Dịch giả: Titan
Thoát ra được từ trong bóng dáng của tử vong, Lục Bình bắt đầu thanh lý những gì mình đoạt được. Hắn trước hết từ trữ vật đại của năm người thuộc Huyền Linh phái thu gom mọi thứ. Tổng cộng lấy được sáu món pháp khí, trong đó có hai món là trung phẩm pháp khí, còn lại là bốn món pháp khí cấp thấp.
Lục Bình tiếc rẻ nhìn hai món trung phẩm pháp khí mà Kiều sư huynh sử dụng. Đây rõ ràng là hai món trung phẩm pháp khí chất lượng thượng phẩm, rất tiếc Kiều sự huynh vì để phát động phù bảo đã thấu chi công dụng của hai món pháp khí này. Cuối cùng bị hải xà phá hủy.
Linh thạch tổng cộng có hơn 1300 khối, trong đó chỉ mỗi Kiều sư huynh thôi mà đã được 600 khối. Hơn nữa | trong tay y còn có phù bảo. Lục Bình về căn bản có thể khẳng định vị Kiều sư huynh này có bối cảnh thậm chí còn cao hơn những người như Lý Thành nữa.
Quả nhiên Lục Bình sau khi kiểm tra đan dược phát hiện những người khác tổng cộng chỉ có sáu bình Tinh Huyết đan. Còn Kiều sư huynh thì trong người có đến hai bình Hậu Huyết đan và hai bình Tinh Huyết đan.
Điều khiến Lục Bình vui mừng chính là Lục Bình ở trên người Ân sư đệ thuộc Huyền Linh phái lại tìm thấy hai chu linh thảo năm trăm năm niên phân dùng để chế luyện dung huyết đan. Cuối cùng đã đem tám chu 500 năm linh thảo cần để đổi dung huyết đan chuẩn bị đầy đủ.
Lục Bình tiến nhập vào dung huyết kỳ vậy là có hy vọng rất nhiều rồi, chỉ có năm người thôi mà đã thu thập phong phú như vậy. Điều này khiến Lục Bình quên đi cả thương thể và sự mệt nhọc trên người.
Hắn lại đưa mắt nhìn về phía thi thể của hải xà cực kỳ to lớn. Da của hải xà dai như thế nào, Lục Bình đã lĩnh giáo qua rồi, xem ra có thể luyện chế được trung phẩm pháp khí. Hai lưỡi xà nha chủ tuy nhiên đã bị hủy đi một lưỡi, còn một lưỡi có thể làm thành pháp khí dùng để đánh lén ám sát vô cùng hiệu dụng.
Xà tín kiếm tuy nhiên là bản mệnh pháp khí của hải xà, nhưng mà hải xà đã chết, nó chỉ có thể làm một món trung giai pháp khí tầm thường để sử dụng mà thôi.
Lục Bình dùng phi kiếm đem thân thể to lớn của hải xà cắt ra. Từ trong đó đào lấy một cái xà đảm tức là mật rắn vô cùng to lớn. Đây là thứ tập trung mọi tinh hoa trên người của hải xà, là thứ tất bị để chế luyện mấy loại dung huyết kỳ đan dược, giá trị không rẻ.
Lục Bình lại ở chỗ thất thốn của hải xà, tìm được tâm tạng vẫn còn hoàn hảo của hải xà. Đây chính là thu thập lớn nhất trên người của hải xà yêu. Lục Bình thận trọng dùng phi kiếm đem trái tim cực lớn này cắt ra, bốn viên huyết châu lung linh giống như trân châu vậy lăn ra ngoài. Lục Bình vội vã dùng ngọc bình đã chuẩn bị sẵn, tiếp lấy, bịt kín. Sau đó hắn còn chưa an tâm, đem cái ngọc bình này bỏ vào trong món ngọc bình pháp khí, giữ cho linh lực không thể tiêu tan.
Sau khi đem huyết châu thu thập thỏa đáng xong, Lục Bình thở phào một cái, bấy giờ mới nghĩ đến hơi sợ. Bốn viên dung huyết châu a. Đây không ngờ lại là một yêu thú đã đạt tới dung huyết kỳ tầng thứ tư. Nếu trước đó không phải bị phụ bảo trọng thương, bản thân hắn xem ra chỉ cần nháy mắt một cái, trở thành món điểm tâm của hải xà.
