Dịch giả: Titan
Nếu nói đại gia chuyên chế pháp khí nổi danh nhất ở Địa Khôn phường thị là ai, phải kể đến lão Trần luyện khí phô ở phía tây của phường thị. Lão Trần lúc còn trẻ có cơ duyên có được một đóa huyền cấp cấp thấp linh hỏa, Thạch Ngọc hỏa.
Sau đó, lão Trần nhờ vào Thạch Ngọc hỏa mà luyện khí thuật đại tiến, từ từ có danh tiếng. Nhưng ông ta có được linh hỏa cũng dần dần bị đồn đại tới tai của những kẻ không an phận. Đang lúc trẻ, lão Trần vào thời điểm bàng hoàng vô kế này thì một vị được ông ta cứu mạng, đồng thời lão Trần giúp ông ta ngưng luyện bản mệnh pháp khí bị phá tổn.
Là một vị Chân Linh phái dung huyết kỳ tiên trưởng, sau khi thương thế khỏi đi, vị tiên trưởng này thành công tiến cấp đoán đan kỳ, trở thành hạch tâm đệ tử của Chân Linh phái. Vị chân nhân này bắn tiếng là muốn bảo vệ vị cứu mệnh ân nhân này, do đó mới khiến cho những hữu tâm nhân vứt bỏ lòng mơ ước chiếm đoạt linh hỏa của lão Trần.
Sau đó vị chân nhân này trú thủ Địa Khôn đảo. Lão Trần bèn đến nơi này, đến phường thị mở một luyện khí phô đặt tên là “Lão Trần luyện khí phô”.
Rồi nhờ vào tài nghệ luyện khí tinh chuẩn, cộng thêm Thạch Ngọc hỏa trợ giúp, chuyện làm ăn càng lúc càng thịnh vượng.
Theo danh tiếng ngày càng lớn của lão Trần, tên thực của lão Trần từ từ bị người ta quên mất, vô luận là người quen hay không quen đều chỉ gọi ông ta là “lão Trần”.
Lục Bình đến lão Trần luyện khí phô thì thấy một đệ tử trẻ tuổi trong trang phụ của Chân Linh phái khoảng 20 tuổi đang ở trong điếm phô. Lục Bình từ pháp lực dao động trên người của vị trẻ tuổi này cảm giác được đây là một vị dung huyết kỳ tu sĩ. Do đó không dám chậm trễ, bước lên hành lễ nói:
– Biệt viện tam cấp đệ tử Lục Bình xin ra mắt tiên trưởng.
Người trẻ tuổi hòa miệng cười cười nói:
– Không cần đa lễ. Ta thành công dung huyết cũng chưa lâu, vừa khéo là sư huynh cấp trên của ngươi. Ngươi đến đây luyện chế pháp khí sao?
Lục Bình không dám gọi sư huynh, lập tức lễ mạo nói:
– Đúng vậy. Vãn bối muốn thỉnh cần tiên sinh luyện chế một bộ nội giáp, nhân tiện đề thăng một món pháp khí.
Người trẻ tuổi nhìn Lục Bình vẫn có chút câu nệ như cũ, cười bảo:
– Ta tên là Trần Luyện, là con trai của lão Trần mà ngươi muốn tìm. Ngươi cứ gọi ta là Trần sư huynh đi, gọi ta tiên trưởng nghe không thích ứng. Phụ thân của ta đang ở trong luyện thất ở phía sau xử lý một pháp khí mới vừa luyện chế xong. Ngươi hãy chờ một chút.
Lục Bình thấy y không câu nệ lễ tiết, bản thân cũng không quá kiểu cách, liền thưa:
– Cảm ơn Trần sư huynh, vậy tại hạ ở nơi này chờ một chút vậy.
Hai người ngồi xuống trò chuyện về những chuyện lý thú ở biệt viện. Một lát sau một vị lão giả đầu tóc hoa râm, mặt mũi đỏ ngầu bước từ sau điếm phô đi ra, nhìn hai người ở giữa cửa hàng, hướng về phía Trần Luyện hỏi:
– Trở về rồi à?
