì như vậy, Hạng lão tổ mới có thể chống đỡ được một khắc thời gian dưới tay Bằng đạo nhân.
Ngũ Hành Linh Quang Phiến!
Không ngờ trấn tộc chỉ bảo của Vô Tân Sơn Khổng Tước Vương Tộc lại rơi vào trong tay của Hạng lão tổ!
Món linh bảo này chính là Bản mệnh linh báo của Bằng đạo nhân khi xưa, phẩm chất của nó cùng một loại với Thiên Quân bổng, không ở dưới các Lục Đại thần khí khác. Mà Bằng đạo nhân sau khi nhìn thấy bảo vật này, càng giận không thể kìm được. Nhưng sau thời gian mấy vạn năm, thần niệm ấn ký mà lão lưu lại ở trong linh bảo sớm đã bị các đời Khổng Tước Vương chấp chưởng bảo vật này tiêu ma không còn gì, hôm nay thậm chí trong tố thân thể, linh bảo sớm đã không còn nhận cựu chủ nữa rồi.
Mà trong lúc Bằng đạo nhân bỏ qua thần thông ngưng tụ tám cảnh đồng tu, một lòng muốn giết mọi người cho hả giận, thì ở chỗ Lục Bình trong tử khí vận hà lại sấm chớp vang rền. Hắn lấy chân linh đệ nhất cảnh viên mãn sau đó khai mở bốn nguyên chi hải cố gắng dung hợp Lội chi bản nguyên, hiện giờ đã đến lúc tối hậu quan đầu?