Tôi lại lần nữa phải vào bệnh viện để chăm sóc ân nhân cứumạng =’=. Và vào ngay cái bệnh viện mà Lyn đang nằm. Cũng làsố mình may mắn, toàn người ra đỡ thay không thì “tỏi” lâu rồi
Sờ lên môi mình….. Bỗng thấy tim mình đập nhanh ghê gớm. ui za……… đau tim quá, hicc
– Này!
Bỗng tôi bị 1 người đập nhạnh vào người, giật hột cả hền @
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! ( Tôi hét)
– Ngậm cái loa phát thanh lại đi! Giữ trậ tự nơi công cộng cái….. bảo vệ đến kéo đi h
– Tưởng ma! Hóa ra là thằng em iêu quý của ta… há há há
– =’=…… Ê! Đít nhái! iêu với chả quý cái nỗi gì…
– hơ hơ? Đít nhái! Ai là đít nhái……… ủa? Mà sao mi biết cái tên này nhỉ ( tôi thắc mắc)
– Chết rồi! Anh dương! ( Thằng Hải hốt hoảng)
– Há há há há……. Chết rồi anh Dương. Quả này thì “méc” lại thì có film hay đây
– IM! Thôi thôi! Chị iêu quý, em xin chị. Rồi em sẽ khao chị 1 chầu kem. Nhe s! ( Thằng hải Van nài)
– Hứ! Còn lâu đê ( Tôi chu mỏ lên, dơ dơ 3 ngón tay ra)
– hả? 3!!! Phá sản đấy ( Thằng hải than vãn)
– Oke không? hay thôi cũng được. Không sao. ( Tôi cố tình chọc tức nó 0
– Thôi mà….3 thì 3………. ( Thằng hải cuối cùng cũng khuất phục trước tôi)
– hí hí hí
– Anh Dương đâu rồi! Nhanh! ( thằng Hải tự nhiên nổi cáu)
Tôi phồng mồm, lấy tay chỉ chỉ điệu đà
– Bên đó đó! Phòng cấp cứu
Thằng hải nhìn phía bên đó nheo mày
– Do mi mà ra đúng không?
– ơ……..
-….
– đúng
– Thế thì chuẩn bị tinh thần ra đường ngủ thêm lần nữa đi chịiêu ơi…. Lần này không có ai cứu đâu ( thằng hải đi qua mặt tôi liếc cái vô cùng đểu)
– Cứu?…………. ( nói đến đây tôi lại nhớ đến……….)
….. XỈU…….