Sinh con với một người xa lạ, vị thiếu gia Lục thị kia nghiễm nhiên trở thành người bố độc thân. Một người chưa từng biết yêu nuôi một đứa con bị trầm cảm do thiếu tình thương của mẹ. Cho đến một ngày…
Gặp Ninh Tịch, dường như vừa nhìn đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, người đàn ông chưa từng biết viết chữ “yêu” đột nhiên có ham muốn chiếm giữ cô gái này cả đời. Từ cha cho đến con, từ người không biết yêu đến người trầm cảm, tất cả đều bị Ninh Tịch chi phối. Tình yêu, cứ vô thức đến tự nhiên như vậy, không báo trước. Định mệnh gắn kết, một nhà ba người cứ như vậy ở bên nhau. Cái gì mà muốn ngủ cùng nhưng không muốn cưới? Nằm mơ đi!Phụ nữ tự nguyện rơi vào lòng bổn thiếu không ít, được bổn thiếu để ý, cái này gọi là có phúc lớn, phải biết triệt để hưởng thụ! Cưới! Nhất định phải cưới!
Bình luận