Thế là mộthọc kì đã kết thúc, những kì thi cần thì cũng đã hoàn thành. Những sự việckhông lường trước được cũng đã xảy ra. Đó chính là: thằng Hải- thằng em trai củatôi đã tiết lộ một bí mật kinh thiên động địa, đó là toàn bộ những giả dối củacon Phương- đứa bạn mà tôi đã coi như chị em từ thuở lọt lòng. Thật không ngờcon Phương lại là chị Hai- là đàn em của Thái Minh, được vào lớp này để làmgián điệp cho Thái Minh. Tôi giận vô cùng, hóa ra bao nhiêu bí mật của tôi nó đềuthông báo cho Thái Minh. Tôi đã từ mặt nó trong nước mắt……… Và giờ đây……….Phương không còn mặt mũi đối diện với tôi nữa, nhỏ đã chuyển trường……… bây giờtôi chán nản vô cùng, không còn ai để sẻ chia những buồn đau nữa………
* * *
Hôm nay, lớpta có một bạn mới vào. Nào! Vào đi em! (Tiếng cô giáo lanh lảnh)
– Dạ! (Một tiếng con gái ngọt ngào vang lên)
Tất cả lớp trố hết cả mắt khi nhìn thấy vẻ đẹp“baby”, quyến rũ của người bạn “mới vào”.
– OA! Xinh quá! (Tôi bất chợt thốt lên)
Tôi quay sang bên tên Dương, nhỏ đó đứng thẳngmặt với Dương, mắt tên Dương tròn xoe, hếch lên kiểu ngạc nhiên………..
– Hứ! thấy gái đẹp là tớn lên(tôi cười mỉamai)
– ………..
– Này! Bị nhỏ hớp hồn rồi à?(Tôi vỗ vỗ vào vaiDương)
– CÂM! ( Dương cáu)
– Cậu hâm à?Tôi hỏi cậu làm sao mà ngây ngườira từ nãy thế??!! Thấy ……….
– CÂM!(Chưa kịp nói hết, Dương đã quát)
– Hứ…….. (Tôi không thèm nói nữa)
(* Lời dẫn:
Quả thực,Dương thấy rất ngạc nhiên, ngạcnhiên hết mức, anh nghĩ: “Không thể! Không thể có người giống đến vậy??!!!! Cô ta đã chết rồi mà…………”
* Hết lời)
Quay trở lại,cả lớp vẫn nhốn nháo àn luận về bạn gái mới đến:
– Chào các bạn, mình là Lyn……….. mình mới từNga trở về Việt nam ………. Mong các bạn giúp đỡ mình ……
Bốp bốp bốpbốp! (Bỗng tiếng vỗ tay “vô kỉ luật” của tôi vang lên)
– Biz bizzz!!(lại rất hiều tiêgs “biz” vang lên, nhốn nháo)
– RẦM RẦM! (Tiếng đập bàn của cô giáo vang lên)
– ĐÂY LÀ CÁI CHỢ CỦA CÁC ANH CÁC CHỊ HẢ?(côgiáo “ROAR” (gầm) lên)…………….- Anh nàobày trò ….STAND UP!
– Dạ……..em…….ạ..!(Tôi ấp úng đứng dậy)….- Em……xin ……lỗi……..
– KHÔNG LỖI LIẾC GÌ HẾT!LÊN ĐÂY CHO TÔI(côgiáo gắt)
– DẠ! (Tôi ngậm ngùi đi lên bảng)
Tôi đứngbên cạnh gì gì đấy………À! LYN!.Thế là hai “hoa hậu” đứng trình diễn thời trangtrên bảng, thực ra chỉ mình tôi thôi……T.T…….
