Ăn sáng xong, nó cug mấy tên vệ sĩ đi xe lamboghini đến trường. chiếc xe trắng sang trọng dừng ở cổng của một ngôi trường lớn. Ngôi trường gồm 3 dãy nhà: 1 dãy là các phồng điều hành, 1 dãy của khu A và 1 dãy của khu B. Trường cấp 3 Lightstar là trường dành cho các con em nhà quý tộc nên có quy mô rất rộng. Ngoài phòng học ra còn có các nhà nghỉ(nói z nhưng nó như là khách sạn rùi) cho học sinh nghỉ ngơi hoặc ở lại qua đêm. Nó vừa xuống xe vừa nở 1 nụ cười chết người. Vì là 1 tiểu thư nên nó ko mún mất hình tượng của mk cug như gia đình mk. Đôi chân thon tha lướt trên sân trường. Nó đi đến đâu, những tên háo sắc nhẹ là chảy máu mũi, nặng hthj ngất nhập viện. (Haizzz hum nay bệnh viên đông khách òi!).
– Sao mà có ng xinh thế ko pít ?- HS1
-tiên nữ ở đâu hạ phàm kìa!- HS2
-Mày ơi, sao chị ấy đẹp thế nhỉ! tao mún làm con trai quá đi!- Một hs nữ suýt xoa
_______________________bla…..bla____________________________________
Khen thj nhìu nhưng cug có một số thành phần đặc biệt:
-Thêm 1 con đáng ghét nữa kìa Bảo Vi!
-Ukm đúng đó chị!
Lời nói đó chỉ có thể là của chị em nhà Tố Uyên.
( Giới thiệu nhân vật chút:
Cao Tố Uyên: xinh đẹp nhờ son phấn, tính tình kiêu ngạo, suốt ngày bám đuôi hắn, gia đình khá giả đc côn ti nhà nó đầu tư vào.
Cao Bảo Vi: em gái Tố Uyên, nhan sắc có nguồn gộc giống y hệt chị, tính tình ko khác bao nhiêu)
Bỏ ngoài tai những lời nói đó, nó lướt qua mặt 2 nhỏ 1 cách nhẹ nhàng. Tố Uyên tức giận, chảnh chọe lên tiếng:
-Cô nghĩ cô là aai mà dám bơ tôi hả. Tôi sẽ cho nhà cô phá sản ngang lập tức đó.
Nó cười nhạt, bước qua nhỏ nói khẽ:
-Chưa pít công ti ai sẽ sụp trước đâu! về nhà mà điều tra đi đã nha! Sủa vớ vẩn thế này ng ta cho ăn dép lúc nào ko pít đó.- Câu nói của nó vs sức sát thương lớn chỉ đủ cho nhỏ nghe tiếng. Nó tiếp tục đi qua mặt nhỏ trc sự thán phục của mọi người vì từ trc đến h chưa có ai làm đc z cả.
– Mày… Mày…-Nhỏ tức tím mặt ko cãi lại đc nên “giận cá chém thớt” quay sang quát mọi ng:
-Nhìn j mà nhìn, tránh raaaaaaaaaaaaaa!
Nó lắc đầu rồi đi đến phòng hiệu trưởng. Cốc…Cốc…
– Vào đi- Tiếng ông hiệu trưởng trầm ấm vang lên.
Nó mở cửa bước vào ông quay ra nhìn nó rùi cười thật tươi:
– Chào cháu gái! Lâu rùi ko gặp, 2 mẹ con có khẻo ko?
– Dạ cảm ơn bác, 2 mẹ con cháu vẫn khỏe!- Nó lễ phép đáp lại
( hiêu trưởng là anh của mama nó nên 2 ng nói chuyện mới thân mật như z đó)
– Cháu sẽ học lớp 12A1. Còn bây h chúng ta đi dự lễ trc nhé!
-Dạ vâng ạ!- Nó nói rùi đi cug hiệu trưởng đến phòng hội trường.
Trên khán đài 1 cô giáo cầm mic nói :
– Một năm học mới đã đến, các em có cảm thấy háo hức ko?
-Có ạ!-ở dưới đồng thanh đáp
– và bây h chúng ta sẽ chào đón hoàng tử Việt anh của trường.
Ở dưới tiếng vỗ tay hò hét ko ngớt. bước vào phong là 1 chàng trai cao 1m86,nc ra trắng hống, mái tóc đen đc vuốt chỉn chu. Nhìn hắn như 1 hoàng tử thực thụ. Hắn bước lên khán đài nở nụ cười miễn phí cho nhìu ng pkai vào bệnh viện (đã bảo là hum nay bệnh viên đông khách òi mà)
-Xin chào tất cả các bn. Tôi chắc là các bn đã có 1 kì nghỉ hè đầy lí thú đúng ko ạ? Tôi mong bước vào năm học mới mọi ng có thể làm tốt hơn trc nhìu!-hắn nói vs giọng ấm áp vô cug. Sau câu nói của hắn là bài phát biểu dài dằng dặc của hiệu trưởng và kết thúc hồi luyên thuyên đó bằng 1 câu mà mọi ng pkai chờ đợi:
-tôi xin giới thiệu 1 học sinh mới, con gái của tập đoàn K&L sẽ là nguồn đầu tư tiếp theo cho trường chúng ta, xin chào đón Nguyễn Trần Khánh Linh!!!!!!!
Ông vừa dứt lời thj nó bước lên, nó tự tin sải bước. Giọng nói dịu dàng qua mic:
-Chào các bn, mk là học sinh mới nên có j sai sót mong mọi ng bỏ qua.
Ở dưới tiếng hò hét ko ngớt cug sự ngưỡng mộ, ghen ghét đố kị. Hắn nghe có hs mới thj ngước đầu lên ko ngờ lại dơ mất 5s rồi quay đi chỗ khác. Buổi khai giảng kết thúc sẽ là lúc để nhận lớp mới.