Trần Luyện cười hắc hắc, đáp:
– Đây không phải là sắp cứ hành buổi đấu giá rồi sao? Đến lúc đó xem ra cha có mối làm ăn rất nhiều, vừa khéo phải trở về giúp một tay. Không phải vậy sao, chính là vừa đúng có vị sư đệ của con đây, tìm cha để luyện khí.
Lão Trần không tiếp lời của Trần Luyện mà trực tiếp hỏi:
– Muốn luyện món pháp khí gì? Tài liệu chuẩn bị thế nào?
Lục Bình đem da của hải xà yêu lấy ra. Trần Luyện ánh mắt sáng rực nói:
– A. Dung huyết trung kỳ hải xà yêu bì giáp. Một khối to như thế này rất tiếc là tổ thủy không ít, chỉ có thể làm được hai món trung phẩm nội giáp mà thôi.
Lão Trần nhìn da rắn, bảo:
– Hai món nội giáp không thành vấn đề. Chỉ là dung huyết trung kỳ yêu thú bì giáp không có nghĩa sẽ chế ra trung phẩm pháp khí. Ta cần phải bỏ ra thêm một số thứ khác, những thứ này ta có thể bỏ ra. Những góc cạnh còn dư lại của bì giáp để đổi thế nào?
Lục Bình gật gật đầu, tiếp đó đem Sơn Băng và một khối huyền thuyết đưa ra. Trần Luyện lại tặc lưỡi lên tiếng:
– Hay cho một cái Sơn Băng. Ba cái pháp cấm toàn bộ đều thuần túy là công kích chuyên tinh. Món pháp khí này nếu không luyện thành thượng phẩm pháp khí thì tiếc cho cái khối huyền thiết này quá.
Lão Trần không hề đối với việc Trần Luyện xen lời mà bày tỏ bất mãn nhưng cũng không tán đồng, chỉ nói:
– Món pháp khí này có yêu cầu gì?
Lục Bình đối với Sơn Băng vô cùng yêu thích, nghe thế đáp:
– Vãn bối yêu cầu từng khả năng giữ đặc tính của Sơn Băng, trên cơ sở đó đề thăng phẩm cấp của nó.
Lão Trần trầm ngâm một chút, bảo:
– Nếu như thế đề thăng lên thượng phẩm pháp khí đích xác là có chút khó khăn cũng được loại cực đoan pháp khí. Chỉ truy cầu công kích lực này cũng không thấy nhiều, huống chi đề thăng lên thượng phẩm pháp khí đích xác là đối không tệ với khối huyền thiết này. Lão Trần ta sẽ toàn lực tính toán.
Lục Bình vui mừng nói:
– Làm phiền tiền bối.
Lão Trần lại nói:
– Không vội. Món pháp khí này đề thăng đến thượng phẩm pháp khí về chủ liệu thì có rồi, chỉ là loại thuần túy sác phạt pháp khí này luyện chế cực kỳ hà khắc, còn cần mấy loại linh tài, hỗn hợp, đáp khối mới cuối cùng gia trì cấm pháp sẽ không dẫn tới băng hỏng. Do đó lão phu có hai yêu cầu.
Lục Bình nghe thế thưa:
– Xin tiền bối cứ nói.
Lão Trần bảo:
– Mấy loại linh tài đáp khối ta có thể xuất nhưng mà ngươi phải dùng linh thạch để đổi, cộng thêm phí gia công. Tổng cộng là 470 khối linh thạch cộng thêm phí thủ công của hai cái nội giáp kia cũng cần 160 khối linh thạch nữa, tổng cộng là 630 linh thạch. Tính thành 600 linh thạch là được rồi.
Lục Bình gật đầu đưa ra 600 linh thạch, trong lòng cảm thán “luyện khí đúng là cái nghề làm ra nhiều lợi nhuận” Chỉ là Lục Bình hiện tại không thể so đo những cái này. Lão Trần tiếp đó chỉ Trần Luyện nói:
– Ta còn cần hắn tham gia vào luyện chế mấy món pháp khí.
