-Chúng mày mất tích đâu mấy ngày nay z hả?-Nó vừa thấy Mi vsf Trâm thì lao ra cốc cho mỗi đứa 1 cái
-Hjhj sory bạn hiền! Tụi tao phải giải quyết 1 số công việc ở công ti chứ có rảnh rỗi như mày đâu!-Trâm cười xuề xòa. Vừa lúc đó cô giáo chủ nhiệm cũng bước vào.
-Sắp đến 20-11 rùi ha!
-Dạ-Đồng thanh cả lớp
-Nhà trường sẽ tổ chức 1 cuộc thi lớn!
……Xôn xao………..xôn xao……………….
-Thui cái em trật tự để cô phổ biến luật!
-Dạ vâng!-Đồng thanh tập 2 (Ngoan ghê)
-Đây là 1 cuộc thi khiêu vũ lơn.Mỗi lớp đc dy nhất 1 cặp tham dự. Cặp đôi đó sẽ đc tập luyện vs các lớp khác làm nên 1 tiết mục mở màn hoành tráng. Mỗi lớp cũng chuẩn bị 1 tiết mục đôi riêng cho 2 người họ. Sau cuộc thi ban giám khảo sẽ chon ra 1 cặp xuất sắc nhất để trao vương miện “Đức vương-Nữ hoàng”. Lớp có cặp đôi đc giải nhất sẽ đc 1 chuyến tham quan Hạ Long dài ngày.
Nghe đến đây cả lớp hò rú ko ngừng
-Còn bây h lớp chọn cho cô 2 bạn 1 nam 1 nữ đi nào!-Giọng cô nhẹ nhàng
Mi đứng dậy cười gian gian và nói:
-Dạ thưa cô tất nhiên là công chúa Khánh Linh của lớp phải góp mặt rùi!
Sau đó là tiếng hưởng ứng của học sinh trong lớp (Trừ nhỏ phù thủy Tố Uyên giận tím mặt)
-Còn 1 bạn nam nữa!-Cô giáo nhắc
-Dạ thưa cô em ko pít 2 hotboy của trường ai sẽ vinh dự đây ạ!-Trâm cũng mở lời
-Việt Anh & Phong ?!?!
-Thôi bây h để cho Công chúa chọn đi!-Cô giáo đưa ra ý kiến
-Đúng đó!-Đồng thanh cả lớp tập 3 (Nói cả lớp nhưng trừ nó ra)
Cả lớp hồi hộp mún pít công chưa sẽ chọn hoàng tử nào đây. Việc chọn này cũng coi như là xem công chúa thick ai hơn nè.
Mỗi lúc sau vẫn ko thấy nó trả lời. Mi quay xuống thì thấy nó đeo tai phone. Vậy là từ nãy đến h nó chưa nghe j sao? Chậc chậc. Mi cốc cho nó 1 cái rùi lôi lun chiếc tai phone ra
-Từ đâu đến h cả lớp chọn mày đi thi khiêu vũ mày pít ko?-Mi gắt nhỏ
-Ko!-Rất thản nhiên.
-Trời ơi là trời (Gọi j ta?) Lớp đang bảo mày chọn hoàng tử đi cùng kìa!
-Cái j cơ? Ai?-Nó ngạc nhiên
-Thì là Việt Anh và Phong đó!
-Trời ơi (Gọi j ta?) Chết con òi! (Chưa đủ tuổi đâu)
-Linh em có j kiến j ko?-Cô giao ko chờ đc nữa dành lên tiếng (Có phải nguyên cô đâu 2 nhân vật chính còn nóng ruột hơn kìa)
-Dạ….dạ…em…em…-Nó ấp a ấp úng. Quả thật làm khó nó rùi
-Dạ thưa cô thui để lớp bầu đi cho Linh đỡ khó xử!-Trâm cứu nó
-Đc ai chọn Việt Anh giơ tay nào!
Cô giáo bầu xong thì số phiếu của hắn hơn của Pong 1. Cô giáo phán:
-Vậy là Cặp đôi đại diện cho lớp ta đi thi là Việt Anh và Khánh Linh. Mỗi chiều sau h học 2 em xuống phòng thể dục thể thao năng khiếu của trường tập luyện và về nhà rủ nhau tập 1 bài nữa nha!