– Đúng rồi, còn có phù bảo nữa!
Lục Bình vội vàng lật tìm bên trong xà thi. Cái món phù bảo có thể phát ra kim cương này đã bị Kiều sự | huynh sử dụng một lần. Lục Bình tìm thấy xong quan sát thấy trên phù bảo vẫn còn kim quang nhấp nháy, cảm giác bên trong uy lực vẫn tràn trề, biết là còn có thể sử dụng hai lần nữa trong lòng hắn cảm thấy quá đỗi vui mừng.
Đây là đòn sát thủ để hắn có thể dùng đối kháng với dung huyết kỳ cao thủ. Phù bảo trước khi vận dụng cần phải tế luyện. Đây là lý do vì sao hải xà trong lúc đánh giết với Lục Bình không sử dụng phụ bảo. Nếu như để hải xà yêu tế luyện thành công rồi thì Lục Bình không cần suy nghĩ cũng không lạnh mà run.
Lục Bình ngẫm nghĩ một chút. Số thịt rắn hắn chuyên môn bỏ trong một cái trữ vật đại. Sau đó hắn lại hướng đến ngọn nguồn của cuộc đại chiến này, chính là động phủ của luyện đan sư Thịnh Đào, mà đi tới.
Vị đan sư Thịnh Đào chỉ là một toán tu ở dung huyết kỳ. Chỉ vì người này thiện trường luyện đan ở trăm năm trước rất có danh vọng. Không biết Hồ Lệ Lệ từ đâu mà có thể phát hiện rồi chỉnh lý ra những tin tức về ông ta, cuối cùng lại tìm được động phủ này.
Bên trong động phủ vô cùng đơn giản nhưng cũng vô cùng rộng rãi. Trước đó mọi người đấu pháp điều hữu ý vô ý tránh xa động phủ. Vì vậy nơi này không bị phá hư bên trong tu luyện thất.
Lục Bình phát hiện được thân xác đã tọa hóa của Thịnh ào tu sĩ. Phía trước thân xác có một thạch đài, trên có phóng hai cái ngọc giản và một trữ vật đại tinh túy to cỡ bàn tay.
Loại trữ vật đại này Lục Bình chẳng qua là ở trên người Lưu tiên trưởng nhìn thấy qua mà thôi. Không gian bên trong gấp mấy lần trữ vật đại hiện tại của Lục Bình, lớn chừng một gian phòng nhỏ. Trong trữ vật đại chứa đựng mười mấy hộp ngọc. Lục Bình mở ra hết tra xét, bên trong là các loại linh thảo.
Mỗi hộp ngọc cất giữ một loại linh thảo. Mỗi loại có đến mấy cây, số lượng không đồng nhất. Tổng cộng toàn bộ có hơn 200 cây linh thảo. Bên trong số này Lục Bình nhận biết chừng phân nữa, đại đa số là linh thảo dùng để luyện chế đan dược ở luyện khí kỳ. Trong đó có ba loại linh thảo dùng để chế linh huyết đan tổng cộng có đến năm cây. Còn có mười mấy cây là linh thảo dùng để luyện chế đan dược sử dụng cho cao thủ ở dung huyết kỳ.
Ngoài ra bên trong còn có 50 trung phẩm linh thạch cùng hơn 100 hạ phẩm linh thạch. Điều này làm cho Lục Bình mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn không kềm chế được những kích động. Đây chính là hơn 5000 hạ phẩm linh thạch a.
Về phần còn dư lại là mấy món pháp khí trung cấp hay cấp thấp, không lọt vào mắt Lục Bình nữa. Hai cái ngọc giản, một cái gọi là “Thịnh đào đan kinh” là thứ dùng để quy nạp tổng kết kinh nghiệm luyện đan trọn đời của | luyện đan sư Thịnh Đào. Đan kinh ở phía cuối cùng còn ghi lại mười mấy đan phường dùng để chế đan dược sử dụng cho luyện khí kỳ cùng 5 đan phương luyện chế đan dược cho dung huyết kỳ. Thậm chí còn có một loại gọi là “Kim tủy đan” để luyện chế đan dược cho đoán đan kỳ tu sĩ sử dụng. Đây chính là Thịnh Đào tu sĩ nhờ cơ duyên mà có được, chẳng qua là Thịnh Đào không có năng lực để luyện chế nó.