Lục Bình nhìn Trần Luyện có chút khó xử. Trần Luyện ngược lại nhao nhao muốn thử, rất may là lão Trần tiếp đó lại nói:
– Con trai ta tài nghệ luyện khí đã được chân truyền của ta, hơn nữa đã tiến nhập vào luyện khí các của Chân Linh phái học tập luyện khí. Hiện tại chỉ kém chút xíu hỏa hầu mà thôi.
Không chờ Lục Bình nói, lão Trần tiếp đó bảo:
– Hơn nữa ta thấy Sơn Băng của ngươi tình hữu độc chung, khó có thể khó tránh trong tương lai sẽ đề thăng phẩm cấp của nó. Đến lúc đó ta có thể đã đem cái luyện khí phô này giao cấp cho nó rồi, ngươi còn phải cần nhờ hắn đề thăng giúp cho ngươi, dù gì chỉ có người đã luyện chế ra một món pháp khí mới là đối tượng tốt nhất để đề thăng phẩm cấp cho nó.
Lục Bình bị lão Trần thuyết phục và thế là gật đầu đáp ứng. Trần Luyện vô cùng hưng phấn bảo:
– Ngươi tương lai nếu còn muốn đề thăng nó đến đỉnh gai pháp khí, tốt nhất là sử dụng thâm hải hàn thiếc làm chủ liệu để luyện chế. Đương nhiên những thứ giống như kim ô thiếc, phong trần thiếc hay những linh tài đại loại như thế cũng có thể được.
Lục Bình gật gật đầu biểu thị mình đã biết, sau đó hỏi:
– Không biết khi nào vãn bối có thể đến lấy ba món pháp khí này?
Lão Trần tính toán thời gian đáp:
– Trên tay ta còn hai vụ mua bán cần làm, nếu như thế thì một tháng sau là ngươi có thể đến được, không vấn đề gì-
Lục Bình trực tiếp nói:
– Như vậy chờ ba tháng sau vào lúc phách mại hội, vãn bối sẽ đến lấy, để khỏi vãn bối đi lại nhiều lần.
Chiều hôm đó Lục Bình đã trở lại Hoàng Ly đảo. Những ngày này Chân Linh phái và Huyền Linh phái lại bắt đầu không bình tĩnh. Nguyên nhân khởi sự chính là đại chiến ở trên đảo tiều. Huyền Linh phái bị chết 5 đệ tử. Vốn ra sự kiện này còn có thể nhưng vì Huyền Linh phái phục kích đệ tử của Chân Linh phái mà dẫn phát ra. Nhưng không biết sao lại có dung huyết kỳ chiêu thú chen vào, ngược lại khiến cho Hồ Lệ Lệ cùng ba đệ tử của Chân Linh phái trốn thoát được cứu được tính mạng, đem chân tướng sự thật trở về báo. Còn 5 đệ tử Huyền Linh phái thì toàn bộ vẫn lạc.
Huyền Linh phái bị Chân Linh phái vượt qua mặt càng khiến cho Huyền Linh phái tức giận vô cùng. Đệ tử bị vẫn lạc có một người là tinh anh đệ tử trong một gia tộc có thực lực, hơn nữa chính là nội môn đệ tử nội đỉnh của Huyền Linh phái.
Điều này càng khiến cho Huyền Linh phái càng cảm thấy khó chịu, vì thế Huyền Linh phái một ý đem nước khuấy cho đục, chỉ trích Chân Linh phái thiết trí bẫy rập dẫn dụ môn hạ đệ tử của Huyền
Linh phái tiến hành lần hành động này. Hơn nữa còn câu kết yêu tộc, dục cá di chương. Chân Linh phái tự nhiên là không cam yếu thế, hai bên lại đấu khẩu, rất may là hai bên lần này đều khắc chế do đó không có hành động quá khích phát sinh.