-Dạ!-hắn tươi cười đáp
Nãy h mặt nó bí xị, hắn tươi rói, Phong tiếc nuối. CẢ buổi học Minh vs Mi chí chóe chiếng sự I-rắc căng thẳng. Trâm và Duy ngược lại, 2 người cứ nhìn nhau rùi cười thầm (Ngang bọn tự kỉ/////////////////Trâm&Duy: T/g nói j z?//////////Hjhj đâu có j đâu ///////////////////cẩn thận cái miệng//////////////Hjhj t/g bít òi) Nó thì đeo tai phone hương mắt ra cửa sổ, Hắn và Phong nhìn nó, Tố Uyên nhìn hắn mà tức giận.
Buổi học cuối cũng cũng kết thúc. Cả bọn lôi nó và hắn xuống phòng tập. Mặt ai cũng hớn ha hớn hở (Trừ con cáo già)
Điệu nhạc du dương, bay bổng. Các bạn nam đưa tay mời các bn nữ và hắn cũng z. Nó nhẹ nhàng đặt lên tay hắn. Ở trên h/s hò hét rất nhiệt tình. Phải công nhận rằng 2 người nhảy vs nhau ăn ý kinh khủng. Nhưng chớ trêu thay “Phịch” Hắn quên đỡ nó để cho nó pị ngã cực xấu hổ. Nó tức giận đứng dậy, 2 mắt đỏ sòng sọc như mún ăn tươi nuốt sống hắn (J mà ác z) Hắn đứng chôn chân ko nói đc câu nào. Thực sự hắn ko cố ý, ai bắt nó đẹp quá làm chi (Hóa ra là cái tội mải mê ngắm gái)
Mi và Trâm, Phong, Khánh chạy xuống:
-Cậu có cần quá đáng z ko hả?-Đồng thanh quát lớn
-Tôi…tôi..ko cố ý!-Hắn ấp úng
-Chúng tôi thự sự thất vọng về cậu!
Tất cả mọi người đang nhìn chằn chằm vào hắn, tiếng xì xào ko ngớt. Minh và Duy lo lắng bước xuống vỗ vai hắn:
-Tao tim mày ko cố ý!-Duy an ủi
-Bây h mày hãy đi tìm cô ấy và xin lỗi pít đâu sẽ đc tha thứ!-Minh
Hắn tiêu hóa xong thì cảm ơn 2 người bn tốt rùi vội vã đi tìm nó. Hắn tìm mọi ngóc ngách trong trường mà vẫn ko thấy. Hắn ra sau trường, đi qua vườn hoa hướng dương thấy nó đang ngồi dưới 1 gốc cây, đôi giày để bên cạnh, dôi chân trắng trẻo đung đưa khua làn nc hồ trong mát. Hắn đi xuống ngồi cạnh nó thủ thỉ:
-Tôi xin lỗi! Tôi ko cố ý! Thật sự là ko! Em có thể tha lỗi cho tôi chứ?
Im lặng…………………Im lặng……………….
-Tôi xin em mà đừng giận tôi nữa!-Hắn nói giọng thành khẩn lắm nhưng ko ăn thua.
Nó đứng dậy lặng lẽ bỏ đi để lại hắn vs gương mặt rất khó coi.
Chập tối nó mới về nhà. Như thường lệ nó vào bếp lục đồ ăn!
-Wooo Nhìu món ngon quá ak!-Nó thốt lên
-Thế nào?Có thick ko? Quà chuộc lỗi đó!-Hắn nhe nhẻn
Nó ko quan tâm mà ngồi xuống định ăn thì hắn ngăn lại
-Ko tha lỗi ko đc ăn!
-Thế thì anh ăn 1 mk ak?
-Ukm ăn 1 mk đó!
-Ko tha!
-Đc rùi cứ ngồi đấy đi nhá!
-Ko tui lên phòng!
-Lên phòng tức là đã tha!
-Z thui tui ngồi đây
-Đc rùi! Úi trộ ơi ngon quá! Thơm ghê lun á! Sườn này vừa chín tới nên ngon ghê!-Hắn vừa ăn vừa liên miệng nói làm nó đã đói lại càng đói hơn.
-Cho tôi ăn vs đi!-Nó ko chịu đc nữa đành lên tiếng
-Thế có tha ko?
-Tha tha. Đc chưa? (Trời ơi j mà tha dễ z? Đúng là chết vì ăn mà!///////////// T/g nói j z hả?///////////////////Em đâu có!///////////////Cẩn thận ko thì pít tay nghe chưa///////Vâng ạ)
-Hjhjhj z rùi ăn đi!-Hắn nói rùi gắp cho nó lia lịa