Mọi thứ đã trở về quỹ đạo bình thường. Hôm nay, tụi nó lại đi học.-Học, học, học, học, lại học, suốt ngày học, suốt đời học. Chán quá, chán chết mất thôi. Sao bà giáo lâu đến thế hế hế hế.- Nó ngồi than thân trách phận, chán quá nên có hơi lên cơn.
-Kìa, đến rồi đó!-Hắn lay lay tay nó. Cả lớp đứng dậy đồng thanh:
-Chào cô ạ!
Cô Lan bước vào, ra hiệu cho lớp ngồi xuống rồi nói:
-Hôm nay lớp ta có học sinh mới.
Thường thì cả lớp sẽ xôn xao bàn tán xem đó là girl hay boy, đẹp hay xấu nhưng hôm nay lớp này làm cô giáo chủ nhiệm phải ngạc nhiên. Cô nhắc lại vì tưởng h/s ko nghe tiếng:
-Hôm nay lớp ta có h/s mới!
-Cô cứ tiếp tục đi tụi em nghe tiếng mà.-H/s 1 lên tiếng rồi tiếp tục im lặng ko có 1 lời. Cả lớp đang cùng 1 suy nghĩ “Đang yên đang lành thêm h/s làm j ko pít”
-Em vào đi.-Cô Lan tiếp tục
Một h/s nữ bước vào. Vẫn chẳng có tiếng bàn tán nào vì sở dĩ chẳng ai thèm nhìn mặt h/s mới cả.
-Chào các bạn, mình tên là Lâm Nhã, cứ gọi là Tiểu Nhã cho thân mật. Ba mk là chủ tịch tập đoàn dầu khí ở bên Nga. Còn mẹ mk là…………..Lê Ngọc Lan- giáo viên chủ nhiệm lớp này nên mong các bn biết điều một chút.-Cô ta nói vs cái giọng nhớt hơn mùng tơi. Bây h cả lớp mới có dịp xôn xao bàn tán về h/s mới kênh kiệu kia:
-Hơ hơ, bn Lâm Nhã này, tớ tự thấy thương cho cái da mặt bn đấy, đã dày quá mức cho phép rồi lại còn làm thêm tầng phấn dày chục cm nữa chắc nặng lắm nhỉ?-H/s 1 khinh khỉnh nói.
-Bn Lâm Nhã ak, bọn tớ nghĩ bọn tớ sẽ ko thân đc vs 1 loại người như bn đâu nên bn khỏi cần giới thiệu cả tên gọi thân mật.-H/s 2
-Đúng đó, còn nữa nghe. Bọn tớ đâu có hỏi bn về hoàn cảnh gia đình đâu mà bn phải dài dòng z? Bn là đang muốn khoe khoang sao? Nhưng rất tiếc là gia cảnh của bn chẳng thấm j so vs những h/s ở đây cả.-H/s 3
-Còn nữa Lâm Nhã ơi. Cho tớ hỏi là nhà bn nghèo lắm sao mà đến nỗi phải ăn nhiều mùng tơi cho cái giọng nói của bn nhớt nheo z? Tớ thấy cổ họng bn thốt ra toàn chất nhầy của mùng tơi ko ak?-H/s 4
Toàn là những lời soi mói khinh mệt. Lâm Nhã đầu bốc khói. Quét ánh mắt tức giận vòng quanh lớp rồi dừng đúng chỗ hắn. Hắn đang ngồi mải mê ngắm nó. Ánh nắng yếu ớt của mùa đông chiếu vào càng làm cho gương mặt hắn đã hoàn hảo nay lại càng hoàn hảo hơn. Mắt Lâm Nhã chợt đổi thành hình trái tim. Mi nhanh chóng nhận ra liền chọc ngoáy:
-Mắt bn bị sao z hả Lâm Nhã? Bộ Việt Anh cởi trần hay sao mà bn nhìn đến nỗi lồi mắt, sắp rớt mắt xuống rồi kìa.
-Trời ơi lại 1 Tố Uyên tiếp theo định làm phù thủy cướp ck công chúa hả?
-Đúng đó! Hoàng tử là của công chúa mà. Con nhỏ này chắc lại là 1 con cáo già thích ve vãn hoàng tử.
Câu nói của Mi đc hưởng ứng rất nhiệt tình của nhân dân trong cả lớp. Nhỏ ta mặt đen xì, gắt:
-Mẹ! Sao mẹ ko bênh con z? Mẹ hãy đuổi tất cả bọn chúng ra khỏi đây đi.
-Tiểu Nhã!!!-Cô Lan quát
-Hừ…Mẹ bn là GVCN chứ ko có phải là hiệu trưởng mà đòi đuổi chúng tôi. Bn là con của cô Lan mà sao chẳng giống cô ấy lấy 1/100 z hả? Cô Lan đẹp đến đâu tốt đến đâu thì bn xấu đến đó.
-Con về chỗ đi. Bàn 1 dãy 3 từ cửa vào.-Cô Lan nghiêm khắc nói
-Mẹ!!!-Nhỏ hét lên
-Nhanh!-Cô nghiêm nghị rồi nhẹ nhàng nói tiếp:
-Tiểu Nhã nhà cô học hơi kém toán nên nhờ Việt Anh giúp bn vào h ra chơi nha.
-Dạ vâng ạ!-Hắn nói mà mắt vẫn dán lên người nó. Hắn đồng ý vì sở dĩ từ lúc Lâm Nhã vào hắn ko nghe cũng ko pít chuyện j xảy ra, nó cũng z. Nghe cô giáo nhắc đến tên thì dạ vâng cho có. Cả lớp bị hắn làm cho tức lộn ruột. Lâm Nhã mỉm cười khoái chí và có chút cay độc “Hoàng tử là của công chúa sao? Ta đây chính là công chúa còn j? Việt Anh ak, nhất định anh sẽ là của em.” (Nhỏ này bị ảo tưởng sức mạnh nặng. Còn ko pít công chúa là ai mà tự nhận là mk. Vào học trường danh tiếng ít ra cũng phải điều tra trc tí chứ. Ai có điện thoại dư tiền gọi 3TK đưa nhỏ này đi hộ t/g vs. Cảm ơn nhìu ạ *Cúi người*)