Một ngọc giản thứ hai gọi là “Thịnh Đào kiến văn lục” là kiến thức cả đời của Thịnh Đào tu sĩ, đặc biệt trong đó ghi lại rất nhiều linh thảo về hoàn cảnh sinh trưởng, phương pháp bồi dục dược tính dược lý, phương pháp đào hái… nói chung là bao la vạn tượng, khiến cho Lục Bình đại khai nhãn giới.
Thông qua ngọc giản, Lục Bình từ trong trữ vật đại phân ra các hộp ngọc, lần lượt phân biệt mười mấy loại linh thảo dùng để luyện chế dung huyết đan. Lục Bình hướng về phía thi thể của Thịnh Đào tu sĩ, vái lạy nói:
– Hôm nay vãn bối may mắn lấy được di trạch của tiền bối tiên trưởng, tất sẽ đem hết khả năng thừa kế tiền bối truyền thừa. Cho dù vãn bối tài trí có hạn, cũng vì tiền bối tìm kiếm hiền năng khác, tất không để truyền thừa của tiền bối đoạn tuyệt.
Dứt lời, hắn đem thi thể của Thịnh Đào tu sĩ hóa thành tro bụi bỏ vào trong một bình ngọc rồi chuẩn bị đem rải ra biển rộng. Trường sanh cùng truyền thừa là hai chuyện vô cùng trọng yếu của tu sĩ. Lục Bình chịu ân huệ của người, tự nhiên phải có sự bày tỏ, nếu không khó tránh khỏi sinh lòng bất an.
Lục Bình lại tới luyện đan phòng ở cách vách. Phòng luyện đan này bốn phía đều có bục gỗ trưng bày đan dược, phía trên đặt những bình ngọc đựng đan dược đã sớm hiện đầy bụi bặm. Lục Bình kiểm tra lại tất cả, có hơn 40, 50 bình ngọc lớn nhỏ, mười mấy loại đan dược, tuyệt đại đa số là đan dược dùng ở luyện huyết kỳ hơn 100 năm, khiến cho trong số bình ngọc này phần lớn đan dược đều đã mất đi hiệu dụng.
Lục Bình kiểm lại một chút, chỉ có bình ngọc bởi vì ở phía trên có dán phong linh phụ thuộc dung huyết kỳ, nhờ đó mà giữ được được lực cho đan dược. Bên trong có ba bình chính là hồn huyết đan mà Lục Bình đang cần, còn dư lại bốn bình là đan dược ở dung huyết kỳ. Đáng tiếc là Lục Bình kỳ vọng có được dung huyết đan thì không hề phát hiện.
Ở chính giữa đan phòng có một lò luyện đan cao bằng đầu người. Đây là một món trung cấp pháp khí, nhưng cái trung cấp pháp khí này nếu lấy giá trị mà cân nhắc thì nó đủ để đổi lấy ba, bốn món thượng phẩm pháp khí.
Lò luyện đan nếu muốn luyện chế thì so với những pháp khí khác còn khó khăn hơn trăm lần. Đó là vì nó cần luyện khí sư cùng luyện đan sư phong lực hợp tác. Hơn nữa tài liệu luyện chế lại nghiêm khắc yêu cầu. Điều này khiến cho mỗi một lò luyện đan đều vô cùng trân quý.
Một món luyện đan lộ cấp thấp có giá trị tương đương với thượng phẩm pháp khí. Trong truyền thuyết chân linh phải có một lò luyện đan thuộc hàng cực phẩm pháp khí, các đại lão đã từng lao tâm lao lực thăng cấp lên pháp bảo, nhưng vẫn không thành công. Dù vậy lò luyện đan này mỗi khi cần dùng đều phải thông qua sự chấp nhận của các lão tổ mới được sử dụng.