– LYN! Em vào thay chỗ Hương cho cô……. Hương!Em xuống ngồi cuối lớp cho cô…..à không ……..ra ngồi cạnh Mai Mai………..thế chỗPhương đi …… ngồi đấy Mai Mai sẽ dạy cho em tiến bộ …
Mai Mai mắt sánglên ………
– CÂM! (Cô giáo bộ môn anh chưa kịp nói hết,Dương đã chửi)
– CẬU…….cậu………. dám vô lễ với cô giáo thế hả? (Cô giáo ngạc nhiên, có học sinh nàodám vô lễ thế nhỉ?)………………………..
– ……………………..
– RA KHỎI LỚP CHO TÔI!(Cô giáo tức tối)
– Hả???!!!!(Tôi há hốc mồm ….cô này …..dám chửicả cậu chủ của trường này sao?? “Hiền thật”)
Dương khôngnói gì ……..lạnh lùng đứng dậy, lạnh lùng bước ra ngoài………..túm lấy cả tay tôi, dẫn đi
– Đứng lại! (Cô giáo lại quát)…………- CÁC CÔ CẬU KHÔNG COI TÔI RA CÁI GÌ HẢ???BIẾN!BIẾN HẾT CHO TÔI…… CẬU ĐỪNG BƯỚC CHÂN VÀO CÁI LỚP NÀY NỮA ………….. (Cô giáo nhưđang lên cơn)
Rồi tôi với Dương vẫn đi ……. Tôi lững thữngđi sau, không phản kháng.
– ………………
– NÀY! CÔ KIA! CÔ MUỐN CHẾT À? CÔ CÓ BIẾT ANH ẤYLÀ AI KHÔNG MÀ CHỬI QUÁ ĐÁNG THẾ HẢ????( Mấy đứa học sinh thét)
– LOẠN!!LOẠN HẾT RỒI ……….AAAAA(cô giáo cầm cập sách chạy ra cửa, mặt đỏ rực)
– Phù………(Thế đấy, Lyn thở dài…….lặng lẽ ngồivào chỗ mình vừa được sắp xếp(tức bên cạnh chỗ Dương))
* * *
Trở về chuyệncủa tôi………. Dương kéo tôi đi, ra bãi cỏ sau trường…………..
– Anh làm sao đấy?Hở? (Tôi hỏi)
– Tránh-xa-cô-ta-ra! (Dương gằn giọng)
– Ai? Cô châm á? (tôi thắc mắc, cô Châm là côgiáo dạy tiếng anh của tôi)
– Cô ta- HUỆ! (Dương nói tỏ vẻ tức giận)
– HUỆ NÀO??!! Từ nãy anh nói linh tinh gì đấy!à! Huệ vẩu bên trường Thanh Đằng chuyển sang đây đấy hở
– CÂM!
– Này………này…….anh bị điên hả? (tôi gắt)
– Nhỏ mới vào! (Dương rừng rực)
– À…….bạn Lyn xinh đẹp đó hả? Hả? sao? Sợ tuicướp mất bạn gái à? (tôi chớp chớp)
– ……………..(Dương ngập ngừng)
– Cậu chủ…….cậu chủ ơi……..cậu chủ tha choem………em xin lỗi cậu chủ………em không biết cậu là cậu chủ của trường này……không biếtcậu……cậu……cậu…huhuhu
Từ đâu cô Châm hớt hải chạy tới đây, nước mắtnước mũi dòng dòng…với vẻ sợ hãi đến tột cùng…
Cô Châm cứ van lạy, túm chân túm tay Dương…
– Cút! ( Dương vẫn lạnh lùng….mặt không mộtchút thay đổi)
– Cậu chủ! Cậu chủ….. (Cô Châm càng thêm mau nướcmắt)
CẠCH!
HẢ??????!! Bỗng một lòng súng chĩa vào tháidương của cô Châm….tôi và cô Châm sững sờ…..Quả thực là từ nãy tôi cứ đứng imnhư một pho tượng, không dám ho he lên tiếng gì…..
– Cậu chủ! …Em xin lỗi…em sẽ không thế nữađâu….cậu……………………….
ĐOÀNG!………
Tất cả mọi thứ xung quanh đều im lặng…Tôi nhắmchặt mắt, hai tay bịt tai…………