T/g viết mỗi chương hơi ngắn 1 xíu thì đừng có trách nha.Hjhj Vì nội dung của chương nên sẽ có chương ngắn chương dài mong mọi người thông cảm. Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mk
Chap trc mình chưa kịp giới thiệu 2 anh chàng mới đến nè:
-Nguyễn Trần Nhật Khánh: Là anh trai song sinh vs nó nhưng ngoại hình lại chẳng có điểm nào giống nhau vì mỗi người mang 1 nét đẹp riêng (Thể nào hum trc mọi người tưởng ny của nó thật). Đẹp trai, phong độ, dễ gần. IQ: 200/200.
-Dương Thiên Phong: Là bn thân của anh trai nó bên nước ngoài. Là 1 người Việt kiều. Có đôi mắt màu xám tro và mái tóc màu đen. Giống như anh nó cũng đẹp trai, dễ gần. Thích nó ngay từ ánh nhìn đầu tiên. IQ: 200/200
2 người này đều về Việt Nam chủ yếu là để tìm gấu (có ai mún làm ko đăng kí nèo)
Bây h thì tiếp tục truyện thui:
Buổi chiều, hắn tới đón nó đi chơi rất đúng h.
-Lên xe đi-Hắn
-Tôi đi xe của tôi.-Nó từ chối
-Đợi cô lấy xe xong thì tôi đi mất rùi.-Hắn ko cho nó phản mk
-Càng tốt.-Nó lạnh tanh
-Thui đi đi mà. -Hắn lại phải dở chiêu cún con
-Hừ… Vậy thì đi. -Nó bực bội.(Đc đi vs hotboy mà vẫn bực sao? Chịu chị này lun)
10ph sau hắn đã đưa nó tới 1 cánh đồng mênh mông cỏ lau và bồ công anh. Sau vài ph đơ người vì khung cảnh tuyệt vời này, nó hét to:
-Đẹp quá!
Rồi như 1 đứa trẻ, nó chạy lăng xăng khắp cánh đồng lấy hoa bồ công anh thổi. Trông nó như 1 tiên nữ hạ phàm. Hắn đứng đó chăm chú nhìn nó rùi lấy giấy bút ra vẽ. (Lại phát hiện 1 tài năng mới đây).
Sau 1 hồi chạy nhảy ko pít mệt mỏi, nó đi lại phía hắn mỉm cười:
-Cảm ơn anh đã đưa tôi đến nơi này! Nó thật là tuyệt vời đấy!
Hắn vẫn chăm chú vẽ tiếp.Nó thấy vậy thì tò mò ra xem:
-Anh vẽ j z? Cho tôi xem vs!
Nó vừa đến nơi thì hắn cũng vừa xong tác phẩm nghệ thuật (ko pít là có ra hình người ko nữa). Hắn thu dọn đồ đạc và nói vs nó:
-Nếu thích thì tôi có thể đưa cô tới đây thường xuyên.
-Ai thèm! Tôi tự đi đc mà!-Nó lè lưỡi vs hắn rùi chạy ra xe. Hắn lắc đầu rùi cũng đuổi theo nó và trở nó về nhà.
Vừa về đến nhà nó đã chạy đến và ôm trầm lấy Khánh:
-Anh hai! Anh hai!
-Bỏ anh ra đi! Sắp…sắp nghẹt thở rùi đấy.(Hóa ra là cố tình ak)
Khánh đẩy nó ra thì nó làm mặt giận dỗi:
-Anh hai ứ yêu em nữa rùi! Giận anh lun!-Nó phụng phịu.
Khánh bật cười thành tiếng rùi ôm nó, vuốt tóc cô em bướng bỉnh:
-Thôi mà! Anh yêu em nhất đó! Thiệt lun! Nhưng em ôm anh như z cứ như là sợ anh sẽ giám sát em nên định thủ tiêu anh lun ý chứ!
-Sao anh pít!-Nó cười toe toét rùi ngay lập tức nhăn mặt vì pị Khánh cốc đầu:
-Anh còn lạ j em nữa, em gái yêu! Mà em vừa đi đâu cùng ai z?-Đang giọng dịu dàng thì bỗng nhiên Khánh đổi giọng tra khảo.
-Anh đang thẩm vấn em ý hả?
-Ak…ukm ko!
-Z em ko cần phải trả lời! Hjhj-Nó cười típ mắt vì đã chọc đc anh nó.
-Em thấy Phong thế nào?-Khánh đổi vẻ mặt nghiêm túc.
-Phong? Ai z?- Câu hỏi của nó làm Khánh suýt ngất.
-Là cái cậu sáng ngày đi cùng anh ấy!
-Dạ? Có ạ? SAo em ko pít nhỉ?-Nó vừa trả lời vừa gãi gãi đâu vs vẻ mặt ngây thơ vô đối. (Trời ơi! Cái bà này! Tin hot thế mà ko pít.). Lần này thì Khánh ko phải là suýt nữa mà…………. ngất lun.
*Tại biệt thự nhà hắn:
-Mama ak, mai mama đi họp phụ huynh cho con nha!-Hắn vừa về đã bỏ bức vẽ xuống và ôm lấy mama hắn.
-Tất nhiên rùi con yêu!-Mẹ hắn nhẹ nhàng nói rùi để ý đến bức vẽ của hắn. Vừa cầm lên xem bà vừa trầm trồ:
-Con càng ngày càng vẽ đẹp nha!
-Đc hưởng tất từ mẹ đó!
-Là 1 cô gái giữa 1 cánh đồng bồ công anh sao?-Mẹ hắn hỏi (Ak thì ra là vẫn ra hình người)
-Dạ vâng!
-MÀ người trong hình là ai mà đẹp z? Con kiếm đc người mẫu ở đâu đó!-Mẹ hắn trêu
-Đó là bạn con ạ!
-Oh z sao? Hum nào dẫn con bé về đây chơi nha!
-Dạ,…-Hắn trầm tư rùi ” vâng” nhẹ 1 tiếng.
Tối hum đó cả nó và hắn đều ngủ rất ngon. Còn ai kia thì đang nghĩ về người con gái mới gặp…(đoán đc ko cả nhà!)