Sở dĩ Dương Thanh vẫn chưa đích thân dạy dỗ Lưu Tuyết Kiến cũng là vì lo lắng chuyện như vậy.
Hai anh em Mạc Thanh Tu và Mạc Thanh Trúc vốn đã chuẩn bị dạy cho hai ông cháu kia một bài học nhớ đời ngay sau khi cuộc thi kết thúc, nhưng sau khi nghe lời giải thích của Ngô Hùng Bá, họ đành phải từ bỏ ý định này.
Rất nhanh, việc đăng ký tham gia cuộc thi Thần Đan Tranh Tài đã kết thúc, cuộc thi chính thức bắt đầu.
Cuộc thi lần này được tổ chức rất hoành tráng nhưng thời gian cũng vô cùng eo hẹp, ngay cả việc đăng ký và thi đấu cũng chỉ kéo dài trong một ngày hôm nay.
Tất cả luyện đan sư tham gia cuộc thi đều rất coi trọng cuộc thi này, dù sao nó cũng có liên quan đến thân phận và địa vị trong tương lai của họ trong giới cổ võ.
Để thành công tiến vào Thần Đan Tông và tìm ra tung tích của con gái mình, Dương Thanh cũng rất thận trọng.
Có khoảng hơn một ngàn luyện đan sư tham gia cuộc thi, phần thi đầu tiên là một nhóm mười người sẽ tranh tài để xem ai có thể gọi tên các dược liệu và tác dụng của chúng một cách chính xác và nhanh nhất, từ đó chọn ra người đứng đầu trong mỗi nhóm.
Nhìn qua thì đây là một đề thi cơ bản rất đơn giản, nhưng dược liệu do Thần Đan Tông cung cấp đều cực kỳ quý hiếm và ít khi nhìn thấy, thậm chí có vài loại dược liệu mà cả đời của một số luyện đan sư cũng chưa từng nhìn thấy, đương nhiên không phải tất cả luyện đan sư đều có thể nhận ra hết.
Ngay cả khi một số luyện đan sư có thể gọi tên chúng nhưng họ vẫn không thể nói lên được tác dụng của dược liệu.
Đúng như dự đoán, một giờ sau, vòng thi đấu đầu tiên kết thúc, vốn có một ngàn luyện đan sư tham gia, nhưng sau vòng này chỉ còn lại hơn một trăm người, Dương Thanh cũng nằm trong số hơn một trăm người này.
Các luyện đan sư bị loại đã đồng loạt cúi đầu rời khỏi địa điểm thi đấu và chỉ có thể đứng trong đám đông bên ngoài để vây xem.
Lúc này, một thanh niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dương Thanh, chính là Lưu Tuyết Kiến đã hét lên bên cạnh anh lúc trước.
Lưu Tuyết Kiến rất ngạc nhiên khi thấy Dương Thanh có thể vượt qua vòng đầu tiên của cuộc thi, anh ta không khỏi cười lạnh nói: “Thì ra là có chút năng lực, vượt qua được vòng đầu tiên của cuộc thi, chẳng trách lại tự tin như vậy!”
Ánh mắt Dương Thanh vẫn nhìn sang hướng khác, Lưu Tuyết Kiến khế cau mày, không khỏi thầm nghĩ ‘Chẳng lẽ tên này là một kẻ hèn nhát, hiện tại xung quanh không có người giúp đỡ, cho nên không có can đảm để nói chuyện với mình? Trước đó tên này chỉ biết nhờ người khác ra mặt giúp, không dám nói một câu nào, bây giờ cũng như vậy, nhất định là như vậy, đồ hèn nhát…”
Hiển nhiên, Lưu Tuyết Kiến coi thường Dương Thanh, xem Dương Thanh như một người yếu đuối mà anh ta có thể tùy ý điều khiển.
Nghĩ như vậy, Lưu Tuyết Kiến không khỏi lộ ra vẻ kiêu ngạo trên môi, lời nói càng ngày càng khó nghe.
Lúc này Dương Thanh cũng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Lưu Tuyết Kiến, trong lòng không khỏi thở dài tên này đúng là một rắc rối, anh đã không gây sự với tên này, nhưng tên này lại khiêu khích anh hết lần này đến lần khác.