Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2862



Chương 3067:

Dương Chấn căn chặt răng, cố gắng chống chọi áp lực từ ông Hà.

Anh đã xác định, ông Hà là cao thủ Thiên Cảnh, bằng không không thể phóng ra khí thế đáng sợ như thế.

“Quỳ xuống!”

Ông Hà thấy Dương Chấn vẫn đang giãy giua, không định quỳ, bèn nhíu mày, khí thế khủng khiếp hơn nữa bùng nổ từ người lão ta.

“Không bao giờ có chuyện tôi quỳ đâu, trừ khi tôi chết!”

Dương Chấn căn chặt răng, mắt đỏ ngầu.

Vào giây phút này, anh đã kích hoạt hết sức mạnh toàn thân, huyết mạch cuồng hóa như sôi trào, Chiến Thần Quyết điên cuồng vận chuyển, tay phải anh năm chặt dao găm linh khí.

Từng luồng khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người anh để ngăn áp lực từ cao thủ Thiên Cảnh.

Lần đầu tiên Dương Chấn cảm nhận được sự nhỏ bé của mình, anh cứ tưởng sau lần liên tục đột phá này, từ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nếu bây giờ anh dùng hết thủ đoạn, thực lực đã nghịch thiên lắm rồi.

Nhưng đến giờ anh mới nhận ra mình yếu ớt tới mức nào.

Trước mặt cao thủ Thiên Cảnh, anh còn khó mà chịu nổi áp lực từ đối phương.

Nếu ý chí của anhkhông kiên định, có lẽ anh đã quỳ trước ông Hà từ nấy rồi.

Khóe miệng Dương Chấn đây máu tươi, nhưng anh vẫn căn chặt răng, không để mình quỳ xuống.

Nhưng đầu gối anh đã chậm rãi cong xuống, chỉ cần anh hơi thả lỏng là sẽ quỳ ngay.

Trong mắt ông Hà lóe lên sát khí mãnh liệt, lão ta nhìn chằm chăm vào Dương Chấn.

Đây đã là khí thế mạnh nhất mà lão ta phóng ra, nhưng vẫn chưa thể khiến Dương Chấn quỳ xuống, chuyện này đủ để chứng minh thiên phú và tâm tính của Dương Chấn mạnh đến mức nào.

Phải biết rằng ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc đã chịu được áp lực từ lão ta.

Dương Chấn mới đột phá đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, tuy sức chiến đấu rất mạnh nhưng cũng chỉ miễn cưỡng sánh ngang Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ khi dốc toàn lực.

Nhưng bây giờ, Dương Chấn lại chịu được áp lực từ lão ta.

Đối với thiên tài yêu nghiệt này, hoặc không đắc tội từ đầu, hoặc… giết!

Nghĩ tới đây, trong mắt ông Hà lóe lên sát khí mãnh liệt.

Dương Chấn như cảm nhận được sát khí của đối phương, sắc mặt càng thêm tái mét, ngay cả khí thế của đối phương anh cũng không chịu nổi, nếu đối phương muốn giết anh, ai chống đỡ được đây?

Khương Nham trầm giọng nói: “Ông Hà, thiên phú của tên nhãi này rất cao, không thể để cậu ta sống sót rời đi, băng không chắc chản cậu ta sẽ trở thành tai họa của nhà họ Khương sau này”.

Ông Hà lạnh lùng nói: “Tôi chỉ biết là nhà họ Khương muốn có cậu tai”

Lão ta nói rồi bỗng cất bước đi tới chỗ Dương Chấn.

Chỉ cần Dương Chấn đến nhà họ Khương, cho dù là yêu nghiệt thì sao chứ? Vẫn phải chịu sự kiểm soát của nhà họ Khương.

Säc mặt Khương Nham lập tức trở nên hết sức khó coi, cho dù ông ta là dòng chính nhà họ Khương, lần này tới Mục phủ cũng chỉ là theo mệnh lệnh. Ông ta chỉ biết gia tộc muốn Dương Chấn còn sống.

Về phần nguyên nhân, ông ta cũng không rõ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.