“Ta sẽ thay ông ngoại cô bảo vệ cô. Cái ma thai trong bụng cô ta cũng sẽ nhanh chóng xóa sạch, nếu không một khi thành hình bị hắn phát hiện, cô liền xong đời.” “Nói đi! Ta nhất định sẽ cho con ma đó đẹp mặt.”
Lúc này tâm tình tôi rất phức tạp, lén lút sờ sờ cái bụng nhỏ của mình, một loại cảm giác kỳ quái lan tràn khắp toàn thân tôi.
Chẳng lẽ tôi thật sự mang thai? Hơn nữa đây thực sự là một con ma?
Tưởng tượng đến cảnh tôi sinh ra một đứa bé nửa người nửa quỷ, tôi liền cảm thấy trờ sắp sập đến nơi, vô cùng bất lực.
Tôi đã tạo nghiệt gì chứ? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?
Đang lúc tôi cảm thán số mệnh trớ trêu, đột nhiên xuất hiện một người kéo tôi ra. Vốn dĩ Hoa Long đại sư đang nắm chặt tay tôi cũng bị hắn ném đi.
Tôi quay đầu lại nhìn. Là Hạ Khải Phong, hắn kéo tôi vào trong lòng mình, khiêu khích nhìn Hoa Long đại sư.
Tôi còn đang suy nghĩ có nói ra Hạ Khải Phong hay không, vậy mà đảo mắt hắn đã xuất hiện trước mặt Hoa Long đại sư. Tôi vô cùng kinh ngạc. Lại nghĩ đến cuộc đối thoại vừa rồi của tôi và Hoa Long đại sư về cái ma thai, không biết hắn có nghe thấy không? Hoa Long vừa rồi nói một câu rất đúng. Nếu bị hắn phát hiện thì tôi liền xong đời.
Nếu tôi hoài ma thai thật thì đứa nhỏ này tuyệt đối không thể giữ.
Nghĩ như thế, tôi sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh, chột dạ nhìn hắn.
“Ma Viêm thiếu chủ, ngươi… Sao ngươi lại ở chỗ này?” Giọng nói của Hoa Long đại sư vừa có nghi hoặc lại vừa có khiếp sợ. Hoàn toàn không có thái độ thay trời hành đạo của âm dương đại sư khi nhìn thấy ma. Càng làm tôi cảm thấy kỳ quái chính là hình như bọn họ có quen biết. So với việc Hoa Long đại sư xưng anh em với ông ngoại tôi thì chuyện này còn khiến tôi kinh ngạc hơn.
Hạ Khải Phong nhếch môi cười: “Vừa rồi ai nói phải cho ta đẹp mặt nhỉ? Bổn thiếu gia rửa mắt mong chờ.”
Hoa Long liếc nhìn tôi đò hỏi. Tôi ủy khuất gật gật đầu, vụng trộm chỉ chỉ Hạ Khải Phong cho hắn thấy. Nào ngờ Hạ Khải Phong bắt lấy ngón tay của tôi, nói: “Vợ yêu, em ở cùng cái tên tiểu tử này để giới thiệu người đàn ông của mình sao?”
Hoa Long tựa hồ đã hiểu rõ mọi chuyện. Hắn lấy lại thái độ, nghiêm túc nói: “Ma Viêm Quỷ Vương biết ngươi ở nhân gian làm những việc này sao? Ngươi đang phá hư hoà bình giữa Minh giới và Nhân giới đó.”
“Ngươi đánh rắm à.” Hạ Khải Phong tức giận nói. Cái bàn cũng bị hắn đập nát thành từng mảnh. “Cô ấy là vợ của ông đấy, ông ngủ với cô ấy thì sao? Sao lại biến thành phá hư hòa bình giữa các người?”
Tôi khiếp sợ.
“Ngươi… Ngươi ngang ngược vô lý.” Hoa Long bị phản bác không còn lời nào để nói.
Tôi nghĩ hai người họ sắp vật lộn, oánh nhau sứt đầu mẻ trán nên tôi đứng dậy rời đi ngồi lên ghê sô pha khác cách xa bọn họ. Hạ Khải Phong cũng không ngăn cản tôi.
Hai người đàn ông cau mày, đứng đối diện nhau trừng mắt nhìn đối phương. Mùi thuốc súng rất nồng nặc
“Ngươi có nghĩ tới vì sự ích kỷ của ngươi, sẽ mang tới tai họa cho hai người vô tội không? Cô ấy vẫn còn trẻ như vậy.”
Hoa Long chỉ chỉ vào tôi. Tôi nghe hắn nói hai người, chắc chắn là khẳng định tôi đang mang thai, tức khắc làm tôi sợ khiếp hồn.
Anh Long à, có lẽ người ta còn chưa biết đâu! Anh đang muốn hại chết tôi sao?
Hạ Khải Phong không cam lòng yếu thế mà phản bác: ” Cô ấy còn trẻ chẳng lẽ ta rất già sao? Ai, hình như so với tôi ngươi còn già hơn đó? Vừa rồi là ai không biết xấu hổ cầm tay con gái nhà người ta, ngươi cái lão bất tử, lão yêu quái.”
Lần đầu tiên nghe thấy Hạ Khải Phong mắng chửi người, thật chẳng khác gì mấy bà bán rau, bán thịt ngoài chợ. Tôi không ngờ hắn lại đanh đá dữ vậy.