Một cô gái có mái tóc dài trắng như tuyết, vẻ ngoài trông không khác gì nữ hoàng băng giá.
Trên người cô ấy mặc chiếc váy dài cũng màu trắng, làn da trắng ngần gân như trong suốt, gương mặt tinh xảo lạnh lùng làm cho người ta có cảm giác cao ngạo, xa cách.
Toàn thân cô ta toả ra hơi thở lạnh lếo, không khí trong cả Hợp Hoan Tông đều hạ rất nhanh, Mạc Thanh Trúc có tu vi thấp cũng không chịu được lạnh mà run rẩy, ánh mắt nhìn cô gái có thêm tia sợ hãi.
Sau lưng cô gái còn dẫn theo một thiếu nữ xinh đẹp khoảng 20, vẻ mặt cũng lạnh như băng, toả ra khí thể của cường giả, dáng vẻ cung kính đối với cô gái tóc trắng.
Ngô Hùng Bá và Mạc Thanh Tu tỏ ra kiêng dè, mắt vẫn nhìn chằm chằm cô gái tóc trắng, luôn trong tư thế sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Vì họ nhìn ra được là thực lực của thiếu nữ 20 kia không hề thua kém mình, dù thế, thiếu nữ xinh đẹp cũng chỉ là tuỳ tùng của cô gái tóc trắng, điều này càng chứng minh sự đáng sợ của cô gái tóc trắng.
“Trung giới giới Cổ Võ đúng là có vài nữ võ giả đáng sợ nhưng trước giờ chưa từng thấy cô gái tóc trắng này”.
“Nhìn tu vi thì thực lực cô ta không yếu đâu, chỉ ánh mắt thôi đã khiến người †a cảm thấy như cả ngọn núi đè xuống”.
“Chẳng lẽ là người tới từ Thượng giới giới Cổ Võ? Chẳng lẽ kết giới ngăn cách đã hoàn toàn vỡ vụn?”
Mấy người Ngô Hùng Bá vô cùng tò mò về lai lịch của cô gái, bắt đầu âm thầm suy đoán trong lòng.
Dương Thanh chỉ dùng biểu cảm phức tạp khi đối diện cô gái tóc trắng, không biết anh đang tự hỏi điều gì.
Sau một hồi kích động, Tân Thanh Tâm càng thêm nhiệt liệt, cô nói bằng giọng khó tin: “Tiểu Y, sao em cũng tới đây?”
Cô gái trước mặt chính là em gái của Tân Thanh Tâm – Tân Y, Tân Thanh ‘Tâm vội tiến lên túm lấy tay em mình: “Em và Dương Thanh cùng tới cứu chị à?”
Cô không biết chuyện Tân Y rời đi trước đó, giờ thấy Tần Y cũng ở đây thì tưởng rằng cô ta đi cùng Dương Thanh.
Nhưng điều làm Tân Thanh Tâm bất ngờ là cô em gái luôn rất thân thiết với mình lại cứ trưng ra vẻ vô cảm, lạnh nhạt nhìn cô một cái rồi chẳng hề đáp lời.
Chẳng biết tại sao cô lại có cảm giác lạnh cả người khi đối diện với Tần Y.
Tân Thanh Tâm nghỉ ngờ, Tần Y trước mắt và Tần Y trước kia như hai người khác nhau, cô hỏi: “Tiểu Y, em làm sao vậy, với lại sao mái tóc của em…”
“Đứng lại!”
Tân Y lạnh lùng nói.
Trong lòng Dương Thanh không nhịn được mà run lên, hai chân vô thức nhữn ra, điều này làm anh vô cùng khiếp sợ, dù sao, trận đánh trước đó với vô số cường giả cũng không ai làm anh có cảm giác này.
Anh nhớ ra, lúc ấy Tân Y rời đi, thực lực đã mạnh hơn rồi. Lần này Tần Y tới, anh đã không thể nhìn ra tu vi hay cảnh giới của đối phương nhưng vẫn cảm nhận được là thực lực hiện tại của cô ta mạnh hơn anh, thậm chí là mạnh hơn rất nhiều.